CHÀNG RỂ CHIẾN THẦN

Chương 3825

Bách Lý Chí Hà sắp tiểu cả ra quần, ông ta gật đầu lia lịa: “Cậu Chấn, tôi biết rồi, chắc chắn tôi sẽ làm theo lời cậu nói!”

Dương Chấn hừ lạnh, lập tức rảo bước rời khỏi biệt thự.

Mãi đến khi Dương Chấn rời đi, Bách Lý Chí Hà mới dám ngẩng đầu, ông ta như bong bóng bị xì hơi, ngồi bệt ra đất, trên mặt là những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu.

Sau khi bình tĩnh, ông ta vội bấm số điện thoại: “Chủ gia tộc, không xong rồi…”

Cùng lúc đó, Dương Chấn đã ra khỏi biệt thự, Trương Kế đang ở giữa thiên kiếp, từng tia sét giáng vào người Trương Kế, Trương Kế lần lượt vượt qua.

Thiên kiếp tan biến, khí thế của cao thủ Thiên Cảnh tràn ra từ người Trương Kế.

“Tứ trưởng lão, tôi đột phá Thiên Cảnh thật rồi, tôi chưa bao giờ ngờ có một ngày, tôi cũng có thể đi đến tận bước này”.

Sau khi rời khỏi gia tộc Bách Lý, Trương Kế vừa lái xe vừa kích động nói.

Trước đó, khi chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, sau khi biết Dương Chấn đã tự tay gi ết chết năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, ông ta đã hết sức kinh hãi.

Giờ ông ta cũng đột phá Thiên Cảnh, thực lực tăng vọt về chất, đến giờ ông ta mới nhận ra chiến tích của Dương Chấn trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu khủng khiếp đến mức nào.

Hơn nữa ông ta đột phá được cũng nhờ viên đan dược mà Dương Chấn đưa cho ông ta, bằng không, với tình trạng hiện giờ của ông ta, cho dù linh khí ở thế tục đã tăng vọt thì có lẽ vẫn phải mất một, hai năm để đột phá.

Nhờ sự hỗ trợ của Dương Chấn, quãng thời gian này đã được rút ngắn hẳn.

Dương Chấn mỉm cười với vẻ không để tâm, nói: “Nền tảng của ông vốn rất vững chắc, đột phá chỉ là vấn đề thời gian, giờ linh khí ở thế tục đã tăng lên, tốc độ tu luyện của những cao thủ như ông sẽ nhanh dần”.

“Nhưng trước đó, vì linh khí ở thế tục cạn kiệt nên có rất ít cao thủ tu luyện tới Thiên Cảnh, việc tu luyện của cao thủ thế tục cũng bị hạn chế rất nhiều, trong thời gian ngắn, cao thủ thế tục khó mà bắt kịp cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bất cứ thế lực Cổ Võ nào cũng có mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, cho dù đó không phải mấy thế lực Cổ Võ hàng đầu”.

“Còn cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thì nhiều vô biên, chúng ta phải nghĩ cách để bồi dưỡng thêm các cao thủ Thiên Cảnh trong thời gian ngắn”.

Nghe thấy Dương Chấn nói thế, Trương Kế đang kích động dần bình tĩnh lại, ông ta cắn răng, nói với vẻ kiên định: “Tứ trưởng lão yên tâm, tôi sẽ cố gắng tu luyện để mạnh hơn nữa!”

Sau khi rời khỏi gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, hai người đến thẳng nhà họ Tề.

Mạnh Thiên Lan đã biến mất sau khi tới đó.

“Ai?”

Xe vừa dừng ở cửa nhà họ Tề thì đã bị hai hộ vệ ngăn cản.

Sắc mặt Trương Kế hết sức khó coi, vì ông ta đã cảm nhận được khí thế của cao thủ Thiên Cảnh từ hai hộ vệ nhà họ Tề, hay nói cách khác, tuy đây chỉ là một cứ điểm của nhà họ Tề ở Trung Châu nhưng hộ vệ canh cửa đã đạt đến Thiên Cảnh rồi.

Ông ta nghĩ đến thực lực thấp lè tè của cao thủ thế tục, vô cùng khó chịu, nhưng đó là thực tế, ông ta bắt buộc phải chấp nhận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi