CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Mạc Vân Trà Sữa

Sở Tầm cho rằng Tố Tâm sẽ chỉ trích cô ta tại sao lại hại chết Lục Tương Tư, tại sao lại khiến cho Đoàn Đoàn không có mẹ!

Nhưng Tố Tâm lại dùng lời nói lãnh đạm như vậy để nói Đều qua rồi, nhưng sau đó lại không chút lưu tình vạch trần suy nghĩ trong lòng Sở Tầm

Lấy áy náy làm cái cớ, kỳ thực là muốn cùng một người đàn ông ở một chỗ sao!

Sở Tầm nhớ tới buổi tối ngày hôm ấy, trong lúc cô ta khoả thân đứng ở trước mặt Phó Kiến Văn, trong đầu loạn một đống, nói ra những câu nói kia

Sở Tầm nhắm mắt lại ngẫm nghĩ, những câu nói kia, đúng thật là không có một câu nào liên quan tới Đoàn Đoàn!

Đúng, chẳng qua là Sở Tầm lấy áy náy làm cái cớ để muốn ở cùng Phó Kiến Văn mà thôi!

Nếu quả như thật là vì hổ thẹn đối với Đoàn Đoàn, thì buổi tối hôm đó nhất định cô ta sẽ nói ra

Trong lòng Sở Tầm lúc đó rất loạn nhưng thật ra lại rất có ý thức

Đoàn Đoàn Chỉ là một cái cớ cho sự vô liêm sỉ của cô ta mà thôi

Đến cả Tố Tâm cũng có thể nhìn ra mà cô ta lại dùng cái lý do này để che dấu cho hành vi đáng xấu hổ của mình

Bị Tố Tâm vạch trần, Sở Tầm thật đáng xấu hổ

Cho nên nước mắt của Sở Tầm không thể khống chế được, Tố Tâm nói nhỏ nhẹ như vậy, còn không bằng cho cô ta một cái tát vào mặt mắng cô ta chính là hồ ly tinh, mắng cô ta không biết xấu hổ cởi quần áo ở trước mặt Phó Kiến Văn, như vậy còn khiến cô ta cảm thấy thoải mái hơn

Nhưng Tố Tâm lại không sỉ nhục cô ta, chỉ là hời hợt vạch trần nội tâm đáng xấu hổ của cô ta!

Nghĩ đến Tố Tâm nói tới Lục Tương Tư, kể lại sự thực mà không phải thêm mắm dặm muối, khiến cho cô ta càng thêm hổ thẹn

Sở Tầm đột nhiên cười khẽ một tiếng, hỏi Tố Tâm: "Cô đều là thánh mẫu như thế sao! Đối với ai cũng là thánh mẫu hay chỉ đứng ở trước mặt tôi giả vờ làm thánh mẫu! Không phải cô nên khiến cho chuyện của Lục Tương Tư sự thêm nghiêm trọng hơn, để về sau tôi không còn mặt mũi nào xuất hiện trước mặt Phó Kiến Văn, không còn mặt mũi nào xuất hiện ở trước mặt Đoàn Đoàn nữa sao! Dù sao ngày đó cũng là tôi đến nhà cô, đứng ở trước mặt chồng cô cởi hết quần áo "

Tố Tâm lên tiếng, cắt đứt lời nói của Sở Tầm: "Lấy tư cách là vợ của Phó Kiến Văn mà nói, ngày đó cô đến nhà tôi làm ra chuyện kia khiến cho tôi rất phản cảm cũng rất tức giận! Nhưng tôi tin tưởng Phó Kiến Văn, cho dù là tôi không có ở đó, cô có đến cởi Phó Kiến Văn cũng sẽ không chạm đến cô! Đối với loại chuyện này tôi rất tin tưởng Phó Kiến Văn, nếu không thì tôi cũng sẽ không gả cho anh ấy! Cô làm như vậy, cuối cùng cũng chỉ là tự rước lấy nhục vào thân thôi"

Sở Tầm nhìn con mắt trong suốt sạch sẽ của Tố Tâm, thân thể run lẩy bẩy

Không phải Sở Tầm không thừa nhận, Tố Tâm nói rất đúng!

Bất luận là Tố Tâm có ở đó hay không, thì Phó Kiến Văn cũng sẽ không chạm tới cô ta!

Tự rước lấy nhục vào thân, đúng vậy Chính là Sở Tầm tự rước lấy nhục vào thân!

"Đối với mọi chuyện ở Iraq, tôi chỉ là nói đúng sự thật, bởi vì tôi tôn trọng chị Tương Tư, kính nể chị ấy, không phải là vì cô, cô cùng tôi không quen biết! Lấy tư cách là vợ của Phó Kiến Văn, tôi không có đủ bao dung để đến trấn an cô! Nhưng tôi hi vọng cô rõ ràng, tôi và Phó Kiến Văn đã kết hôn, nếu như giám đốc Sở vẫn muốn chen chân vào, thì chính là nhân phẩm của giám đốc Sở có vấn đề!"

*Có ai có đủ rộng lượng giống như Tố Tâm, đứng trước mặt tình địch của mình mà vẫn nhẹ nhàng không nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha *

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi