CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Edit: Aya Shinta

Hiển nhiên cô không hiểu làm sao anh lại thành cái dạng này: "Cẩm Nhiên, anh làm sao vậy?! Có chuyện gì không vui sao?!"

Nghe thấy Lăng Vu Đề hỏi mình, Trình Cẩm Nhiên đang say khướt giương mắt lên, ánh mắt thâm thúy của anh hiện tại như bị một tầng sương mù che phủ, trong con ngươi màu xám xanh phản chiếu gương mặt của Lăng Vu Đề: "Lăng, Vu Đề?!"

Lăng Vu Đề gật đầu: "Là em!"

"Lăng Vu Đề, em nói, anh trai em, Lăng Văn Dục, có phải đã thích tân nhân An Bối Hi kia?!"

Ha?!

Trình Cẩm Nhiên với bộ dạng ghen tuông mười phần hỏi em gái Lăng Văn Dục là cô đây, thật sự ổn chứ?!

Quả nhiên đã uống say rồi! Ngay cả tình yêu với Lăng Văn Dục cũng không có cách nào che giấu, xem ra đã kìm nén quá lâu!

Có điều, vì giúp cho Trình Cẩm Nhiên chết tâm với Lăng Văn Dục sớm một chút, Lăng Vu Đề quyết định cô phải tàn nhẫn với Trình Cẩm Nhiên mới được.

Ngay lập tức, Lăng Vu Đề gật đầu: "Đúng vậy, anh hai rất yêu thích An Bối Hi kia đấy! Còn nói trong tương lai không xa, An Bối Hi sẽ trở thành chị dâu em đó!"

Lời của Lăng Vu Đề, không thể nghi ngờ lại như con dao găm, đâm một phát vào tim Trình Cẩm Nhiên, không chút lưu tình!

Anh cảm thấy mình đau đến mức đã không thể hít thở được, Trình Cẩm Nhiên ôm ngực, thống khổ đến nhăn mày lại.

Ở dưới ánh đèn không quá chói chang nhưng Lăng Vu Đề mơ hồ nhìn thấy, cứ việc anh dùng mọi cách khắc chế, khóe mắt vẫn chảy xuống một giọt nước.

Tuy cảm thấy mình có chút tàn nhẫn, nhưng Lăng Vu Đề vẫn âm thầm quyết tâm để cho mình phải tàn nhẫn!

Ngẫm lại nhiệm vụ thất bại thì sẽ bị trừ một trăm điểm số liệu, cô lại có động lực!

"Vậy thì, Cẩm Nhiên, em đưa anh về nhà được chứ?"

Một câu của Lăng Vu Đề lại kích thích đến Trình Cẩm Nhiên.

Anh tự giễu cười lắc đầu: "Về nhà?! Nhà cái gì? Tôi không có nhà, đã sớm không có nhà! Không có..."

Anh đã từng cho rằng, nơi có Lăng Văn Dục thì chính là nhà!

Chỉ là bây giờ nhìn lại, tựa hồ cũng không phải vậy...

Lăng Vu Đề đột nhiên có chút đau lòng thay cho Trình Cẩm Nhiên, yêu nhiều năm như vậy, đột nhiên nhìn thấy người yêu của mình đi yêu người khác, dù là ai cũng không thể tiếp nhận được!

Nhìn Trình Cẩm Nhiên đã hơi mất tỉnh táo, Lăng Vu Đề dứt khoát nhờ người phục vụ trong quán rượu hỗ trợ đỡ Trình Cẩm Nhiên lên xe của cô.

Được rồi, đã lên được xe, thế nhưng đợi lát nữa làm sao xuống xe đây?

Bởi vì nguyên thân thực sự rất yêu thích Trình Cẩm Nhiên, nên Lăng Vu Đề biết Trình Cẩm Nhiên ở nơi nào.

Nhưng mà... Cô không có cách nào đỡ anh ta xuống xe được!

Bên trong phim thần tượng cái gì mà nữ chủ một mình đưa nam chủ về nhà, tuyệt đối là lừa đảo không phải sao?!

Lấy cái thân thể nhỏ bé này, làm sao có khả năng kéo được một người đàn ông cao mét tám lên đây?!

Cầm tay lái suy nghĩ một chút, Lăng Vu Đề liền dứt khoát lái xe trở về Lăng gia, sau đó kêu người hầu hỗ trợ đưa Trình Cẩm Nhiên đến phòng khách.

Nhìn Trình Cẩm Nhiên yên lặng nằm ở trên giường ngủ, Lăng Vu Đề ghé sát vào anh.

Không thể không nói, ngũ quan của Trình Cẩm Nhiên thật sự rất tinh xảo, quả thực là 360 độ không góc chết!

Nguyên thân sẽ yêu anh, cũng hoàn toàn là bình thường!

Ngay cả cô đã gặp qua vài nam chủ hoặc nam phụ anh tuấn đẹp trai, cũng không nhịn được muốn phạm hoa si...

Chỉ là nghĩ không thông, một người như vậy mà sao lại muốn yêu một người đàn ông đây!?

Rất đáng tiếc đó!

Khẽ thở dài một hơi, Lăng Vu Đề có chút buồn ngủ.

Hiện tại đã hai giờ sáng rồi, sáng sớm ngày mai cô còn phải đóng phim.

Lăng Vu Đề ngồi thẳng người, chuẩn bị trở về phòng ngủ.

Vậy mà vừa xoay người, liền nghe thấy lời nói của Trình Cẩm Nhiên mang theo ngữ khí cầu xin: "A Dục, đừng rời bỏ tôi..."

Lăng Vu Đề quay đầu lại, chăn đã bị Trình Cẩm Nhiên đá qua một bên.

Anh bất lực cong thân thể, tự ôm lấy chính mình như một đứa trẻ bị bỏ rơi.

Đắp chăn lên người Trình Cẩm Nhiên rồi, Lăng Vu Đề mới xoay người rời khỏi phòng khách.

Kỳ thực cô cũng có thể ở lại trong căn phòng này, sau đó tạo ra hiện trường chăm sóc Trình Cẩm Nhiên cả đêm.

Nhưng hiện giờ Lăng Vu Đề vô cùng muốn ngủ, nên cô không muốn lãng phí giấc ngủ của mình đâu!

Sáng sớm ngày thứ hai, người đại diện Vân tỷ đến Lăng gia chờ Lăng Vu Đề.

Bởi vì nghe nói tới nửa đêm thì Lăng Vu Đề đi ra ngoài một chuyến, ngủ rất muộn, nên Vân tỷ không dám đi gọi Lăng Vu Đề rời giường.

Cũng may Lăng Vu Đề tự mình chỉnh báo thức tám giờ, sau khi đồng hồ báo thức kêu thì cứ việc cô không muốn rời giường, nhưng lại nghĩ đến việc còn phải đóng phim, liền bất đắc dĩ mà bò dậy.

Đơn giản tắm sơ một cái, Lăng Vu Đề để mặt mộc mà đi xuống lầu.

Lăng Vu Đề trong lúc không tỉnh táo đã quên mất còn có một vị khách say rượu chưa tỉnh trong phòng khách đây!

Nhìn thấy Lăng Vu Đề xuống lầu, Vân tỷ đứng lên, tươi cười chào hỏi: "Vu Đề, chào buổi sáng!"

Lăng Vu Đề nhìn Vân tỷ một chút, ừ một tiếng: "Chào buổi sáng!"

Sau đó cô nhấc chân vào phòng ăn, vừa đi vừa hỏi: "Vân tỷ ăn điểm tâm chưa?"

Vân tỷ quả thật được sủng mà kinh đấy! Phải biết, cho tới bây giờ thì Lăng Vu Đề sẽ không quản người ta thế nào đâu!

"À ~ đã ăn rồi." Vân tỷ đáp.

Lăng Vu Đề gật đầu, cũng không mời Vân tỷ ăn điểm tâm nữa.

Mới vừa đi tới bên cạnh bàn ăn rồi ngồi xuống, người hầu đã đặt bữa sáng được chuẩn bị kỹ càng tới trước mặt Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề hơi híp mắt, lấy trạng thái mệt rã rời mà ăn bữa sáng.

Ăn sáng xong, Lăng Vu Đề ngồi trên ghế sô pha phòng khách rồi nghiêng đầu nhìn Vân tỷ một chút: Chị đưa kịch bản hôm nay cho em nhìn một chút."

Cô muốn xem kịch bản để tỉnh táo lại!

Vân tỷ vốn muốn nói các cô nên xuất phát, chỉ là Lăng Vu Đề không có nói đi thì cô cũng không có nhắc tới.

Chỉ âm thầm nhìn đồng hồ, chắc thêm nửa giờ thì nhắc nhở Lăng Vu Đề lên đường là được!

Tiếp nhận kịch bản Vân tỷ đưa tới, Lăng Vu Đề xem phân cảnh của mình.

Thật ra thì vai nữ phụ ác độc này không nhiều phân cảnh lắm, hôm nay đã là hai phân cảnh cuối cùng của cô.

Một cảnh là cô lái xe đi đụng Giản Giai Nhân, làm Giản Giai Nhân bị thương.

Một cảnh là cô bị người nhà ép buộc ra nước ngoài, cô không muốn, sau đó đi bệnh viện tìm Giản Giai Nhân và Tư Đồ Viêm.

Nhìn thấy Tư Đồ Viêm thâm tình với Giản Giai Nhân như vậy mà tại sao lại căm ghét, ác độc đối với cô như thế!

Hoàn toàn bị kích thích thì cô chạy đến tầng cao nhất của bệnh viện, ngay ở trước mặt Tư Đồ Viêm cùng Giản Giai Nhân, nhảy xuống.

Sau đó thì cô có thể đóng máy rồi...

Tâm trạng trong hai cảnh diễn này đều rất kích động, có điều độ khó vẫn không lớn.

Sau khi đã nhớ kỹ lời kịch vốn không nhiều, Lăng Vu Đề trả kịch bản lại cho Vân tỷ rồi chuẩn bị xuất phát.

Vừa đứng lên thì Lăng Vu Đề đột nhiên nhớ tới, Trình Cẩm Nhiên còn ở nhà cô đó!

Vỗ vỗ gáy của chính mình, chắc cô cũng say luôn rồi quá!

Trình Cẩm Nhiên ở trong phòng khách lầu trên đã tỉnh lại, nhìn căn phòng xa lạ, Trình Cẩm Nhiên ấn ấn thái dương có chút đau đớn của mình.

Aya: Nhây từ sáng giờ mới ra chương...

Đã vô học nên thấy mình lười chảy thây...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi