CƯNG CHIỀU CỦA BẠO QUÂN

Chí ít thì……

Tuy tài lực của Đường Bắc gia tộc cả thiên hạ này ai ai cũng biết, nhưng nó vẫn bị cất giấu trong bóng tối, nếu như bọn họ tiêu năm trăm vạn để đấu giá một món bảo vật, thì chẳng khác nào đã chứng minh sự thật rằng số tiền tài khổng lồ trong phủ Thừa tướng mấy trăm năm nay đều là do tham nhũng hay độc quyền mà ra chứ.

Trác Vân Phong quyết định bỏ cuộc rồi!

Đường Bắc Hổ cũng bỏ cuộc luôn rồi!

Hắn hiến tặng cả mạng sống của cha hắn chỉ để đấu giá mua một món bảo vật, hắn đã tiêu hơn 100 vạn để mua một viên đá thí luyện kia, nếu như lại tốn thêm 500 vạn để mua một cái hộp thần, hắn chắc chắn sẽ bị cha mắng chết thôi.

Yêu nghiệt công tử?.....

Trác Vân Phong…

Đường Bắc Hổ…..

Sau khi các đối thủ khác đều lần lượt từ bỏ, các quan khách theo dõi đều tưởng rằng kết quả thành giao đã có rồi.

Nhưng….

Tình hình lại thay đổi đột ngột!

“Ta ra sáu trăm vạn!”

Tống Thanh Sơn, chưởng môn phái Hoa Sơn, người một mực yên lặng từ nãy tới giờ không nói không rằng lại đột ngột giơ bảng.

“ Sáu trăm vạn sao?”

“ Qủa nhiên là người đứng đầu của Hoa Sơn!”

“ Trời ơi!”

“ Thì ra phái Hoa Sơn lại nhiều tiền như vậy a!”

“ Sáu trăm vạn lận đó!”

“ Tống Chưởng môn có phải là điên rồi không?”

“ Phái Hoa Sơn làm sao có thể đem ra sáu trăm vạn chứ?”

“ Đó là sáu trăm vạn đó! Là vàng thật!”

“ Phái Hoa Sơn đúng là biết ẩn giấu sự giàu có của mình nha! Tháng trước bọn ta có đến Phái Hoa Sơn, cái người Tống Chưởng môn đó còn chiêu đãi bọn ta ăn khoai lang và dưa leo nữa, quả thật là nhỏ mọn quá rồi, ngay cả một con cá cũng không có!”

Phái Hoa Sơn ngay lập tức trở thành tiêu điểm bàn tán.

Ông chủ kim hiểu ngầm gật đầu, ông ta không nói thêm gì nữa.

Thiết Dã Vương nhìn thấy còn có người dám lên tiếng trả giá, trong lòng của hắn có hơi hoảng loạn, hắn đưa mắt nhìn lên phía toa phòng ở hướng nam trên tầng hai, chỉ thấy một sợi dây đai màu đỏ đang được vắt lên trên chiếc lan can.

Thiết Dã Vương lập tức lên tiếng đầy khiêu khích: “Bảy trăm vạn.”

Tống Thanh Sơn bình thản đáp: “ Tám trăm vạn!”

Thiết Dã Vương nói: “ Chín trăm vạn!”

Tống Thanh Sơn lại giơ bảng: “ Một ngàn vạn!”

Không khí bên trong giờ đây đã nóng hơn bao giờ hết.

Quy củ ràng buộc bây giờ cũng không còn tác dụng gì nữa.

“ A!”

“ Tống Thanh Sơn trông thật bình thản a!”

“ Tống Chưởng Môn đang khoe khoang sao!”

“ Đúng là chân nhân bất lộ tướng!”

“ Thì ra Tống Chưởng môn lại có nhiều tiền như vậy!”

“ Một ngàn vạn lận a!”

“ Mỗi lần Tống Chưởng môn giơ bảng đều tăng cả một trăm vạn lận a.”

“ Thật là hào phóng a!”

Sau khi nghe mấy lời khen ngợi và đố kị kia, Tống Thanh Sơn thật sảng khoái trong lòng mà: “ Cứ để bọn họ đố kị đi! Bọn họ đều không biết số tiền ta tiêu đều là của người khác, cho nên ta mới giơ bảng không tiếc tay như vậy!”

Chiếc đai đỏ trên lan can rung lên 5 lần!

Thiết Dã Vương hiển nhiên đã nhận được chỉ thị, nói: “ Một ngàn năm trăm vạn!”

Mọi người xung quanh đều sợ hãi và rùng mình...

Tống Thanh Sơn giả vờ như không nghe thấy, hắn ta giơ bảng lần nữa với sắc mặt thoải mái: “ Một ngàn sáu trăm vạn!”

Thiết Dã Vương: “ Một ngàn bảy trăm vạn!”

Tống Thanh Sơn nói: “Một ngàn tám trăm vạn!”

“ Một ngàn chín trăm vạn!”

“ Hai ngàn vạn!”

Giá đã tăng vọt lên như tên lửa đến hai ngàn vạn!

Thặng dư quốc khố của triều đại Thiên Tống trong mười năm cũng chỉ có bốn ngàn vạn thôi!

Tất cả mọi người, bao gồm cả ông chủ Kim, Yêu nghiệt công tử, và những người khác, đều kinh hoàng!

Chỉ có Tống Thanh Sơn vẫn còn vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc sung sướng.

Tống Thanh Sơn nhìn thấy Thiết Dã Vương vẫn đang do dự có nên giơ bảng nữa hay không thì liền lên tiếng: “ Vị huynh đài này, huynh vẫn còn muốn giơ bảng sao? Nếu muốn giơ thì mau lên đi! Đừng làm lãng phí thời gian quý báu của những người ở đây nữa!”

Sắc mặt Thiết Dã Vương tái nhợt, khi hắn đưa mắt nhìn lên thì dây đai đỏ ở lan can đã biến mất, cuối cùng hắn đành lắc đầu và đặt tấm bảng trong tay xuống!

Ông chủ Kim nói: “ Hiện nay người trả giá cao nhất chính là Tống Chưởng môn của phái Hoa Sơn với hai ngàn vạn! Còn ai trả giá cao hơn không? Nếu không ai trả giá cao hơn nữa, thì bảo vật cuối cùng sẽ thuộc về...”

“Đợi đã!”

Đột nhiên, một căn phòng kín ở phía nam của tầng hai đột nhiên mở cửa sổ ra. Một lão già cao kều từ trên nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp xuống giữa võ đài.

Ông chủ Kim nói: “ Các hạ đây là?”

“ Đồ Triệu Mục ở Hạ Hà!”

Ông chủ Kim biến sắc: “ Hà Đồ Vương!”

Hà Đồ Vương nói: “Ông chủ Kim, hôm nay tại hạ đến đây không phải lấy tư cách của một quốc vương, mà là một vị khách!”

Ông chủ Kim nói: “ Vậy Triệu Tiên sinh có gì chỉ giáo?”

Hà Đồ Vương khẽ gật đầu với ông ta một cái, sau đó ngẩng đầu lên nhìn những toa phòng đang đóng chặt trên tầng hai và tầng ba, rồi nói to: “ Các hạ! Nếu như đã ra giá đến hai ngàn vạn thì chắc hẳn đó phải là một đại nhân vật không tầm thường! Để thể hiện thành ý, Triệu mỗ đã xuất hiện! Còn các hạ đây không ngại chứ!”

Tiếng vọng vừa dứt.

Trong một thời gian dài.

Khán giả xung quanh đều im bặt!

Nhưng vẫn không có ai lên tiếng trả lời.

Hà Đồ Vương kiên nhẫn, sau đó lại kêu lên lần nữa, các hạ, xin hãy xuất hiện!

Trong toa phòng, Lý Liên Khang nhìn thấy tên bạo quân đang ngồi uống trà, thần sắc không rõ ràng, cũng không có ý định muốn hiện thân…..

“Hoàng thượng. Hà Đồ Vương dường như đã biết rằng người đang ở đây. Hoàng thượng, người có xuất hiện không?”

“ Không.”

“Nhưng nếu chọc giận Hà Đồ Vương thì e là cũng không tốt. Hoàng thượng sắp cưới con gái của Hà Đồ Vương rồi. Triều Đình và Hà Đồ Quốc đã thiết lập liên hôn, điều đó sẽ có lợi cho sự ổn định của biên cương. Lúc này Hoàng thượng không nên chọc giận Hà Đồ Vương là tốt nhất!”

Lý Liên Khang là một lão thần trung thành, đương nhiên là hắn sẽ giúp bạo chúa phân tích tình hình.

Bạo quân lạnh lùng trả lời: “ Lý Liên Khang, ngươi có biết tại sao ông ta lại xuất hiện không?”

Lý Liên Khang lắc đầu.

Bạo quân nói: “ Ông ta đang cố ép trẫm xuất hiện!”

Lý Liên Khang nói: “ Tại sao chứ?”

Bạo quân đáp: “ Không lẽ ngươi không nhìn ra sao? Ông ta nhìn chằm chằm chiếc hộp thần kia như hổ đói, nhất định hắn phải lấy nó cho bằng được! Đúng lúc ông ta và trẫm đang sắp liên hôn,cho nên trẫm lúc này không thể đắc tội ông ta được. Nếu trẫm ra ngoài, điều đó có nghĩa là trẫm phải nhượng chiếc hộp thần thứ hai này cho hắn rồi!”

Lý Liên Khang bất ngờ nhận ra và gật đầu: “ Tên Hà Đồ Vương này đúng là có dã tâm!”

Bạo quân cười khẩy: “ Trẫm cứ không chịu xuất hiện! Cho dù ông ta có tức giận, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi! ông ta lại không nhìn thấy trẫm thì làm sao có thể chứng minh được trẫm đang đối đầu với ông ta chứ?”

“ Hoàng thượng anh minh.”

Lý Liên Khang thực sự rất ngưỡng mộ tài năng và lòng dạ của vị hoàng đế trẻ tuổi này...

Ông đã phục vụ ba thế hệ hoàng đế rồi!

Thân là một hoàng đế, là trung tâm của quyền lực và sự giàu có của thiên hạ!

Bọn họ sẽ rất dễ bị cám dỗ bởi những thứ phù hoa đẹp đẽ!

Thậm chí có rất nhiều vị minh quân trong lịch sử đều là do ăn chơi trác táng hoặc là trầm mê phù hoa mà khiến cả vương triều sụp đổ.

Lý Liên Khang chưa bao giờ nhìn thấy một vị hoàng đế trẻ tuổi, nhưng lại có những suy nghĩ và dã tâm sâu sắc như vậy...

Điều thậm chí còn hiếm hơn, hắn là một người vô cùng điềm tĩnh, thông minh, khả năng quan sát đại cục vô cùng tốt!

Lý Liên Khang vô cùng vui sướng!

Ông ta biết trong tương lai không xa nữa, vị hoàng đế trẻ tuổi được ông ta nuôi dưỡng từ bé này sẽ trở thành một vị minh quân không ai có thể bì được!

Hà Đồ Vương đã đợi rất lâu nhưng cũng không có ai trả lời.

Cuối cùng, khuôn mặt già nua oai phong kia cuối cùng cũng nhịn không được mà nhăn nhó lại!

Đường Bắc Khôi che mặt, hắn đem theo hai tên thủ hạ khát máu tàn ác Trương Lôi Đình và Lý Tịch Lịch, và hàng trăm tử sĩ cầm kiếm bao vây toàn bộ Yên Vũ Lầu.

Trương Lôi Đình và Lý Tịch Lịch này đều là người trong ma đạo, bọn chúng vô cùng tàn nhẫn và hung bạo, đã giết chết vô số người!

Trên người bọn chúng đã nhuốm máu của hơn một ngàn người rồi…..

Sau đó, triều đình đã cử một số lượng lớn các cao thủ đi truy bắt hai bọn chúng, trấn an lòng dân.

Nhưng hai người này đã biến mất khỏi giang hồ kể từ đó, hoàn toàn biệt vô âm tín!

Không ai biết rằng bọn chúng đã được Đường Bắc Khôi mua chuộc và huấn luyện thành tướng lĩnh của đám tử sĩ này!

Trương Lôi Đình bất ngờ nhận được báo cáo từ một tên tử sĩ, sau đó hắn liền báo cáo với Đường Bắc Khôi.

“ Thừa Tướng, Tất cả các mũi tên khói độc đã sẵn sàng! Năm trăm cung thủ cũng đã bao vây Yên Vũ lầu, sẵn sàng chờ lệnh!”

“ Truyền lệnh... Bắn cung!”

Đáy mắt Đường Bắc Khôi chợt lóe lên một tia sát khí dày đặc!

“Nhưng... thưa thừa tướng, nhị công vẫn còn ở trong Yên Vũ Lầu! Khói độc này có thể làm tê liệt thần kinh của con người, khiến cao thủ cũng ngay lập tức mất hết nội lực, hoặc thậm chí mất đi hoàn toàn khả năng vận động, nghiêm trọng hơn chính là tử vong!”

“ Không phải có thuốc giải độc sao?”

“Thuốc giải độc phải được sử dụng trước thì mới có hiệu quả! Nếu sử dụng sau đó, tôi sợ rằng sẽ có những hậu quả khó lường. Đã từng có một tử sĩ dùng thuốc sau đó. Mặc dù hắn ta vẫn còn giữ được mạng nhưng lại mất hết nội lực, vĩnh viễn trở thành một tên phế nhân! Cho nên, thừa tướng xin ngài hãy suy….”

“ Không cần suy nghĩ nữa! Tên bạo quân kia đang ở bên trong, để trả thù cho Doanh Nhi, để hoàn thành đại nghiệp! Hy sinh một đứa con trai thì có sá gì! Dù sao, Đường Bắc Khôi ta vẫn còn một đứa con trai còn ưu tú hơn! Nói đi, hai người các ngươi gần đây có nhìn thấy Đường Bắc Long không?”

“Không có. Có lẽ quân doanh quá bận rộn, nên đại công tử mới hiếm khi về nhà!”

“ Bỏ đi! Không quản nữa! Ra lệnh cho cung thủ bắn tên ngay lập tức! Sau khi tất cả những người bên trong đều trúng độc, ta và hai ngươi sẽ xông vào để giết tất cả những người ở trong Tịch Mịch Yên Vũ Lầu, sau đó bắt tên bạo quân đi! Chỉ cần bắt được tên cẩu Hoàng Đế kia, ép thiên tử hạ lệnh cho chư hầu, sau đó tiêu diệt phủ Trác Vương kia thì cả thiên hạ này sẽ là của Đường Bắc gia tộc chúng ta rồi!”

“ Vâng, thưa Thừa tướng!”

Trương Lôi Đình vẫy tay, bảo tử sĩ đi truyền lệnh, lập tức bắn tên!

Hà Đồ Vương lên tiếng nhiều lần, nhưng đối phương lại không có bất kì hồi âm nào.

Lúc ông ta chuẩn bị từ bỏ thì….

Đột nhiên...

Tất cả các cửa sổ trong sảnh đều bị phá vỡ, từng hàng từng hàng mũi tên có độc bay vào!

“ Tiêu rồi! Có độc!

Yêu Nghiệt công tử hét lên, sau đó đưa tay bịt mũi nín thở!

Đương nhiên những tuyệt đỉnh cao thủ như Hà Đồ Vương, Trác Vân Phong và Đường Bắc Hổ đều biết là có độc, bọn họ lập tức bịt mũi, vận công nín thở!

Nhưng có quá nhiều khói độc...

Hơn nữa mũi tên độc bắn ra quá nhanh, quá bất ngờ...

Cho dù có phản ứng nhanh như thế nào, cũng không có thời gian để tránh, ít nhiều cũng sẽ hít phải khói độc vào.

Độc tính của loại độc này vô cùng ác liệt, chỉ cần hít phải, thì người có nội lực ít sẽ lập tức hộc máu mà chết ngay

Cho dù là cao thủ có nội lực thâm hậu cũng khó thở, nội lực tiêu tán….

Tất cả các cao thủ đều ngay lập tức ngồi xuống vận khí công giải độc.

Ngay lập tức...

Hàng trăm hàng ngàn người trong đại sảnh đã đều lần lượt ngã xuống, không phải chết thì cũng là ngất xỉu, chỉ còn lại một đám người người bao gồm Yêu nghiệt công tử, Hà Đồ Vương, Trác Vân Phong và mấy chục người khác đang vận công giải độc.

“Nhanh lên! Nhanh lên!Xử lí tất cả bọn chúng! Một đội lên tầng hai, một đội lên tầng ba!”

Đột nhiên, tên Thừa tướng với chiếc mặt nạ đột nhiên hơn một trăm tên tử sĩ áo đen xông vào.

Ông chủ Kim nói trong đau đớn: “ Ngươi…ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao lại lẻn vào Tịch Mịch Yên Vũ Lầu? Thu Vân, Hồng Chúc, Kiếm công tử, Hoa công tử, tại sao bốn người các ngươi lại không sao hết vậy? Các người mau đánh lùi kẻ địch, giành lấy thuốc giải đi chứ!”

Thu Vân lạnh lùng nói: “Bây giờ ông ấy là ông chủ của bọn ta.”

…….

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi