CÓ LẼ TÔI LÀ MỘT NHÂN NGƯ GIẢ



Già Li nhẹ nhàng xốc đuôi cá của tiểu nhân ngư lên, "Cục cưng, để ba nhìn bebe của con một chút nha."
Lưỡng tính đồng thể nhân ngư và giống đực nhân ngư gần như không có gì khác nhau, không dễ dàng nhận ra.

Thứ duy nhất khác là dưới bụng hai tấc (20cm) của nhân ngư lưỡng tính, có một đường cong không rõ ràng.

Sau khi trưởng thành, dấu vết đường nét ngày càng sâu, cho đến tận kỳ phát tình, một khi nhân ngư có trứng, đường cong(1) sẽ từ từ biến đổi nứt ra một kẽ hở, cuối cùng trứng thành hình sẽ từ kẽ hở đó sinh ra.


Đông cục cưng nhìn ba Già Li cười híp mắt có vẻ rất xấu xa, bé vội vàng ôm lấy cái đuôi nhỏ của mình, không cho ba nhìn chỗ xấu hổ kia.

Nhưng mà nhóc con yêu kiều đâu phải đối thủ của Già Li.

Già Li đưa ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi đuôi cá, tiểu nhân ngư lập tức cảm thấy đuôi buồn không chịu được, hé cái miệng nhỏ, không tiếng động cười rộ lên, vừa cười, theo bản năng buông lỏng tay đang ôm lấy cái đuôi.


Già Li nhân cơ hội liếc trộm cái bụng nhỏ trắng trắng mềm mềm của tiểu nhân ngư, tầm mắt dịch xuống một chút.

Há! Giống như y, là lưỡng tính đồng thể nhân ngư.

Lúc này trong mấy chục cái đầu vây quanh, một đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, "Ấy? Là tiểu nhân ngư có thể sinh trứng nha!"
Bị mấy chục nhân ngư thấy được chỗ xấu hổ xấu hổ kia, Đông cục cưng mắc cỡ toàn thân, cả cái đuôi cũng đỏ ửng lên, bé chống cái đuôi từ trong lòng bàn tay ba đứng dậy, dùng sức nhảy một phát, nhảy về trên giường vỏ sò, bé kéo cái vỏ bên trên xuống, "Ken két" một tiếng, hai mảnh vỏ sò khép chặt lại một chỗ với nhau.(dễ thương xỉu >..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi