BIẾN THÁI ĐỪNG CHẠY LẠI ĐÂY ĐỂ TA YÊU!


Cá Basa
"Oh...!xem thử xem chúng ta có gì ở đây nào..." Joker đi tới, nhìn Harleen đang giãy giụa trên giường, động tay kéo ngọn đèn.
 
 
"Kẹt!" Ngọn đèn sáng bị chĩa thẳng vào mặt Harleen.
 
 
"Ah! Bỏ tôi ra! Joker!" Harleen giãy dụa hét lên.

"Tôi đã làm tất cả mọi thứ mà anh nói! Tôi đã giúp anh cơ mà!"
 
 
Joker cười khàn khàn nhìn Harleen.

"Ah...!ha ha..."
 
 
"Cô...!cô giúp tôi...!bằng cách..."
 
 
"Khuấy đảo đầu óc, tẩy não tôi..." Joker lắc đầu, những ngón tay khuấy đảo, hắn tức giận đập tay liên tục xuống giường.
 
 
"Với những cái kí ức...!Đáng! Kinh! Tởm! Đó!" Hắn hằn học cười, cào cào đầu.
 
 
"Oh...!Cô...!tiến sĩ à..." Joker bực bội xoa xoa tóc.

"Bây giờ..."
 
 
"Cô ném tôi vào một cái hố đen của sự tức giận và mơ hồ!" Joker tức giận đá một cái vào chiếc giường mà Harleen đang nằm.
 
 
Hắn cười lạnh: "Chẳng phải tôi là một cái liều thuốc để cô thử nghiệm sao? Bác sĩ Quinzel?"
 
 
Harleen cười khổ nhắm mắt.
 
 
Đúng thật, bạn chẳng thể nói lí với kẻ điên mà!
 

 
"Vậy bây giờ anh định làm gì? Anh định giết tôi sao, ngài J?" Cô bất lực cười.
 
 
"Cái gì cơ?" Joker ngoáy ngoáy lỗ tai cười lớn.

"Ha ha ha...!Không.

Tôi sẽ không giết cô đâu."
 
 
Hắn cầm lên hai chiếc máy sốc điện trên tay x0a nắn.

Joker thì thầm vào tai Harleen: "Tôi sẽ chỉ chỉ khiến cho cô rất...!rất đau đớn!"
 
 
Harleen bật cười.

"Anh nghĩ vậy sao? Không vấn đề gì, có lẽ tôi sẽ chịu được..."
 
 
"Ha ha ha..." Joker cầm lấy một tấm dây cao su nhét vào miệng Harleen.

"Ôi...!tin tôi đi, tôi không muốn làm hỏng cái hàm răng trắng sứ xinh đẹp này của cô đâu...!khi mà dòng điện này chạy qua não của cô!"
 
 
Hắn nhẹ nhàng vỗ mặt Harleen, sau đó dí thẳng dòng điện vào hai thái dương cô!
 
 
Xẹt....
 
 
"Ah........."
 
 
Harleen co giật cong người lên, ánh mắt trợn trừng, đầu óc như bị hàng ngàn cánh tay ngắt nhéo trong tiếng cười điên loạn của Joker.
 
 
Không biết là bao lâu, 5 phút hay 10 phút, cô ngất lịm đi.
 
 
Joker vứt đi hai cái máy sốc điện, nhận lấy áo khoác của thuộc hạ mặc lên người.
 
 
"Ngài Joker đây quả là không biết thương hương tiếc ngọc chút nào." Gã đàn em mặc vest cười to, hắn nhìn Harleen có chút hài hước nghĩ.
 
 
Đúng là một ả đàn bà điên khùng mới đi yêu tên Joker này.
 
 
Hắn rút ra khẩu súng từ trong lưng quần hướng về phía Harleen đang ngất xỉu, rút cò chuẩn bị giải quyết "phiền phức".
 
 
"Không cần giết cô ta."
 
 
Đột nhiên Joker dừng lại nói.
 
 
Gã đàn ông tò mò chớp mắt, cất súng đi, sau đó lén lút nhìn sườn mặt lạnh lùng của Joker.
 
 
Kì quái, dường như hôm nay Mr.J có chút gì đó kì lạ...
 
 
Harleen tưởng bản thân đã chết rồi.

Cảm giác dòng điện xuyên qua thái dương chạy trong màng não kia, buồn nôn cùng đau đớn hỗn độn.
 
 
"Joker..." Harleen lẩm bẩm.
 
 
Có lẽ hắn đã hiểu lầm cô rồi.
 

 
Cô chỉ là muốn biết được quá khứ của hắn, muốn giúp hắn thoát khỏi sự đau khổ...
 
 
"Joker..." Harleen cố gắng chống người ngồi dậy.

Cô muốn đi tìm Joker, muốn nói cho hắn tình cảm của mình.

Cô chưa bao giờ muốn làm hại hắn cả!
 
 
Thế nhưng khi Harleen vừa bước ra khỏi trại thương điên Arkham, hàng loạt ống súng chĩa thẳng vào cô.
 
 
"Tiến sĩ Harleen, cô muốn đi cùng chúng tôi hay là đợi chúng tôi áp giải cô đi?"
 
 
Harleen nhìn còng tay tra vào tay mình, sau đó cô bị ném vào xe tù mang đi.
 
 
Trại thương điên Arkham, tạm biệt.
 
 
Bóng đêm của thành phố Gotham ngênh đón Hoàng tử tội phạm của nó trở về.
 
 
Trong tiếng nhạc điện tử mạnh mẽ, những con người vui vẻ điên cuồng nhảy múa.

Đây là bữa tiệc tẩy trần cho Joker - kẻ thống trị bóng đêm của Gotham trở về với cái hố rác quen thuộc của hắn.
 
 
"Ha ha...!Joker, anh không biết thời gian qua không có mặt anh nơi này đã hỗn loạn như thế nào đâu." Một gã đầu trọc lắc lắc cốc rượu trên tay, một bên khẽ vuốt cặp mông cong của cô gái bên cạnh.
 
 
"Kha ha ha...!con dơi kia có động tĩnh gì không?"Joker bí hiểm cười hỏi.
 
 
Gã đầu trọc cười nhạo nói: "Cũng chẳng có gì to tát, Batman bảo vệ thành phố, nhưng cũng chẳng làm được gì với cái thế giới ngầm bên dưới Gotham này."
 
 
"Thế nhưng hắn cũng có được nhiều chiến lợi phẩm đấy."
 
 
Một tên mặc vest tiến vào, là tên đàn em đã giúp Joker rời khỏi trại thương điên Arkham.
 
 
"Raphel." Joker khẽ gật gù.

"Hắn đã có được những gì?"
 
 
"Nghe nói rằng gã sát thủ "chột mắt" ở phía Đông thành phố cũng đã bị con dơi kia tóm được." Raphel ngồi xuống nói: "Cái tên Dehot ấy."
 

 
"Ah...!anh chàng một mắt." Gã đầu trọc cười to.

"Tôi đã từng phải đưa hắn hai tỷ cho một viên đạn đấy."
 
 
Joker không nói gì, ngón tay khẽ gõ nhịp trên bàn.
 
 
"Joker, tôi cũng nghe được một chuyện khá thú vị về cô nàng trong trại thương điên Arkham của anh đấy." Raphel đưa ra một tấm hình.
 
 
Joker liếc mắt nhìn.
 
 
Bên trong tấm hình là bác sĩ Quinzel xinh đẹp trong bộ tù phục đầy gợi cảm.
 
 
"Nghe nói cô nàng đã bị nhốt đâu đó trong một cái nhà tù ngầm dưới lòng đất của Gotham."
 
 
"Hà..." Joker thở ra một hơi thở nặng nề, ánh mắt nhìn chăm chú cô gái trong tấm ảnh.

Thế nhưng sau đó hắn đột ngột rút ra khẩu súng trong ngực nã thẳng một phát đạn vào tấm ảnh trên bàn!
 
 
"Ôi trời ạ..." Raphel r3n rỉ trốn sang một bên.
 
 
"Hà...!hà..." Joker trừng mắt nhìn Raphel.

"Từ nayđừng nhắc tới cô ta trước mặt tôi! Nếu không anh sẽ phải hối hận!"
 
 
Harleen Quinzel hay bất cứ thứ gì khác không được phép ảnh hưởng tới Joker hắn, dù chỉ là một chút!
 
 
Quinzel, ta cảm thấy thật hối hận vì đã không giết quách cô đi!
 
 
---.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi