CỰ LONG THỨC TỈNH

Hoắc Tư Duệ nghe vậy thì cũng không hỏi gì mà đồng ý luôn. Cô không cần hỏi Lục Hi lí do cho những việc anh làm.

Gọi điện thoại xong thì Lục Hi liền lái xe về nhà. Trong đầu anh đã hiện ra một pháp trận tên là “Ngũ Hành Tụ Linh Trận”. Trận pháp này có thể phong bế không gian, tụ linh khí, là một trận pháp đơn giản trong tu chân giới.

Nhưng trận pháp này cần năm mắt trận gồm bắc, nam, tây, đông, trung thì mới hoàn thành được.

Để làm mắt trận thì cần những tài nguyên có thể chịu được pháp lực, khá là khó tìm.

Lục Hi đang cân nhắc nên đi đâu tìm tài nguyên cần thiết thì đột nhiên trước mặt bỗng lóe lên một cái. Lục Hi vội vàng phanh xe lại.

Chỉ nghe “phanh” một tiếng, cùng tiếng kêu than của một cô gái.

Lục Hi sợ hết hồn, ra khỏi xe xem xét.

Đi ra phía trước thì thấy có một cô gái tóc vàng xinh đẹp đang ôm chân, đau khổ ngồi dưới đất, chỉ cách xe anh mấy xen ti mét.

“Cô vẫn ổn chứ?”, Lục Hi vội vàng hỏi.

Cô gái tóc vàng nói tiếng Anh: “Anh đâm vào tôi rồi”.

“Xin lỗi, ban nãy tôi hơi thất thần nên không thấy cô. Cô có cần đi bệnh viện không, tôi đưa cô đi?”, thấy cô gái không bị thương nặng cho nên anh cũng không quá lo.

“Đỡ tôi dậy để tôi thử xem có bước đi được không”, mỹ nữ tóc vàng yêu kiều nói.

Lục Hi vội vàng đi tới, chậm rãi đỡ cô ta lên.

Chỉ thấy cô gái tóc vàng nghiêng đầu, tóc vàng phất lên mặt Lục Hi.

Lục Hi bất giác nhắm mắt lại.

Ngay lúc này, đôi tay của mỹ nữ tóc vàng bỗng nhiên sinh ra móng tay dài đến năm sáu tấc, đầu móng tay còn lóe lên màu xanh lam kỳ dị.

Tay phải của cô ta giấu dưới thân lúc này đột ngột vung lên như vuốt báo, mang theo một kình khí sắc bén, cào từ bụng dưới của Lục Hi lên trên.

Đòn này cực kỳ ẩn nấp và sắc bén, Lục Hi không kịp phòng bị nên quần áo của anh đã bị cào rách, mỹ nữ tóc vàng dùng bộ vuốt màu xanh lam kỳ dị định quẹt lên yết hầu của Lục Hi, tiếng ma sát tạo nên những âm thanh chói tai.

Nhưng Lục Hi đã bắt được móng tay của cô ta.

“Cô là ai?”, Lục Hi trầm giọng nói.

Mỹ nữ tóc vàng cũng sửng sốt không thôi. Cô ta là sát thủ cấp bậc tông sư, tu luyện cuồng báo đấu khí, cực kỳ hung ác, có thể dễ dàng xé rách được cả xe thiết giáp. Trên móng tay cô ta có kịch độc Lam Yêu Cơ, chỉ cần cắt qua da một chút thì sẽ lập tức mất mạng.

Cô ta đã lên kế hoạch cho tai nạn lần này. Mục đích là phân tán sự chú ý của Lục Hi. Giết một tông sư không phòng bị thì chẳng khác giết người thường là bao.

Cô ta cho rằng bản thân có thể đắc thủ trong một đòn, ai mà ngờ tuy đã đắc thủ nhưng lại không làm cho Lục Hi bị thương chứ.

Nhưng Nidalee biết nên làm gì với tư cách là sát thủ.

Cô ta bị Lục Hi bắt lại một tay thì tay phải hình thành vuốt báo, đâm vào mắt Lục Hi.

Lục Hi phất tay, Nidalee bùng nổ đấu khí, ánh sáng quanh người lóe lên, thoát khỏi sự khống chế của Lục Hi rồi nhảy ra xa mười trượng.

Nidalee quay đầu lại cười nói: “Không hổ là tông sư, giỏi thật đấy, tôi là Nidalee, sau này chúng ta sẽ gặp lại”.

Nidalee nói xong thì biến mất sau vài lần nhảy, y hệt một con báo.

Lục Hi nhíu mày, nhìn chằm chằm nơi Nidalee biến mất.

Thợ săn cuồng dã Nidalee, sát thủ cao cấp của tổ chức Thiên Sát. Lục Hi có nghe nói đến người này, chẳng qua chưa từng gặp, không ngờ hôm nay cô ta lại tới ám sát anh.

Lục Hi nghĩ mãi cũng không ra được lí do Nidalee ám sát mình, nếu buộc phải tìm lí do thì chính là Liễu Bồi Nhiên. Chỉ có ông ta mới đủ tiền tài để tìm sát thủ tới ám sát anh.

Nhưng Lục Hi nghĩ cũng chưa chắc đã là Liễu Bồi Nhiên, anh cũng đâu đánh ông ta thương nặng, cũng chẳng đòi nhiều tiền lắm, 50 triệu thôi mà, đối với nhà họ Liễu thì không đáng là bao, việc gì phải kết thù chứ.

Nghĩ vậy, Lục Hi mỉm cười, lên xe tiếp tục đi về nhà.

Nidalee tưởng rằng cô ta đã thoát được, nhưng lúc cô ta rời đi thì Lục Hi đã đặt một luồng thần thức trên người cô ta. Mọi hành động của cô ta đều nằm trong lòng bàn tay của Lục Hi.

Lát nữa anh sẽ cho cô ta một bất ngờ, thuận tiện hỏi xem là ai phái cô ta tới ám sát anh.

Cứ như vậy, Lục Hi chậm rãi lái xe.

Mà Nidalee sau khi thoát khỏi nơi ấy thì không ngừng thay đổi vị trí, xác nhận Lục Hi đã mất đấu thì mới đánh xe vào một khách sạn ngoại giao tên Barilayer ở Tây Kinh.

Nidalee về phòng, cởi quần áo, để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn. Cô ta tắm táp rồi mặc khăn tắm đi vào phòng khách, rót một ly rượu vang rồi vừa ngắm cảnh vừa uống rượu.

Kế hoạch của cô ta ban đầu là một kích đắc thủ, sau đó lập tức về nước, nhưng lần này thất bại nên cô ta phải tìm cơ hội khác.

Là sát thủ, một kích thất bại thì phải lập tức chạy trốn rồi tìm cơ hội khác, chỉ cần kiên nhẫn thì đối thủ sẽ lộ ra sơ hở.

“Xem ra cái tên Lục Thiên Hành này cũng đã tu luyện công pháp, thân thể còn cứng rắn hơn cả tông sư nữa. Phải nghĩ cách khác để giết anh ta thôi”.

Nidalee nghĩ vậy.

Mà cùng lúc đó, tại một khách sạn khác trong Tây Kinh, có một người đàn ông phương Tây tóc xoăn đang lắp ráp một khẩu súng.

Sau khi lắp ráp hoàn tất thì nó đã thành một con quái vật khổng lồ.

Cây súng này cao bằng một người, gần một mét tám, thoạt nhìn vô cùng khủng bố.

Nó chính là vua súng ngắm lừng lẫy trên thế giới, súng trường ngắm bắn Barret M82!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi