CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Dì Lý đem bữa sáng đặt trước mặt Đoàn Đoàn. Bàn ăn to lớn có vẻ cao hơn so với cậu nhóc béo béo mập mập, cánh tay cậu cố gắng nhoi lên để với bữa sáng nhưng có vẻ nhoi mãi vẫn chỉ cao hơn một chút so với mặt bàn.

Tố Tâm đem ly sữa đưa cho Đoàn Đoàn, cậu bé ôm lấy ly sữa uống ực ực một hơi sau đó đôi mắt long lanh nhìn Tố Tâm, đưa ly sữa cho cô.

Đoàn Đoàn không dám nói nhiều, liên tục nhìn chằm chằm vào Tố Tâm... Tựa hồ như chỉ cần nhắm mắt, bóng dáng Tố Tâm sẽ biến mất.

Tố Tâm cầm lấy ly sữa Đoàn Đoàn đưa, cầm dĩa trứng lên.

Trứng gà có phần hơi nóng, Tố Tâm không bón luôn cho Đoàn Đoàn mà lấy thìa múc một chút, đem đến bên miệng nhẹ nhàng thổi sau đó mới đút cho Đoàn Đoàn.

Đoàn Đoàn bộ mặt ngạc nhiên cùng vui sướng, ngước cổ ăn một miếng thật ngon. Cứ thế lần lượt từng miếng từng miếng một ăn hết dĩa trứng mà Tố Tâm đút.

Lúc Phó Kiến Văn xuống lầu, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, liền dừng lại quan sát một lúc.

Đoàn Đoàn vẫn ngồi cạnh Tố Tâm, hai tay với ra bàn... Ngước đầu vui vẻ chờ Tố Tâm bón.

Phó Kiến Văn cài nốt cúc áo cuối cùng, không nhanh không chậm từ trên lầu xuống...

“Thiếu gia..." dì Lý chào hỏi Phó Kiến Văn

Phó Kiến Văn kéo ghế ngồi xuống, dì Lý không muốn quấy rầy “một nhà ba người” ăn sáng vui vẻ, hạnh phúc liền yên lặng dời khỏi.

"Ba ba..." Đoàn Đoàn vui vẻ hô to với Phó Kiến Văn, phải chăng cậu đang rất hạnh phúc.

Phó Kiến Văn mặt không biến đổi, hành động như bình thường, kéo cái ghế ra ngồi xuống... Cầm lấy tờ báo mà dì Lý đã chuẩn bị sẵn đặt trên bàn... Đọc một cách hờ hững, giường như với anh mọi chuyện đều giống thường ngày, không có gì khác biệt cả.

“Chiều tối hôm nay bốn giờ tôi sẽ đến Tố gia một chuyến, chính thức gặp cha mẹ cô xin phép, sáng sớm ngày mai đi làm giấy đăng kí kết hôn. Buổi tối tôi sẽ đi công tác, nhà dì Lý có chuyện muốn xin phép nghỉ mấy ngày. Mấy ngày này, Đoàn Đoàn đành nhờ cô chăm sóc.”

Phó Kiến Văn nhàn nhạt nói, năm bảy câu đã sắp xếp xong tất cả mọi việc, không cho Tố Tâm cơ hội từ chối.

Nghe được anh sẽ tới Tố gia, Tố Tâm đang đút cho Đoàn Đoàn ăn bỗng dừng lại, có chút kinh hãi.

Đoàn Đoàn há to miệng, nhưng không thấy Tố Tâm đút trứng gà đến cho mình... Cậu cũng không dám lên tiếng, chỉ ngoan ngoãn ngẩng đầu ngước nhìn Tố Tâm.

Mắt Phó Kiến Văn vẫn chưa dời khỏi tờ báo, nhàn nhạt nói:”Hộ khẩu của cô vẫn ở Tố gia... Nếu muốn làm giấy đăng kí kết hôn thì đương nhiên phải đến Tố gia.”

Tố Tâm nhìn chằm chằm Phó Kiến Văn cao lớn trước mặt, giọng nói có chút tức giận:” Anh điều tra tôi”.

Phó Kiến Văn nhìn về phía Tố Tâm, ánh mắt thâm thúy: "Ở thành phố A này.... còn ai chưa biết chuyện nhà cô."

Đúng, ở thành phố A mọi người đều biết.

Tố Tâm đã từng là thiên kim danh giá của Tố gia nhưng sau đó lại trở thành người xa lạ không cùng huyết thống.

Người ở thành phố A đều biết, Tố Tâm có một người mẹ ruột bị bệnh thần kinh, và một người cha ruột vô cùng ích kỷ.

Năm đó Thành phố À xảy ra động đất, Tố gia ở bệnh viện bất ngờ bị thất lạc đứa con gái vừa mới chào đời, trong lúc hỗn loạn,ông Tố cho rằng đứa bé đó đã chết rồi, nhưng bà Tố không từ bỏ, ra sức tìm kiếm con gái!

Ngày ấy, mẹ ruột của Tố Tâm được đưa vào cùng phòng sinh với bà Tố. Lúc xảy ra động đất, bố ruột của Tố Tâm vào cứu con gái mình ra, tiện thể ôm luôn cả đứa con gái mới sinh của nhà họ Tố nằm ngay bên cạnh con gái mình.

Ba tháng sau, nhà họ tố mới tìm được đôi vợ chồng đã cứu con gái họ đi, cũng chính là cha mẹ ruột của Tố Tâm.

Tố gia đối với cha mẹ đẻ của Tố Tâm vô cùng cảm kích, nhận lại con gái không một chút nghi ngờ,lại không thể ngờ được, cha ruột của Tố Tâm lại tráo con, đưa con gái của mình đến Tố gia làm thiên kim đại tiểu thư sống trong nhung lụa, còn đữa con gái thực sự của nhà họ Tố thì lại nhà bọn họ sống trong khổ cực từ nhỏ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi