CÔ VỢ THAY THẾ

Trên tay của Cố Tri Dân đang cầm cây bút, chăm chú nhìn chằm chằm vào Thẩm Lệ trên màn hình.

Thấy Thẩm Lệ đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động như là đang nhìn cái gì đó, còn hơi nhíu mày, sau đó ngón tay của cô bắt đầu cử động, rất rõ ràng là đang trả lời tin nhắn.

Không cần đoán thì cũng biết là cô đang trả lời tin nhắn của Giang Vũ Thừa.

Dám trả lời tin nhắn của người đàn ông khác ở trước mặt của anh.

Cố Tri Dân nhắm mắt lại, nhíu mày nói: "Thẩm Tiểu Lệ, em đang gọi video cùng với anh, vậy mà còn nói chuyện phiếm với người đàn ông khác, em không sợ là anh sẽ tức giận hả?"

Thẩm Lệ giương mắt lên nhìn anh, trong mắt mang theo ý cười: "Vậy thì phải làm sao bây giờ đây? Em còn phải gặp nhau với Giang Vũ Thừa nữa đó, không phải là anh sẽ giận đến chết đó chứ."

Cố Tri Dân mắng "mẹ kiếp" ở trong lòng, lại nặn ra một nụ cười "hiền lành": "Tâm sự là được rồi, gặp mặt thì không cần thiết đâu, có phải không?"

Thẩm Lệ từ chối cho ý kiến: "Thôi được rồi, anh làm việc đi, cúp máy trước đây."

"Không bận." Nếu như anh tắt máy rồi thì Thẩm Lệ lại muốn nói chuyện phiếm với Giang Vũ Thừa chứ gì.

Thẩm Lệ hất cằm lên, chỉ chỉ Kha Trật đang đứng ở sau lưng của Cố Tri Dân: "Kha Trật vẫn còn đang đứng ở đằng sau của anh kìa."

Kha Trật không chỉ đứng ở sau lưng của anh, trên tay còn ôm một chồng tài liệu rất lớn.

Cố Tri Dân ung dung quay đầu lại, ánh mắt như dao phóng lên trên người của Kha Trật: "Không phải là những văn kiện này đã xử lý rồi sao?"

Kha Trật: "Dạ đúng vậy."

Thẩm Lệ có chút buồn cười: "Thôi được rồi cúp máy trước đi, tối nay về rồi thì đến nhà của em một chuyến, có chuyện muốn nói cho anh nghe."

"Ok." Cố Tri Dân xoay đầu lại, trở mặt trong một giây, nụ cười sáng lạn cực kỳ.

...

Buổi tối.

Vừa đến giờ tan ca thì Cố Tri Dân liền cầm theo áo khoác muốn đi khỏi.

Kha Trật đi vào từ bên ngoài, thấy bộ dạng của Cố Tri Dân muốn đi, trong đầu lại nghĩ đến lịch trình vào tối ngày hôm nay, nói: "Tổng giám đốc Cố, còn mười phút nữa là cuộc họp sẽ bắt đầu."

"Họp cái gì chứ? Ông đây về nhà thăm cô vợ trẻ của mình." Cố Tri Dân quay đầu bước đi.

Kha Trật: "..."

Tiếng đóng cửa làm thức tỉnh Kha Trật.

Ngày hôm nay lại là một ngày muốn từ chức không làm nữa.

Nhưng mà làm một trợ lý cao cấp có đạo đức nghề nghiệp, vẫn phải hoàn thành tốt tất cả các trường hợp khẩn cấp.

Kha Trật một mặt không đổi sắc chỉnh sửa lại cà vạt và đồ vest của mình, quay người liền đi đến phòng họp, một mặt nghiêm túc tuyên bố: "Tạm thời tổng giám đốc Cố có việc, cuộc họp bị hủy bỏ."

Chữ càng ít thì chuyện càng to.

Quả nhiên đám người này nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Kha Trật thì liền có người lo lắng mà hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì rồi hả?"

"Kiểu gì thì cậu Cố cũng sẽ xử lý tốt thôi, mọi người không cần phải lo lắng quá đâu." Kha Trật cảm thấy bản thân mình càng ngày càng dọa người, cũng là do Cố Tri Dân ép mà thành.

Bước ra khỏi phòng họp, Kha Trật thở phào nhẹ nhõm.

Hôm nay cũng đã dọa người thành công rồi.

Cố Tri Dân khẽ ngân nga khúc hát lái xe một đường về nhà.

Lúc mà chạy qua ngã tư đường nào đó, anh quay đầu nhìn thoáng qua một đôi tình nhân nào đó ở trên đường bên ngoài xe, người bạn trai đang tặng hoa cho cô gái, cô gái mang vẻ mặt thẹn thùng, nhìn cực kỳ vui vẻ.

Cố Tri Dân híp híp mắt lại, lái xe đi về phía trước, lúc lái xe đi ngang qua một cửa hàng bán hoa thì anh xuống xe mua bó hoa.

Lúc đang cầm hoa đi ra khỏi tiệm hoa, anh còn đang suy nghĩ là Thẩm Lệ nhận được hoa thì có vui vẻ không?

Hình như là từ trước đến giờ anh chưa từng tặng hoa cho Thẩm Lệ.

Bọn họ cũng không phải đang ở độ tuổi mười mấy tuổi, giữa đó đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian rồi.

Nhìn lại giống như là đột nhiên chia xa, lại đột nhiên ở cùng với nhau một lần nữa, tất cả đều rất nhanh, giống như là nằm mơ vậy.

Chắc là cô sẽ vui vẻ ha.

Cố Tri Dân suy nghĩ rất chuyên chú, cho nên cũng không để ý đến chiếc máy ảnh đang vươn ra từ trong xe ở cách đó không xa.

Chạy vào chung cư, sau khi dừng xe lại thì Cố Tri Dân liền mang theo bó hoa bước nhanh về phía cửa thang máy, vội vã muốn đi lên gặp cô.

Lúc đứng ở cửa ra vào, anh gõ cửa hai lần.

Ở bên trong vang lên tiếng nói của Thẩm Lệ: "Ai đó?"

Cố Tri Dân trả lời với nụ cười: "Ông xã em."

Bình luận


M
Manh Quang
26-03-2023

Hay quá

T
Thu Lê
26-03-2023

Truyện này có tập cuối không vậy

C
Cát tường
26-03-2023

Truyen hay

S
Sang Trần
26-03-2023

truyện hay lắm.cảm ơn TG và MC rất nhiều.nữ 9 mạnh mẽ là hay rồi.

C
Cua Hieu Me
26-03-2023

Lại có truyện mới rồi yêu ad

T
thuy lethi
26-03-2023

Chuyện hay, hi vọng nam 9 sớm nhận ra ngược nhầm người.

H
Hà Bùi
26-03-2023

Truyện này có mấy tập vậy bạn

T
Thu hang Nguyen
26-03-2023

Hay quá

P
pe tho
26-03-2023

Tập này dễ thương quá, hi vọng 2 ng đến dc với nhau

L
Loan Trần Thị
26-03-2023

Cám ơn bạn

K
Kay Tong
26-03-2023

Có cảm giác khi CTD giải quyết xong Tiêu Văn thì chắc Đào Triển Minh sẽ đeo đuổi Thẩm Lệ. Hahaaa. Ngày càng hay!

D
Diep Maithu
26-03-2023

Trời ơi tôi mong từ hôm qua tới giờ khổ quá cuối cùng cũng có rồi

H
Hoang Baxi
26-03-2023

Rất hay

C
Cuong Hoang
26-03-2023

Cam on ban nhe

M
Miu Miu Trần
26-03-2023

Bộ truyện này truân truyên quá

L
Lương Thị Len
26-03-2023

Hic, đợi lâu quá

L
Lương Nguyễn
26-03-2023

Bao giờ có tập tiếp theo vậy ah

T
Tham Mai
26-03-2023

Chàng trai trẻ sao đổi tên nữa vậy?

V
võ thị thúy ái
26-03-2023

Mấy ngày mới có 1 tập vậy ạ

Truyện đang đọc

Báo lỗi