CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1837

“Vậy là, cô ta lấy đứa bé này ra để uy hiếp con? Cô ta muốn cái gì?” Dù đã hiểu nhưng bà Tư Đồ vẫn không muốn tin, đổ trách nhiệm lên người Liễu Ảnh.

“Cô ấy không cần gì cả, chỉ cần con rời khỏi cô ấy thôi.” Tư Đồ tự giễu nói. Từ khi nào mà anh ta lại khiến người ta chán ghét đến vậy, anh ta hăng hái muốn chịu trách nhiệm, nhưng Liễu Ảnh lại không muốn, chỉ muốn rời đi.

Nếu không phải hôm qua anh ta cứu cô thì e là cô vẫn sẽ tiếp tục phớt lờ anh ta, hoàn toàn không để ý tới anh ta.

Tư Đồ Không thầm nghĩ, sao anh ta thích một người lại khó đến vậy? Anh ta động lòng, nhưng Liễu Ảnh không những không rung động mà còn muốn rời đi, anh ta muốn chịu trách nhiệm, Liễu Ảnh lại mong anh ta đừng chịu trách nhiệm.

Không ngờ, anh ta liều mạng cứu cô thì cô mới nhìn thoáng qua anh ta một cái, ngay cả một cơ hội xác nhận cũng không cho anh ta, không ngờ lại tàn nhẫn đến vậy.

“Nếu cô ta thật sự không muốn con chịu trách nhiệm thì sẽ không giữ lại đứa bé này, giờ chẳng qua là đang lạt mềm buộc chặt thôi! Cô ta chính là một người phụ nữ giả tạo như vậy.” Bà Tư Đồ tức giận nói.

Sao Tư Đồ Không lại không nhìn ra chứ? Liễu Ảnh hoàn toàn không muốn phá bỏ đứa bé này, không, cô ta muốn Tư Đồ Không hiểu lầm thành như vậy.

“Mẹ tưởng cô ấy không muốn sao?” Tư Đồ Không cười gượng, anh ta luôn muốn bản thân quên đi chuyện này, muốn vờ như Liễu Ảnh có tình cảm với anh ta, nhưng khi bị nhắc tới, anh ta vẫn dễ dàng nhớ đến.

Nhưng rồi Tư Đồ Không không nói thẳng, chỉ nói một lý do có thể chấp nhận được: “Vì ngay ngày thứ hai cô ấy tới bệnh viện kiểm tra phát hiện mình mang thai thì con đã biết rồi. Cô ấy hoàn toàn không có cơ hội phá bỏ đứa bé này.”

Tư Đồ Không cố gắng duy trì sự bình tĩnh của bản thân, nhưng bà Tư Đồ hoàn toàn không tin, cười khẩy nói: “Nếu cô ta muốn phá đứa bé này thì có biết bao nhiêu là cách, con ngăn nổi sao?”

Tư Đồ Không im lặng một lát, xem ra, mẹ anh ta thật sự có thành kiến quá nặng với Liễu Ảnh, không bỏ qua chút nào, thế nên, anh ta cần phải nói rõ ràng đến mức nào đây?

“Bởi vì nếu Liễu Ảnh phá bỏ đứa bé, sau này cô ấy sẽ không thể mang thai được nữa! Cho nên cô ấy mới đồng ý giữ đứa bé này lại, không phải vì nguyên nhân nào khác.”

Tư Đồ Không nói xong lại cảm thấy có chút lúng túng. Đây là vấn đề anh ta không bao giờ có thể ngờ tới, càng không phải lý do anh ta có thể chấp nhận.

Khi biết chuyện này, anh ta ở trong phòng rầu rĩ cả đêm. Đáng buồn làm sao, nực cười biết bao, giữa anh ta và Liễu Ảnh, không ngờ chỉ có thể vì vậy mới giữ lại được đứa bé, mà điều khiến anh ta đau khổ hơn là, sức khỏe của Liễu Ảnh lại bị tổn thương tới mức đó. Anh ta cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm đáng chết, nhưng không thể nào cứu vãn được nữa.

Bà Tư Đồ bị lời giải thích này làm cho cả người chết sững. Bà ta chưa từng nghĩ tới chuyện này, không đúng, nếu để bà ta đoán vì sao Liễu Ảnh giữ lại đứa bé thì bà ta tuyệt đối sẽ không đoán ra nguyên nhân này.

Với bà ta, nguyên nhân này không thể tồn tại. Mà bây giờ Tư Đồ Không lại nói ra câu này với đầy sự trớ trêu. Giờ phút này, bà Tư Đồ không thể không thừa nhận, Liễu Ảnh và bà ta thật sự khác nhau. Cô dịu dàng nhưng bình tĩnh, yếu ớt mà kiên cường, không phải một cô gái mềm yếu hay làm nũng, nhưng dù vậy thì có sao, cô vẫn không xứng với Tư Đồ Không.

Có điều, sau khi Tư Đồ Không nói xong câu này, bà Tư Đồ hiểu ý nên không nói thêm gì nữa, vì bà ta nói gì cũng sẽ sai. Liễu Ảnh không chỉ là người Tư Đồ Không yêu, mà còn là mẹ của con Tư Đồ Không, khác biệt giữa hai thân phận này quá lớn.

“Chuyện này, mẹ không quan tâm, mẹ nói thẳng với con luôn, muốn mẹ chấp nhận Liễu Ảnh là rất khó, con tự mình nghĩ cách đi.”

Bà Tư Đồ không thể cho phép bản thân chấp nhận Liễu Ảnh, chỉ đành lạnh lùng nói với Tư Đồ Không. Mà bà ta cho Tư Đồ Không bậc thang này, Tư Đồ Không chắc chắn sẽ bước xuống. Bà ta nghĩ, như vậy cũng rất tốt, bà ta sẽ không làm quá nhiều chuyện ảnh hưởng tới quan hệ giữa mình và Tư Đồ Không.

Còn về chuyện có thể làm được hay không, có thể khiến Liễu Ảnh chấp nhận anh ta hay không là chuyện của bản thân anh ta. Còn bà ta nói tới đây, nếu Tư Đồ Không cứ khăng khăng muốn cưới Liễu Ảnh thì ít nhất, Tư Đồ Không sẽ lo lắng tới những điều khác, còn bà ta thì vẫn chiếm thế thượng phong.

Tư Đồ Không không hề bất ngờ khi nghe thấy câu nói này. Có rất nhiều lúc, mẹ anh ta không thẳng thừng đứng ở phía đối lập anh ta, sẽ nể mặt anh ta, nhưng ở sau lưng thì không phải sẽ để yên không làm chuyện gì.

Chuyện có thể giải quyết, anh ta mắt nhắm mắt mở cho qua, giống như bây giờ, mẹ anh ta ngoài mặt đồng ý để anh ta dây dưa không rõ với Liễu Ảnh, thậm chí anh ta có thể nghĩ tới việc cưới Liễu Ảnh, nhưng thật ra, dù thật sự có thể ở bên nhau thì bà ta cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận Liễu Ảnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi