BỌN HỌ MỖI NGÀY ĐỀU MƠ ƯỚC TA


Còn hai ngày nữa lễ tế thần sắp đến, trong cung ngoài cung khắp nơi trong kinh thành giăng đầy đèn hoa, xôn xao nhộn nhịp.

Mọi người trên mặt đều treo lên vui sướng mong đợi, lễ tế thần một trăm năm được tổ chức một lần, quốc sư đại nhân đại diện đứng ở trên tế đàn cùng thiên đạo câu thông, cầu phúc cho con dân Sở Quốc.
Lễ tế thần đối với Sở Quốc là lễ tế đặc biệt, bởi vì khi đó họ có thể nhìn rõ được thần minh của mình...!Quốc sư đại nhân chính là thần minh trong lòng của bọn họ.

Ngày này, thần minh sẽ cho bọn người phàm bọn họ chiêm ngưỡng dung nhan của ngài ấy.
Bạch Cảnh Từ đau đầu nhéo giữa mày, nguyên chủ uy danh thật sự không nhỏ, dân chúng Sở Quốc tới cả viết thoại bản cũng ca ngợi nguyên chủ nhiều như vậy.

Hắn nghe có chút thẹn, cái gì mà cho bọn người phàm bọn họ chiêm ngưỡng dung nhan...!Nghe như thế nào cũng rất lạ có được không!
Tính, mấy hôm nay chuẩn bị lễ tế cho nên hắn cùng phủ quốc sư cũng bận rộn không hề ít.

Mãi mới được ngồi nghỉ một chút, Bạch Cảnh Từ cảm thấy hình như bản thân quên mất gì đó...
[ Cộng sự, mấy ngày nay không thấy đại móng h...!Vai chính..

]
256 vừa lúc xuất hiện cùng hắn nói chuyện, Bạch Cảnh Từ nắm tay đánh vào lòng bàn tay ngộ ra.

Đúng rồi! Hắn quên mất vai chính!
256:....
[ Bạch Cảnh Từ: Mấy ngày nay bận quá cũng không thấy vai chính tìm tôi nên tôi quên mất...!]
Giờ nói mới nhớ, từ đêm hôm đó qua đi Tô Tử Sâm thường xuyên tránh mặt hắn.

Mỗi lần vừa chạm mặt thì vai chính liền quay đầu chạy trối chết, làm Bạch Cảnh Từ tưởng chính mình là thú dữ muốn ăn thịt vai chính không bằng...
Sau đó nữa hắn cũng không thấy Tô Tử Sâm xuất hiện trong phủ, mà mấy ngày nữa có lễ tế thần cho nên trong phủ bận rộn Bạch Cảnh Từ cũng không biết vai chính đi đâu.
[ Bạch Cảnh Từ: Cậu tra thử xem vai chính giờ đang ở đâu? ]
[ Ok! Cộng sự đợi tôi một chút.

]

Hệ thống của cục có một chức năng dò tìm khí vận trên người vai chính, chỉ cần nắm bắt được khí vận thì sẽ tra được rõ ràng vị trí cùng giá trị sinh mệnh của vai chính.

Hai ngày trước Bạch Cảnh Từ phát hiện, tuy Tô Tử Sâm bị Mộ Tinh Vũ cướp đi khí vận trên người nhưng vai chính vẫn không thay đổi, mọi chuyện của vai chính làm cũng rất thuận lợi.
Cho nên Bạch Cảnh Từ liền suy đoán ra được, có lẽ nguyên chủ năng lực không đủ hoặc lúc đó xảy ra biến cố nên lúc chuyển dời khí vận xảy ra trục trặc, trên người Mộ Tinh Vũ khí vận chỉ nhận được một nửa còn một nửa còn lại vẫn ở trên người vai chính.

Khí vận bị mất phân nửa, hào quang vai chính không thể đánh cắp cho nên mới diễn biến thành như vậy.
Còn về phần kịch bản sau khi bị tan vỡ, vai chính chết rồi nên khí vận cùng hào quang mới bị hút về phía Mộ Tinh Vũ khiến Mộ Tinh Vũ trở thành vai chính mới, chống đỡ thế giới không bị sụp đổ.

Nhưng thế giới rốt cuộc vẫn bị rạn nứt trên bờ nguy cơ, vì sao như vậy?
Bạch Cảnh Từ trầm ngâm, nếu có vai chính mới đã chống đỡ được thế giới rồi vì sao còn sẽ bị rạn nứt nguy cơ?
Hay nói cách khác ngoài bug kì lạ xuất hiện ở các thế giới ra thì đằng sau nó còn có một thế lực khác nữa, bug chỉ là ngoài ý muốn còn việc khí vận bị ảnh hưởng mới thật sự là thứ mà thế lực kia muốn.

Muốn hấp thụ khí vận, hấp thụ năng lực thế giới để bổ sung lực lượng cho chính mình?
" Nghe nói quốc sư Sở Quốc được người tín ngưỡng, thành kính xem như thần minh thờ phụng.

Còn nghĩ là một người như thế nào, hoá ra chỉ là một kẻ mang mạng che mặt kì quặc, không có gì đặc biệt.

"
Giọng nói từ tính xen lẫn chút lười biếng ngạo mạn từ phía trên vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Bạch Cảnh Từ, hắn thu hồi lại nghi vấn hơi ngẩng đầu nhìn lên.
Nam nhân lưng dựa thân cây, một tay chống ở sau đầu một tay cầm cây sáo ngọc tùy ý đùa nghịch xoay tròn.
Đối phương thân mặc hoàng kim y phục, vạt áo thêu kim sắc hoa không rõ là loại hoa gì nhưng trông độc đáo lại mới lạ.

Ngũ quan anh tư tuấn kiệt lại chứa chút âm nhu sắc bén, có thể làm điên đảo nữ nhân.

Tóc đen cột cao cố định bằng trâm bạc, hai bên gương mặt có hai sợi tóc mai tùy tiện rũ xuống, khí chất lười biếng xen kẽ chút ngạo mạn bất cần.
Người này rất lạ mặt, y phục cũng không phải y phục của người Sở Quốc.

Bạch Cảnh Từ hơi nhíu nhẹ mày, trong lòng cùng 256 nói chuyện.

[ Bạch Cảnh Từ: 256! Đâu lại lòi ra thêm một nhân vật nữa? ]
[ Cộng sự, kia là thế tử Tây Thành Quốc - Kỷ Lập Doanh....!]
256 đáp lại, muốn nói gì đó sau đó lại nuốt trở về.

Nó...!Không đo được vị trí của vai chính, giống như bị thứ gì đó chặn lại.

Tính...!Nói sau vậy.

QwQ
Vai ác boss? Không phải tới Yến Tiệc Mùa Xuân hắn mới xuất hiện sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?
Kỷ Lập Doanh thế tử Tây Thành Quốc nổi tiếng tính cách kiêu ngạo lại chuộng sắc đẹp, chỉ cần là mỹ nhân dù nam hay nữ hắn đều muốn đem về nạp vào cung.

Hoàng đế Tây Thành Quốc đối với nhi tử không nên thân của mình rất không hài lòng, nhưng nề hà tuy tính cách của hắn không nên thân nhưng năng lực lại có không nhỏ.

Nếu không với cái tính kia hắn cũng không lên nổi làm thế tử...
Kỷ Lập Doanh bên ngoài mang mác "ăn chơi trác táng" thực chất trong cung của Tây Thành đều có thế lực của hắn trải rộng, mà hoàng đế hiện tại sức khỏe suy yếu cũng có bút tích của hắn.
Mọi người không rõ, nhưng Bạch Cảnh Từ lại rõ ràng.

Kỷ Lập Doanh thật chất ở vẻ ngoài hoa lệ lừa người kia là một kẻ âm hiểm xảo trá, đối mạng người xem như cỏ rác, có lợi thì giữ, vô dụng nên giết...!Thật sự là một kẻ điên từ trong máu.
Cũng phải, một thứ có vẻ bề ngoài càng xinh đẹp mỹ lệ thì bên trong càng chưad đựng gai nhọn cùng độc tố chết người.
Quan trọng là kịch bản bị tác động, cho nên đưa tới nhân vật không nên sớm xuất hiện.
Không biết đối phương đã ở đó khi nào và bao lâu, còn có thể vô thanh vô thức đi vào mà Bạch Cảnh Từ không hay biết là kẻ có võ công không thấp.

Phải nói nguyên chủ tuy nhìn mảnh mai ốm yếu nhưng thật chất từ nhỏ được phụ thân dạy võ, võ công không thua kém ai.
Bạch Cảnh Từ không đáp, chỉ nhìn liếc qua một cái đã thu hồi tầm mắt đứng dậy quay lưng rời đi.

Nguyên chủ tính tình đạm mạc lòng kiêu ngạo so Kỷ Lập Doanh không nhỏ, trước giờ đối với người khác đều là lãnh đạm không muốn nhiều lời.

" Tính tình còn không nhỏ.

"
Hoàn toàn bị đối phương lơ đi Kỷ Lập Doanh không những không tức giận còn khẽ bật cười, tiếng cười trầm ấm từ tính.

Hắn nhẹ phi thân từ trên cành cây nhẹ nhàng đáp xuống, vừa vặn chặn lại đường đi của Bạch Cảnh Từ.
" Quốc sư đại nhân có kẻ lạ xâm nhập vào quý phủ nhưng không hề cảnh giác hay hoảng sợ, còn có thể không phòng bị quay lưng với kẻ lạ mặt.

Như vậy không nên đâu.

"
Kỷ Lập Doanh chắn ở trước mặt nam nhân, tay cầm sáo ngọc có quy luật nhẹ gõ gõ vào lòng bàn tay, khoé môi cong cong lên cười nhìn y nhưng ý cười lại chưa đạt đến đáy mắt.
Bạch Cảnh Từ nhíu mày, không muốn cùng hắn nhiều lời.

Chỉ nhàn nhạt lên tiếng, giọng nói lãnh đạm lại đặc biệt rất dễ nghe.
" Tán Cẩm.

"
Bóng đen không biết từ đau lao đến hướng về phía Kỷ Lập Doanh, hắn hơi cau mày nghiêng người né tránh sau đó trở tay dùng sáo ngọc chặn một đòn đánh tới liên tục.
Tán Cẩm thân hình cao lớn, không dùng vũ khí chỉ dùng nấm đấm cùng Kỷ Lập Doanh giao thủ.

Nội lực của Tán Cẩm không thấp, mỗi một đòn đánh ra nhìn thì nhẹ nhàng không có tính uy hiếp, nhưng chỉ cần bị đánh trúng mới biết kinh khủng cỡ nào.
Vậy mà Lập Kỷ Doanh chỉ nhàn nhạt cùng y giao thủ, vẻ mặt không hiện cảm xúc.

Hắn một tay cầm sáo ngọc chấp ở sau lưng, dùng tay không còn lại nhẹ nhàng đón đỡ ngăn chặn hết những đòn của Tán Cẩm đánh tới.
Bạch Cảnh Từ đứng ở một bên âm thầm quan sát không khỏi cảm thán, Kỷ Lập Doanh võ công thật sự cao.

Đối đầu với Tán Cẩm lại không hề có lùi bước, nhìn Tán Cẩm trán xuất hiện chút mồ hôi, Bạch Cảnh Từ biết Tán Cẩm không phải đối thủ của hắn.
" Một tên dị tộc, cũng chỉ có thế thôi.

"
Lập Kỷ Doanh châm chọc cong lên khoé môi, hắn bàn tay một lật uyển chuyển xoay chuyển một chưởng hướng ngực của Tán Cẩm đánh tới.
Chưởng phong đánh úp lại chứa đầy sát khí muốn lấy mạng người.

Ầm!
Một cỗ kình phong phần phật thổi qua, cát bụi bị thổi bay tán loạn.

Chuẩn bị đón đỡ một chưởng kia của hắn, Tán Cẩm đột nhiên mắt mở to vội vàng muốn vươn tay đỡ lấy người trước mặt.
" Thiếu chủ! "
Bạch Cảnh Từ không nói gì thu hồi cánh tay giơ lên tay khác ngăn cản Tán Cẩm, nguyên bản một chưởng kia bị Bạch Cảnh Từ ngăn chặn...
Lập Kỷ Doanh nhướn mày hứng thú nhìn Bạch Cảnh Từ, ban nãy một chưởng kia của hắn chứa sáu thành công lực.

Vậy mà nam nhân trước mặt lại chỉ nhẹ nhàng hoá giải, trước giờ cũng không có ai có thể hoá giải được chưởng này.
Quốc sư Sở Quốc sao, rất có ý tứ!
" Rất thú vị.

"
Hắn bật cười to chỉ để lại một câu như vậy rồi quay lưng sảng khoái rời đi.
Nhìn Lập Kỷ Doanh đi rồi, Bạch Cảnh Từ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đưa tay lau đi vết máu trên khoé môi, tay cùng tên kia đối chiêu ban nãy giấu ở trong ống tay áo sớm đã run run.
Mẹ nó, tên kia đúng là khủng bố mà! Động tay động chân liền có ý định muốn giết người! Mà đối phương còn không ngại bản thân đang ở đất của người khác!...
_______________________
Kịch trường nhỏ:
Kỷ Lập Doanh: Nam nhân này thật thú vị! Ngươi sẽ là của ta!
Bạch Cảnh Từ:....
Như thế nào lại nghe giống với tổng tài trong mấy văn Mary Sue não tàn thế này!!
Tác giả có lời muốn nói:
Nhân vật mới lên sân khấu!
Tiết lộ một chút, thật ra thế giới này cũng chỉ có ba mảnh của công quân thôi.

Còn lại là nhân vật của chính thế giới đó!
Hiện tại có: Mộ Thần Dật, Mộ Tinh Vũ, Tán Cẩm, Tô Tử Sâm và Kỷ Lập Doanh.

Đoán xem ai là mảnh vỡ của công quân nào, đoán đúng kết thế giới sẽ có một chương phiên ngoại cảnh H của mảnh vỡ mà mọi người muốn cùng Tiểu Từ Từ lăn giường! ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi