CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

"Chờ ta hỏi Tiểu Vu trước, nếu nàng đáp ứng, ta liền mang nàng đi."

Tô Thiển Khê ừ một tiếng: "Vậy một lát nữa ta bảo Nặc Kỳ đưa tây trang qua cho ngươi."

"Được."

Cắt đứt điện thoại của Tô Thiển Khê, Tô Vực mới đi đến cửa phòng bếp, nhắc tới chuyện đi tham gia tiệc mừng thọ với Lăng Vu Đề.

Làm Tô Vực bạn nữ? Tiệc mừng thọ của chủ tịch tập đoàn Hồng Thạch?

Ồ ~ mấy tháng không có gặp Thẩm Mạn Hi cùng Khổng Thư Hàng rồi, Lăng Vu Đề thật sự thiếu chút nữa đã quên chính mình đang ở thế giới tiểu thuyết!

Lăng Vu Đề quay đầu nhìn Tô Vực liếc mắt một cái, chớp chớp đôi mắt.

Tiệc mừng thọ của chủ tịch tập đoàn Hồng Thạch ở trong cốt truyện cũng có nhắc tới, không chỉ có Tô Vực đi. Thẩm Mạn Hi cùng Khổng Thư Hàng cũng đi!

Lúc ấy Tô Vực mời Thẩm Mạn Hi làm bạn nữ tham dự, Thẩm Mạn Hi lấy buổi tối có việc làm lý do cự tuyệt, kết quả vào lúc ban đêm nàng đã bị Khổng Thư Hàng mạnh mẽ kéo đi làm bạn nữ!


Lần này Tô Vực như cũ muốn đi, không chừng Khổng Thư Hàng vẫn sẽ lôi kéo Thẩm Mạn Hi đi tham gia yến hội!

Nữ chủ mị lực không thể bỏ qua, Tô Vực hiện tại trong lòng...... Tuy rằng có chút bi thương, nhưng là không thể không thừa nhận —— nàng chính là đang đóng nhân vật 'đầu bếp'!

Trong cốt truyện chính là nói, Tô Vực đối Thẩm Mạn Hi, đó là nhất kiến chung tình nha!

Vì phòng ngừa loại tình huống này sẽ phát sinh, liền tính là Tô Vực không mời nàng đi, nàng cũng phải nghĩ cách đi!

Câu trả lời của Lăng Vu Đề, đương nhiên là gật đầu đồng ý không chút do dự!

Buổi chiều hơn 5 giờ, Nặc Kỳ đem một bộ màu trắng tây trang tới.

Khi nhìn đến Tô Vực thay tây trang màu trắng từ cửa phòng đi ra, nhìn đến Lăng Vu Đề có chút giật mình.

Trong trí nhớ, cái Hạ Luân chế tạo cảnh trong mơ kia, khi nàng nhìn thấy hội trưởng đại nhân, cũng là mặc một thân tây trang màu trắng như vậy!


Tuy rằng kiểu dáng bất đồng, hai người diện mạo bất đồng. Nhưng bởi vì Tịch Tử Thu ở trong thân thể Tô Vực, cho nên Lăng Vu Đề thực tự nhiên liền đem Tô Vực cùng Tịch Tử Thu thành một!

"Thế nào? Có được không?" Tô Vực đứng ở Lăng Vu Đề trước mặt.

Thấy nàng có điểm xuất thần, còn tưởng rằng chính mình mặc tây trang màu trắng khó coi đấy!

Lăng Vu Đề quơ quơ đầu, đem hình ảnh Tịch Tử Thu trong đầu gạt đi.

"Ặc...... Khó coi?" Tô Vực cho rằng Lăng Vu Đề là đang lắc đầu đấy!

Hắn cúi đầu nhìn nhìn chính mình: "Vậy, ta bảo Nặc Kỳ đem bộ khác tới......"

"Không, không có khó coi, khá xinh đẹp! Ta vừa mới lắc đầu là xem mê mẩn, quả nhiên không hổ là nam thần! Thật đẹp trai!"

Lăng Vu Đề dựng thẳng lên hai cái ngón tay cái, vẻ mặt thành khẩn!

Tô Vực dương môi cười, hắn cũng trên dưới đánh giá Lăng Vu Đề một phen.


Vì cùng hắn phối hợp màu sắc, Lăng Vu Đề cố ý mặc một cái váy dạ hội thuần màu đen, kiểu dáng chữ V, phía trước chỉ mơ hồ lộ ra khe ngực quyến rũ, phía sau lộ ra nửa phần lưng trắng nõn.

Làn váy có kim tuyến, lại có chút cảm giác xù xù, vừa ngang đầu gối, lộ ra đôi chân trắng và nhỏ.

Xứng với đôi giày cao gót 10 phân mảnh mảnh, tóc cuốn gọn lên.

Lại trang điểm nhẹ, thoạt nhìn nghịch ngợm lại không mất nữ nhân vị!

Lăng Vu Đề hơi hơi dắt làn váy, nghiêng mặt hơi hơi nâng cằm lên nhìn về phía Tô Vực: "Cửu Ngôn, thân giả dạng này của bổn cung như thế nào?"

Nàng đột nhiên học khẩu khí nói chuyện của Hắc Tử Hạ, Tô Vực cũng là phối hợp: "Một thân này của công chúa, thực đẹp!"

Hai người nhìn nhau cười, ăn ý mười phần!

Nặc Kỳ liền như vậy nhìn hai người, có loại —— hai người kia nếu là không ở cùng nhau, thiên lí bất dung! Cảm giác......
Khụ ~ bất quá Lăng Vu Đề vũ lực giá trị, hai người nếu là thật sự ở bên nhau......

Vạn nhất ngày nào đó Tô Vực luẩn quẩn trong lòng chọc Lăng Vu Đề tức giận, có thể liền bị đánh không?

Tô Vực tuy rằng cũng học quá một chút võ thuật phòng thân, nhưng là cùng Lăng Vu Đề luyện mười mấy năm so sánh, khẳng định là đánh không lại đi!?

Xong rồi xong rồi...... Còn chưa có ở bên nhau, Nặc Kỳ cũng đã bắt đầu lo lắng ——

Tiệc mừng thọ là tổ chức ở sơn trang nghỉ dưỡng Phong Xán thuộc danh nghĩa tập đoàn Hồng Thạch.

Sơn trang nghỉ dưỡng Phong Xán ở ngoại ô thành phố, lúc Lăng Vu Đề cùng Tô Vực đến đó đã là 7 giờ rưỡi tối.

Lúc này trời đã tối rồi, bên ngoài sơn trang nghỉ dưỡng Phong Xán đổ đủ các loại siêu xe.

Tới tham gia tiệc mừng thọ đều là một ít doanh nhân có tiếng, chính trị cũng có người tới.
Lăng Vu Đề kéo tay Tô Vực xuống xe, trên mặt mang theo khéo léo mỉm cười.

Đi vào phòng yến hội, Tô Vực mang theo Lăng Vu Đề đi tìm Tô Thiển Khê.

"Cậu!" Một giọng nói thiếu niên đã ở thời kỳ vỡ giọng vang lên phía sau Lăng Vu Đề cùng Tô Vực.

Tô Vực quay đầu lại, một thiếu niên mặc tây trang caro đen trắng thu vẻ tươi cười, tức giận trừng mắt hắn:"Cậu, ngươi trọng sắc nhẹ cháu trai! Năm tháng không có trở về, vừa trở về liền tìm mợ!"

Phát giận với Tô Vực xong rồi, thiếu niên lập tức biến đổi sắc mặt 180°, hắn cười tủm tỉm nhìn Lăng Vu Đề, phi thường có lễ phép hô một tiếng: "Chào mợ! Ta tên là Giang Tử Duệ, năm nay mười ba tuổi!"

Giang Tử Duệ lớn lên hoàn toàn chính là phiên bản thiếu niên của Tô Vực, quả nhiên là cháu ngoại giống cậu!

"Tử Duệ......"

Nghe thấy Giang Tử Duệ kêu Lăng Vu Đề là mợ, Tô Vực vội vàng mở miệng muốn ngăn lại hắn.
"Cậu đừng đánh gãy người ta nói chuyện!" Giang Tử Duệ dẩu dẩu miệng, bất mãn trừng mắt nhìn Tô Vực liếc mắt một cái.

Sau đó hắn đi đến Lăng Vu Đề bên người, kéo tay Lăng Vu Đề, cười tủm tỉm mở miệng: "Ta phi thường thích mợ, ta xem trailor "đệ nhất sủng phi", kỹ thuật diễn của người cùng giá trị nhan sắc đều là siêu đỉnh luôn!"

Nhìn vẻ mặt phức tạp Tô Vực, Lăng Vu Đề chỉ cười.

Nghe xong Giang Tử Duệ nói, nàng buông tay đang kéo Tô Vực ra, giơ tay nhéo nhéo mặt Giang Tử Duệ: "Cảm ơn ngươi khẳng định, nhưng mà, ngươi vì cái gì muốn gọi ta là mợ?"

Nàng cùng Tô Vực tai tiếng, cũng chỉ là tai tiếng mà thôi! Giang Ly biết, cho nên Giang Tử Duệ không nên cho rằng nàng cùng Tô Vực đang yêu đương đâu!

"Ta biết ngươi hiện tại là cùng cậu ta lén yêu đương, ta kêu trước để tập làm quen."
Tô Vực: Một đầu hắc tuyến......

Lăng Vu Đề: kiên nhẫn cười......

"Ngươi chính là Lăng Vu Đề?" Một thanh âm nữ tính hơi mang cường thế vang lên.

Lăng Vu Đề giương mắt nhìn, một nữ nhân mặc váy đuôi cá kéo tay Giang Ly.

Nàng khóe miệng mang theo cười, nhìn Lăng Vu Đề trong ánh mắt tất cả đều là đánh giá.

Đây là một nữ nhân rất cường thế, diện mạo của nàng cùng Tô Vực so sánh, còn tinh xảo hơn vài phần.

Chẳng sợ đã năm gần 40, cũng bảo dưỡng giống như 25-26 tuổi.

Đã trải qua thương trường thượng chìm nổi, khí chất của nàng có loại thực đặc biệt.

Không cần giới thiệu, Lăng Vu Đề cũng biết nữ nhân này là ai!

Mỉm cười gật đầu: "Ta là Lăng Vu Đề, xin chào Tô tổng!"

Hơi hơi nghiêng đầu, nhìn Giang Ly: "Xin chào Giang tổng."

Giang Ly gật đầu đáp lại: "Chào."

"Không cần gọi ta Tô tổng, gọi ta Thiển Khê tỷ là được." Tô Thiển Khê nói.
Lăng Vu Đề cũng không khách sáo, nghe lời gọi một tiếng: "Thiển Khê tỷ."

Tô Thiển Khê ừ một tiếng, lúc này mới nhìn về phía Tô Vực.

Lúc nhìn Tô Vực, ánh mắt Tô Thiển Khê rõ ràng cùng phía trước bất đồng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi