CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Vưu Nại Nại mở miệng giải thích trước: “Mẹ tôi đã gọi điện thoại cho tôi, nói bà ấy đem Tiểu Đường Quả đón về rồi, tôi đang làm việc cho nên không muốn để đứa trẻ tới quấy rầy, sợ tôi phân tâm sẽ làm mất đi công việc kiếm được nhiều tiền như vậy, cũng sợ tôi không chăm sóc tốt cho Tiểu Đường Quả.”

Tố Tâm gật đầu, không nhịn được cười.

Phó Kiến Văn không ở, buổi tối Vưu Nại Nại định ở lại Phủ Thiên Loan, dì Lý đã dọn dẹp xong phòng cho khách.

Vào đêm, Đoàn Đoàn ôm gối nhỏ của mình manh nha cộc cộc chạy tới phòng của Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn.

Ở trong lòng Đoàn Đoàn, chỉ cần ba ba không ở, nhóc là có thể cùng mẹ ngủ, cho nên trong lòng nhóc con xấu xa chờ mong ba ba đi công tác nhiều một chút, nhóc con cũng không yêu cầu cao, chỉ cần tần xuất đi công tác của ba ba giống như trước đây là tốt rồi!

Tắm xong, Tố Tâm đi ra ngoài, thấy Đoàn Đoàn ôm gối ngã chỏng vó lên trời ngã vào trên giường lớn, bụng nhỏ còn hở ra nhưng đã ngủ rồi.

Tố Tâm đóng cửa sổ, rón rén kéo rèm cửa sổ lại, đắp chăn cho thằng bé con.

Nhìn xem Đoàn Đoàn, Tố Tâm nghĩ đến dưỡng nữ của Cố Thanh Thành...

Không biết Đường Tranh đã tìm được dưỡng nữ của Cố Thanh Thành hay chưa!

Tố Tâm không ngủ được, đứng dậy lấy điện thoại di động lặng lẽ tiến vào phòng tắm, vốn định gọi điện thoại cho Phó Kiến Văn, suy nghĩ một chút sau đó lại tìm đến số của Đường Tranh...

Điện thoại tiếp thông, bởi vì hút thuốc mà giọng Đường Tranh có chút khàn khàn: “Chị dâu còn chưa ngủ!”

“Dưỡng nữ của Cố Thanh Thành, đã tìm được chưa!” Tố Tâm trực tiếp mở miệng hỏi.

Đường Tranh dừng một chút, anh ta còn chưa mở miệng, Tố Tâm liền biết chưa tìm được...

Tố Tâm nói: “Lý Mục Dương nói người của anh ta cũng tham dự trong đó, thông qua anh ta là có thể tìm được sao”

“Có chút khó, nhưng rốt cuộc là ở trong nước, không có khó như vậy, chị dâu nhỏ yên tâm, nghỉ ngơi thật tốt!” Đường Tranh giả vờ ung dung, không muốn để cho Tố Tâm lo lắng.

Chính là ở trong nước không sai, nhưng trong nước quá lớn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi