CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1806

Lẽ nào ngày mai công ty phá sản chắc? Chuyện này cũng chẳng khác gì mặt trời mọc từ đằng tây cả.

Trợ lý đặc biệt Giang cảm thấy mình sắp không cầm nổi điện thoại nữa rồi. Tổng giám đốc ăn phải thuốc nổ đấy à? Đụng vào là nổ. Nếu như chuyện anh ta nói ra không quan trọng, có cảm giác tổng giám đốc sẽ chém mình luôn mất. Trợ lý đặc biệt Giang cảm thấy hơi chột dạ, mình có lo chuyện bao đồng quá không?

“Rốt cuộc là chuyện gì, không có việc thì đừng gọi điện thoại.” Tư Đồ Không nghe thấy bên kia vẫn mãi không nói gì thì lạnh lùng nói. Giỏi rồi nhỉ, gọi điện thoại cho anh ta mà dám không nói gì, ngại tiền lương cao quá à?

Trợ lý đặc biệt Giang lại càng thêm hổ thẹn, mình đụng phải họng súng à? Ngày thường tổng giám đốc không nói chuyện… giản lược rõ ràng như vậy. Giờ như như đang cảnh cáo, có cần phải quá đáng vậy không!

“Ông chủ, là tin tức về cô Liễu, anh có muốn nghe không ạ?” Trợ lý đặc biệt Giang thử thăm dò hỏi, bây giờ hoàn toàn không biết tổng giám đốc có thái độ gì với cô Liễu cả, anh ta không dám nói thẳng ra đâu.

Tư Đồ Không im lặng một lát: “Làm sao, cô ấy đi rồi à?” Còn tưởng rằng sẽ không nghe thấy tin tức về cô nữa. Trợ lý đặc biệt Giang lại không biết nhìn tình hình như vậy, còn chủ động nói về chuyện của Liễu Ảnh, xát muối vào vết thương à?

Trợ lý đặc biệt Giang sững sờ, giọng điệu vừa chán chường nhưng lại vừa muốn biết này là sao. Hơn nữa còn là câu hỏi, lẽ nào ngay từ đầu tổng giám đốc đã cảm thấy rằng nếu như chia tay thì cô Liễu sẽ không ở lại sao? Trợ lý đặc biệt Giang thầm thở dài, xem ra vẫn còn rất thích, không nỡ buông tay.

“Không phải, bây giờ cô ấy vẫn chưa đi.” Trợ lý đặc biệt Giang ngoan ngoãn trả lời: “Là chuyện khác.”

“Chỉ cần người mạnh khỏe không sao là được.” Tư Đồ Không không thể không thừa nhận rằng, anh ta vẫn không quên được Liễu Ảnh. Mấy ngày nay vẫn luôn ở trong biệt thự, không muốn đi đâu cả, thế nhưng trong biệt thự này tràn ngập hơi thở của cô, đi tới đâu cũng có dấu vết của cô, không thể nào trốn được. Đương nhiên anh ta cũng không nghĩ tới việc trốn tránh, anh ta sẽ không chủ động quan tâm tới chuyện của Liễu Ảnh, chỉ cần cô có thể sống tốt là được rồi. Đương nhiên tốt nhất vẫn là đừng gặp mặt, anh ta sợ không kiềm chế được, thật sự sẽ hủy hoại cô.

“Cô Liễu không sao ạ.” Trợ lý đặc biệt Giang nhanh chóng trả lời, lại mím môi, thế này thì vẫn là quan tâm, nhưng nên nói như thế nào mới tốt đây?

“Vậy thì cúp máy đi!” Tư Đồ Không không có ý định nhiều lời, anh ta không muốn nghe thấy tin tức về Liễu Ảnh. Anh ta sợ biết được một chút là lại muốn biết càng nhiều, càng nhiều hơn, sẽ không thể kiềm chế nổi nữa.

“Cô Liễu không sao, nhưng mà… vẫn còn có một mạng người khác mà.” Trợ lý đặc biệt Giang nghe thấy Tư Đồ Không chuẩn bị cúp máy, thậm chí là đã cúp máy rồi, sực nhớ ra mới hét to. Tổng giám đốc chẳng hợp tình hợp lý gì cả, anh ta còn chưa nói gì cơ mà! Điện thoại vang lên tiếng tút tút, trợ lý đặc biệt Giang nghĩ thầm, thôi xong luôn rồi, lần đầu tiên anh ta chưa nói xong, không dám gọi lại thêm lần nữa đâu.

Hơn nữa tuy quan tâm tới cô Liễu, nhưng tổng giám đốc lại bài xích tin tức về cô ấy, có phải thực ra không muốn nghe thấy không? Trợ lý đặc biệt Giang rối rắm trong lòng.

Điện thoại bỗng nhiên đổ chuông, trợ lý đặc biệt Giang nhìn chữ “Sếp” sáng chói bên trên, mắt sáng rực, may là tổng giám đốc gọi lại, nếu không thì mình sẽ rối rắm chết mất.

Trợ lý đặc biệt Giang nghe máy, vội vàng nói: “Sếp…”

Nhưng còn chưa nói gì đã bị Tư Đồ Không ngắt lời: “Ban nãy cậu nói mạng người, mạng người gì! Là Liễu Ảnh xảy ra chuyện sao?” Tư Đồ Không vừa nghĩ tới Liễu Ảnh có thể xảy ra chuyện, trong lòng liền khủng hoảng bất an. Nhưng trước đó, trợ lý đặc biệt Giang đã nói Liễu Ảnh không sao cả rồi, bây giờ bên cạnh Liễu Ảnh chỉ còn lại mẹ cô thôi, lẽ nào người xảy ra chuyện là mẹ Liễu Ảnh sao? Cho dù trong hai người ai là người xảy ra chuyện thì đều là điều mà Tư Đồ Không không muốn nhìn thấy. Nếu là Liễu Ảnh, anh ta sẽ đau lòng, nếu là mẹ Liễu Ảnh, Liễu Ảnh sẽ đau lòng, anh ta đau lòng vì Liễu Ảnh, tóm lại là đều khó chịu.

“Tính mạng cô Liễu không có gì nguy hiểm cả, chỉ là, hình như cô Liễu mang thai rồi ạ.” Trợ lý đặc biệt Giang không dám kéo dài thêm nữa, nếu như tổng giám đốc lại cúp máy lần nữa, vậy thì không thể chắc chắn được có gọi lại hay không. May là ban nãy anh ta nói kịp, trợ lý đặc biệt Giang mở cờ trong bụng.

Đầu dây bên kia yên lặng tới bất ngờ, trợ lý đặc biệt Giang cũng dần dần im lặng, bên trong chỉ nghe thấy một chút tiếng hít thở. Trợ lý đặc biệt Giang thấy kì lạ, sao lại không có tiếng nào thế, bỏ ra nhìn vẫn thấy đang nghe máy, xem ra chỉ là không nói gì thôi. Trợ lý đặc biệt Giang lại càng không dám nói lời nào, yên tĩnh chờ đợi.

“Sao cậu biết được?” Giọng của Tư Đồ Không vô cùng bình tĩnh, nghe kỹ lại hình như còn có chút run rẩy. Trợ lý đặc biệt Giang giả vờ như không nghe thấy, càng không nhận ra được sự khác thường của anh ta, chỉ trả lời lại câu hỏi của Tư Đồ Không. Anh ta kể lại chuyện trước đó gặp Liễu Ảnh ở cổng bệnh viện, tiện thể nói luôn bản thân đã điều tra một chút, không có gì bất ngờ, đã mang thai rồi.

Tư Đồ Không bóp chặt điện thoại, siết từng chút một, đúng thật là… tạo hóa trêu ngươi? Anh ta vẫn luôn muốn có một đứa con với Liễu Ảnh, nhưng mãi vẫn không có. Lúc chia tay với Liễu Ảnh, anh ta mong có một đứa con, có thể gắn kết hai bọn họ, khiến Liễu Ảnh không thể rời đi. Nhưng ngay khi anh ta và Liễu Ảnh đã quyết định cắt đứt liên hệ hoàn toàn rồi thì lại xuất hiện. Đây là trời cao ban ơn, hay là trời cao nghiêm phạt đây?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi