CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Từ nhỏ thời điểm hắn có chứng mù đường nghiêm trọng, liền tính là nhà hắn đã ở nhiều năm, nếu không phải chỗ nào cũng có bảng chỉ đường, thì đoán chừng hắn một ngày cũng lạc đường rất nhiều lần......

Cho nên......

Ho nhẹ một tiếng, Tô Vực giơ tay đè mũ xuống: "Ngươi muốn đi nơi nào?" Hắn hỏi Lăng Vu Đề.

Tô Vực thật sự rất ngại việc nói với Lăng Vu Đề chuyện hắn là kẻ mù đường, bí mật này chỉ có người Tô gia cùng với người đại diện Nặc Kỳ biết.

Rốt cuộc chứng mù đường của Tô Vực rất nghiêm trọng, nếu cho hấp thụ ánh sáng, khó bảo toàn sẽ không bị người khác lợi dụng! Ví như một ít fan điên cuồng......

Lăng Vu Đề suy nghĩ trong chốc lát lại nhìn thời gian, đã sáu giờ rồi.

Nàng giương mắt nhìn Tô Vực: "Hiện tại chúng ta đi ăn cơm chiều trước đi? Tôi hơi đói bụng rồi~"


Tô Vực chớp chớp mắt, sờ sờ bụng của mình, hắn hình như cũng hơi đói bụng.

Quay đầu nhìn nhìn chung quanh, chỗ để ăn cũng không ít, chính là khẩu trang hắn mang cũng không thể tháo xuống! Bị người khác nhận ra thì có chút không ổn.

Nhìn Tô Vực đứng bất động, Lăng Vu Đề lúc này mới nhớ tới Tô Vực là nhân vật của công chúng, nếu là đi ăn ở những nhà hàng bình thường thì nhất định sẽ làm hỗn loạn hiện trường!

Lăng Vu Đề ánh mắt sáng lên, kéo kéo ống tay áo của Tô Vực: "Nếu không thì như vậy đi, ngươi muốn ăn cái gì? Chúng ta đi siêu thị mua đồ sau đó về nhà ta nấu cơm ăn. Ăn cơm xong chúng ta lại đi dạo?"

Tô Vực không có do dự nhiều liền gật đầu, hắn cũng không cảm thấy đi về nhà Lăng Vu Đề ăn và Lăng Vu Đề tự mình làm cơm có cái gì không thích hợp.


Chủ yếu là hắn hiện tại còn không muốn trở về, hắn chính là nghe được Lăng Vu Đề nói ăn cơm xong liền ra đi dạo!

Bởi vì cũng không có đi xa, Lăng Vu Đề lại mang theo Tô Vực trở về cửa sau của Đài truyền hình Tinh Quang , lên xe và trở về--

Lăng Vu Đề mang theo Tô Vực đi đến siêu thị bên ngoài tiểu khu mua rất nhiều đồ ăn, nhiều thứ còn do hắn tự mình chọn.

"Ngươi sẽ tự làm tất cả sao?"

Đứng ở cửa phòng bếp, Tô Vực nửa dựa vào cạnh cửa nhìn Lăng Vu Đề, lúc này hắn đã đem áo khoác, mũ gì đó đều cởi ra.

Hắn như cũ là mặc áo sơ mi trắng, quần kaki, thoạt nhìn rất sạch sẽ.

Lăng Vu Đề đem tóc buộc gọn lên, sau đó mặc tạp dề tạp dề.

Nghe thấy Tô Vực hỏi cũng không có quay đầu lại, mang theo ý cười cùng khẩu khí tự tin, nói: "Đương nhiên rồi!"

"Nhưng mà......" Nàng trong tay cầm một quả dưa chuột quay đầu lại nhìn Tô Vực: "Mua nhiều quá rồi ~ chúng ta hôm nay khẳng định là ăn không hết ~ cho nên ngươi ăn trước cái gì?"


Tô Vực lắc lắc đầu: "Tùy tiện đi, thật ra những thứ hôm nay mua ta đều rất ít ăn."

Ở Tô gia bình thường cũng sẽ không làm cơm , hắn chỉ có ngẫu nhiên lúc đóng phim sẽ ăn đến.

"Được rồi, vậy ta sẽ chọn món! Ừm ~ ngươi đi phòng khách xem TV trước đi, không thì lên mạng cũng được. Ta bắt đầu nấu cơm đây."

"Ừm, được." Lên tiếng, Tô Vực xoay người.

Hắn duỗi tay sờ túi quần của mình, mình chạy ra đã lâu như vậy, Nặc Kỳ nhất định lo lắng muốn chết!

Ô...... Sờ hai cái túi quần, lại sờ túi áo khoác gió hắn mang...... Tô Vực phát hiện, hắn không có mang di động!

Giơ tay vô ngữ vỗ vỗ trán, khẳng định là lúc hắn đi quá gấp, cho nên quên mang theo!

Quay đầu nhìn Lăng Vu Đề đang rất nghiêm túc nhặt rau: "Có thể mượn điện thoại của ngươi một chút không? Ta gọi điện thoại cho Nặc Kỳ."
"Được ~ cứ tự nhiên!"

"Cảm ơn."

-- Đài truyền hình Tinh Quang

Người đầu tiên phát hiện Tô Vực biến mất là trợ lý của Nặc Kỳ, lúc sau trợ lý liền lập tức hỏi Nặc Kỳ.

Sau đó Nặc Kỳ liền phát hoảng,lập tức gọi điện thoại cho Tô Vực mới phát hiện Tô Vực căn bản là không có mang di động!

Bởi vì không thể để cho người khác biết Tô Vực là mù đường, cho nên Nặc Kỳ chỉ nhờ người ở đài truyền hình hỗ trợ tìm xem.

Vì thế...... Đài truyền hình Tinh Quang loạn thành một mảnh, cuối cùng tra xét camera mới nhìn thấy Tô Vực bóng dáng từ cửa sau rời đi!

Nặc Kỳ càng thêm hoảng hốt! Lập tức gọi điện thoại cho Giang Ly, Giang Ly lại phái người đi tìm khắp nơi!

Lúc nhận được điện thoại từ Tô Vực, Nặc Kỳ thiếu chút nữa liền kích động mà tắt thở!

"Ôi tiểu tổ tông~ ngài là muốn ta phát bệnh tim sao?!"
Bên kia truyền đến tiếng cười trong sáng của Tô Vực: "Ta chính là đột nhiên muốn đi dạo một chút, ta không sao."

"Ngài đi ra ngoài không mang theo người liền thôi đi, như thế nào ngay cả di động cùng ví tiền cũng không mang theo?! Đúng rồi, ngài lúc này là dùng điện thoại của ai gọi vậy? Ngài hiện tại ở chỗ nào? Ta lập tức tới đón ngài!"

Nặc Kỳ liên tiếp hỏi, bên kia Tô Vực chỉ là lẳng lặng nghe hắn hỏi xong lúc sau mới mở miệng trả lời từng vấn đề một.

"Ta chính là không muốn dẫn người đi theo mới trộm đi ra ngoài, di động cùng ví tiền là ta quên mang theo. Hiện tại ta đang ở trong nhà Lăng Vu Đề, ta đang dùng di động của nàng. Còn tới đón ta......"

"Thì muộn một chút ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi, hiện tại không cần tới đón ta, ta ở nhà nàng ăn cơm chiều, sau đó cùng nhau ra ngoài đi dạo."
Nói xong, Tô Vực liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Bên kia Nặc Kỳ nghe xong Tô Vực lời nói lúc sau đã ngây ngẩn cả người, hắn...... Hắn yêu cầu ở lại muộn một chút!

Một hồi lâu, Nặc Kỳ mới chớp chớp đôi mắt phục hồi lại tinh thần.

Việc đầu tiên, chính là gọi điện thoại thông báo cho Giang Ly.

"Giang tổng, đã tìm thấy Tô Vực rồi......"

"Tìm thấy rồi?! Tiểu Vực hiện tại ở nơi nào?!"

Đầu kia điện thoại không phải thanh âm của Giang Ly, mà là một giọng nữ.

Chỉ là nghe thanh âm, liền có thể nghe ra nữ nhân này là một nữ cường nhân cường thế, chỉ là vị nữ cường nhân lúc này trong giọng nói khó nén nôn nóng!

Bên kia Nặc Kỳ dừng một chút, ngữ khí cung kính trả lời: "Chào Tô tổng, Tô Vực nói hắn đang ở trong nhà vị diễn viên mới tuyển hôm qua Lăng Vu Đề."

"Ngươi nói cái gì?!"
Tô Thiển Khê chau mày, Lăng Vu Đề là ai?

Đem tầm mắt chuyển qua Giang Ly đang đứng bên cạnh, Giang Ly lập tức mở miệng giải thích: "Đêm qua anh không phải nói với em rồi sao ~ Tiểu Vực rốt cuộc chọn được người đóng vai Hắc Tử Hạ kia, người đó tên Lăng Vu Đề."

Tô Thiển Khê lúc này mới đối cái tên Lăng Vu Đề có một chút ấn tượng, nhưng mà: "Tiểu Vực như thế nào sẽ ở trong nhà người kia?! Bọn họ trước kia có quen biết sao?"

Giang Ly vội vàng lắc đầu: "Không quen biết!" Hắn cũng thực buồn bực Tô Vực như thế nào lại chạy đến trong nhà Lăng Vu Đề.

"Nếu không...... Anh hiện tại lái xe đi đón hắn trở về?" Giang Ly thật cẩn thận hỏi.

Bởi vì điện thoại mở loa ngoài, cho nên Nặc Kỳ bên kia cũng nghe thấy lời Giang Ly nói.

Vợ của Giang Ly quản nghiêm là chuyện toàn bộ thành phố A đều biết đến, nhưng mà hai vợ chồng đều cảm thấy không có gì, liền tùy ý người khác nói!
"Nhưng mà...... Tô Vực nói, hắn muốn ở trong nhà Lăng Vu Đề ăn cơm chiều. Chờ ăn xong cơm chiều, còn muốn, ra ngoài đi dạo......"

Điện thoại kia đầu truyền đến thanh âm yếu ớt của Nặc Kỳ, hắn chỉ phụ trách truyền đạt, dù sao có đi đón Tô Vực hay không, thì đều do Tô Thiển Khê quyết định.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi