Chương 1692:
Đường Viên Viên: Giá Nhỏ lập tức tỏ vẻ uể oải ủ rũ: “Anh trai em tốt như vậy mà, nếu như chị Viên Viên không thích anh trai em thì chị Viên Viên có thể thích ai được đây?”
“Nghe này Giá Nhỏ, đây không phải chuyện em nên hỏi đâu, cho dù chị thích anh trai em thì sao chứ? Em đừng tưởng em gọi chị là chị dâu thì chị sẽ đồng ý với em nhé”
Giá Nhỏ không đạt được mục đích lập tức tủi thân khóc huhu khiến cô hoảng sợ.
“Chị dâu, chị dâu của em, nếu như chị đồng ý với em thì sau này em sẽ báo cáo cho chị nghe về anh trai em mỗi ngày được không?”
Đường Viên Viên mím môi nghiêm mặt nói: “Không cần đâu, chị biết chuyện của anh ấy mà”
“Chị không biết đâu.
“Cái gì cần cũng biết hết rồi”
Quan hệ giữa hai nhà rất khăng khít, sao Đường Viên Viên có thể không biết về chuyện của Uất Trì Diệc Thù được chứ?
“Vậy chị có biết lần trước có một chị gái học cùng lớp với anh trai em đến tận nhà em tìm anh ấy hay không?”
Nghe cô bé nói vậy, sắc mặt của Đường Viên Viên khẽ thay đổi: “Bạn nữ cùng lớp tới tìm anh trai em?”
Thấy biểu cảm này của cô, Giá Nhỏ biết mục đích của mình đã đạt được rồi, cô bé nở nụ cười giảo hoạt: “Xem ra không phải tất cả mọi chuyện chị đều biết rồi, chị Viên Viên, chị có muốn biết chị gái kia tới tìm anh trai em để làm gì hay không nào?”
Còn có thể làm gì nữa chứ?
Đường Viên Viên gần như đã có thể đoán được rồi, đơn giản chính là thích Uất Trì Diệc Thù nên tới tận nhà anh ấy để tìm gặp anh mà thôi.
“Haiz, đều tại anh trai em đẹp trai quá mức mà, rất nhiều bạn nữ trong lớp thích anh ấy, cả ngày chỉ tìm nhà em để chạy tới thôi, em có cảm giác cổng nhà em sắp bị họ chen lấn xô đẩy tới sập luôn rồi đó”
Đường Viên Viên trừng lớn mắt.
“Ý của em là không phải chỉ có một bạn nữ cùng lớp thôi à?”
“Đương nhiên không phải chỉ dừng lại ở một người rồi, anh trai em được bao nhiêu người yêu thích theo đuổi có phải chị không biết đâu, sao có thể chỉ có một bạn nữ cùng lớp tới tìm anh ấy được chứ?”
“Sau đó thì sao? Anh trai em…”
“Nếu như chị muốn biết những chuyện sau đó thì phải đồng ý với em trước đã”
Đường Viên Viên không nói tiếp nữa.
Giá Nhỏ cũng không nói nữa, cứ yên tính như vậy ngồi đối diện cô, lúc này có lẽ đang chơi đòn đánh vào tâm lý, tâm lý của ai vững vàng hơn thì người đó thắng.
Một phút, rồi lại hai phút.
Đường Viên Viên cúi đầu xuống trước, yếu ớt mở miệng hỏi: “Sau đó thì sao?”
Giá Nhỏ cố gắng kìm chế cảm xúc rất lâu, vốn tưởng rằng Đường ‘Viên Viên sẽ không cảm thấy hứng thú chứ, không ngờ cuối cùng cô vẫn đặt câu hỏi trước, cô bé lập tức vui vẻ ra mặt.
“Em đã đoán là chị không nhịn được quá ba phút mà lại, từ nhỏ đến lớn chị vẫn luôn như vậy đó chị Viên Viên à”
Hai người họ đã ở chơi chung với nhau nhiều năm như vậy rồi, Giá Nhỏ tuy nhỏ tuổi hơn Đường Viên Viên nhưng tính cách cô bé lại hoàn toàn trái ngược với Đường Viên Viên, nếu như dùng một loài vật để hình dung về hai cô nàng này mà nói, vậy thì Giá Nhỏ hẳn là một chú hồ ly giảo hoạt, mà Đường Viên Viên ư, chỉ là một chú sóc nhỏ vừa đáng yêu vừa ngốc nghếch thôi.
Cho nên Giá Nhỏ có thể hiểu rõ Đường Viên Viên, nhưng Đường Viên Viên chưa chắc đã hiểu rõ Giá Nhỏ.
Chuyện này không phải là Giá Nhỏ dễ như trở bàn tay đã có thể nắm trong tay cảm xúc của cô, bắt được điểm yếu hay sao?
Đường Viên Viên cũng nhận ra được, cô duỗi tay nhéo nhéo gương mặt trắng nõn của Giá Nhỏ một chút: “Em đó, chỉ biết bắt nạt chị thôi”
“Trời ạ, dù sao sau này cũng là người một nhà cả mà, chị cho em tham dự cùng là được, lễ phục em sẽ tự mình chuẩn bị, tới lúc đó em chụp vài tấm ảnh được chứ?”
Có cảm giác không đồng ý với cô bé này thì nhất định sẽ bị cô bé quấn lấy cả ngày, Đường Viên Viên không nói thêm gì nữa, đành phải gật đầu.