CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 857

Không bao lâu đã hạch toán ra, sau đó bà ta đưa số liệu đã hạch toán cho hai người Lục Viễn Cảnh và Lục Viễn Quang, đồng thời giao cho Lục Viễn Chí.

Lục Viễn Chí liếc nhìn một cái rồi nói: “Nếu không có gì sai sót, tôi sẽ hoàn lại cho hai người tám mươi lăm triệu vốn cổ phần?”

Lục Viễn Cảnh và Lục Viễn Quang liên tiếp gật đầu, bọn họ cũng biết tình trạng của công ty bây giờ, cho nên cũng không có mưu tính gì ở vốn cổ phần.

Lúc này, Lục Viễn Chí chậm rãi nói: “Vậy thì được, các người ký tên đi, xong rồi thì bảo kế toán chuyển tiền cho”.

Hai người tiến lên ký tên, toàn bộ đều có luật sư đi cùng.

Sau khi ký xong, Lục Viễn Chí nói: “Tôi cung cấp số tài khoản mới cho cô, cô chuyển khoản cho bọn họ đi”.

Ngay sau đó, Lục Viễn Chí cầm giấy bút tới, viết một số tài khoản và mật khẩu, sau đó đưa cho Trương Huệ Lan.

Trương Huệ Lan gật đầu rời đi.

Lúc này, phòng làm việc của Lục Viễn Chí yên lặng, hai anh em Lục Viễn Cảnh cùng Lục Viễn Quang và vợ bọn họ đang chờ tiền vốn cổ phần chuyển vào tài khoản.

Đúng lúc đó, đột nhiên Lục Hi đứng lên nói với Lục Viễn Chí: “Bác cả, cháu muốn đầu tư cổ phần vào công ty, bác thấy được không”.

Lúc này, Lục Viễn Chí nói: “Bây giờ bác là người đại diện trước pháp luật duy nhất của công ty, một mình trong ban giám đốc, cháu có thể đầu tư cổ phần vào”.

Còn đám người Lục Viễn Cảnh nghe thấy lời này, quả thật không dám tin vào lỗ tai mình, tình hình công ty bây giờ thế nào, Lục Hi còn không biết?

Sao lại có một người ngu ngốc như vậy, tự nhét đầu mình vào hố phân?

Nhưng bốn người vẫn không tin lời này, tên nhãi nghèo khổ Lục Hi thì có bao tiền chứ. Lời này e rằng chỉ là trò cười thôi. Mà anh cả đầu óc sốt ruột đến mê man rồi, ngay cả Lục Hi cũng tin.

Bốn người dùng ánh mắt khinh miệt đánh giá Lục Hi.

Mà lúc này, Lục Hi cười nói: “Vậy được, hai trăm triệu trước, cháu chuyển tiền qua liền”.

Hai anh em Lục Viễn Cảnh nghe xong thật không dám tin vào lỗ tai mình, hai trăm triệu? Lục Hi làm trò hài gì thế.

Tạ Trường Mai khinh thường nói: “Cậu mà có hai trăm triệu, chó không ăn phân”.

Lục Hi quay đầu nhìn bà ta rồi cười nói: “Vậy sao?”

Tạ Trương Mai liếc nhìn Lục Hi, chẳng thèm để ý anh.

Lúc này, Lục Hi cầm lấy điện thoại nói với Lục Viễn Chí: “Số tài khoản của công ty là bao nhiêu, cháu chuyển cho bác”.

Lục Viễn Chí mở máy tính xách tay ở trên bàn ra, sau đó chuyển cho Lục Hi.

Lục Hi liếc nhìn, phía trên hiện ra thông tin tên công ty, số tài khoản và người đại diện trước pháp luật.

Ngay lập tức Lục Hi mở điện thoại di động lên, lập tức chuyển tiền.

Số tài khoản của anh là số tài khoản đặc biệt của ngân hàng Thụy Sỹ ở nước ngoài, trong nháy mắt Lục Hi liền chuyển hai trăm triệu vào tài khoản công ty Lục Viễn Chí.

“Được rồi”, Lục Hi cất điện thoại di động cười nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi