CÙNG NHÂN DÂN VŨ TRỤ TRỒNG RAU NUÔI GÀ

04/04/2022

Edit; Nhật Nhật

...

Chương 93

"Chủ post là anh đại [Mi có gan không] sao, tôi nghe bạn tôi kể, điểm cống hiến của người này so với người đứng thứ hai thì cách biệt khá lớn, người xếp hạng hai có thúc ngựa chạy theo cũng không kịp. Tôi rất muốn biết, trên người anh đại rốt cuộc là có mấy lá gan, sao có thể hung hăng như vậy, nick trong game chọn cũng quá dữ luôn."

Chủ post trả lời một chữ "Ừ" đơn giản, vô cùng có phong thái anh đại. Điều này càng khiến cho cư dân mạng nghe tin ùa tới cảm thán không thôi, không hổ là gan đại vương*, ngoại trừ so gan ra, trong cuộc sống không còn lạc thú gì khác.

*Gan đại vương là ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ những game thủ điên cuồng làm nhiệm vụ game để nhận thưởng, họ thường dành nhiều thời gian thức đêm để chơi game, gan bị tổn thương nên mới gọi như vậy.

Sau đó, đề tài quay về với việc nên đặt tên gì cho thôn, dù sao dân mạng cũng là bị cái tiêu đề này thu hút đến đây.

"Game tên là Vùng đất điền viên, không thì mình chọn cái tên hợp với nó đi, gọi là thôn Điền Viên thì sao, vừa thuận miệng lại vừa êm tai."

"Thôn Điền Viên nghe không tồi, lúc trước tôi mới những người khác tìm tư liệu cổ trên mạng cũng trụ, có đọc được một bài thơ thế này, Thái cúc đông ly hạ. Du nhiên kiến Nam sơn [1], ý cảnh rất đẹp!"

"Thời Trái Đất cổ còn có một bài văn cổ tên là Đào hoa nguyên ký [2], cảm giác đặt tên là thôn Đào Nguyên, hay thôn Đào Hoa cũng không tồi đâu, nghe là có thể tưởng tượng ra trong thôn đâu đâu cũng có hoa đào rồi."

"Thôn Vũ Trụ, đặt là thôn Vũ Trụ đi! Chúng ta là người dân vũ trụ, kiểu gì thì kiểu, trò chơi cũng nên dính một tí chứ ~"

Những cái tên này được không ít cư dân mạng tán thành. Tên hay đều được liệt kê ra, sau đó chính là đủ loại ý tưởng kỳ kỳ quái quái, có cái cân nhắc ý nghĩa kỷ niệm để lấy, có cái chỉ đơn thuần là góp vui, biết tên mình nghĩ ra chắc chắn sẽ không được chọn, nhưng nghĩ ra được là ngon rồi!

"Đặt là thôn Mỹ Thực không hay sao, chẳng lẽ mọi người đã quên mất đủ loại món ngon trong game rồi? Giỏ thực phẩm vừa rẻ lại vừa thực tế, ai đã từng ăn đều phải khen một câu Tuyệt cú mèo, tôi cảm thấy đặt tên là thôn Giỏ Thực Phẩm cũng rất hay đấy!"

"Thôn Nhà Nông cũng không tồi này. Người trồng trọt, hồn cũng cấy cầy, ai nấy đều là nhà nông bậc thầy! Gieo hạt được mùa, trong ruộng có lương thực, trong lòng không hoảng hốt! Làm nông chẳng lẽ không phải là ý nghĩa tồn tại của trò chơi trong lòng đám game thủ ảo chúng ta hay sao! !"

"Đây mới chỉ là khởi đầu cho hành trình làm nông của các game thủ thôi, tương lại trong thôn sẽ còn xuất hiện thêm rất nhiều thành thị to lớn hơn, tốt đẹp hơn, không thì chúng ta đặt tên thôn là thôn Tân Thủ đi, nhắc nhở người thiết kế trò chơi một tí, để người ta cập nhật thêm nhiều nội dung mới cho game hơn. Đầu chó.jpg"

"Nhớ lại năm đó, nhìn thấy được bức ảnh nhà anh đại [Yêu Tinh] mọc đầy nấm, tôi mới bắt đầu chú ý đến trò chơi này, nấm thật là tốt, vừa dễ nhìn ăn lại ngon, còn vô cùng bổ dưỡng nữa chứ, đặt là thôn Nấm thì sao?"

Từ "Thôn Nấm" này vừa xuất hiện, lập tức kéo theo anh đại nạp tiền nổi tiếng trong game – [Yêu Tinh], dân mạng tức khắc nhiệt tình "Khai quật", đặt tên theo các sự kiện liên quan, nào là "Thôn anh đại", "Thôn Nạp Tiền", "Thôn Cá Koi", "Thôn Phú Quý", bên dưới đều là những cái tên xoay quanh Văn Tinh Diệu.

Chuyện này mà để Văn Tinh Diệu thấy được, không biết đối phương có thấy mừng vì mình có thể nhờ những việc này mà tham dự vào chuyện đặt tên thôn không nữa. Dù sao, thời gian online của Bạch Lê không có quy luật gì, cũng không online lâu, cho nên cái tên [Lê Bạch] và [Yêu Tinh] của hai người vẫn chưa từng xuất hiện trong top 50 người chơi có điểm cống hiến cao nhất.

Có lẽ thực sự thích cái tên "Thôn Nấm" này, hoặc cũng có thể do biết anh đại [Mi có gan không] sẽ không chọn cái tên ngốc nghếch như vậy, dân mạng mang theo suy nghĩ tác oai tác quái, mạnh mẽ kéo cái tên này từ tít bên dưới lên trên đầu.

Khu bình luận trong diễn đàn có chức năng phân cao thấp. Chỉ cần dân mạng thưởng cho comment nào đó đủ tiền diễn đàn, comment đó sẽ trực tiếp xuất hiện ngay dưới tiêu đề topic.

Độ một tiếng trôi qua, ham muốn đặt tên của dân mạng dần dần nguội bớt, phát hiện chủ post đã lâu không thấy xuất hiện. Đang lúc bọn họ cho là chủ post chỉ nói vui đùa một chút, có ý trêu bọn họ thì lại thấy đối phương sủi bọt.

Lần này, người nọ trực tiếp dùng nick của mình để comment.

"Mi có gan không: Cám ơn mọi người đã góp ý, tôi đã làm thống kê, phát hiện người chọn tên Thôn Nấm là nhiều nhất. Nếu đến cuối cùng, người có nhiều điểm cống hiến nhất thật sự là tôi, tôi sẽ tôn trọng sự lựa chọn của mọi người, đặt tên thôn là Thôn Nấm. Một lần nữa cảm ơn mọi người, tôi đi làm việc trước đây. Vẫy tay.jpg"

Phía sau còn được gắn theo một biểu tượng cảm xúc rất có phong cách cán bộ lão thành, khiến dân mạng đang hi hi ha ha được một nửa thì đột ngột khựng lại.

Chờ chút đã! Anh đại vừa mới nói gì cơ? Bọn họ hình như bị ảo giác rồi, anh đại nói muốn đặt tên cho thôn là "Thôn Nấm" á? Đừng mà... Thôn Nấm nghe thì đáng yêu đấy, nhưng mà có hơi ngốc, ba cái tên ban đầu không phải nghe càng hợp hơn là thôn Nấm à?

Dân mạng vội hoàn hồn, quay đầu xem lại, phát hiện đó không phải ảo giác của mình, anh đại hình như đã quyết như thế thật.


Dân mạng hối hận không thôi vội vàng hô hoán, gọi tên nick trong game của anh đại kia, nhưng chỉ giống như đá chìm đáy biển, hoàn toàn bặt vô âm tín.

Xem ra, anh đại nói "Đi làm" là đi làm thật, quả nhiên không hổ là gan đại vương, rõ ràng là chỉ thiếu có một chút xíu, vẫn luốn liều mạng làm đến cùng.

Tinh thần này quả thực rất đáng khen ngợi, nhưng nhận ra cái tên "Thôn Nấm" này là chuyện ván đã đóng thuyền thì dân mạng cùng những người chơi khác đều không thể cười nổi.

Xin hỏi bây giờ hối hận có còn kịp không?

Nhưng còn làm thế nào được nữa, tên là do bọn họ nghĩ ra, bỏ phiếu tán thành cũng là bọn họ, anh đại tin thật, muốn trách cũng chỉ có thể trách bọn họ đã đoán sai sự nghiêm túc của người ta mà thôi.

Anh đại này, chắc chắn là người không biết đặt tên rồi TAT.

Đã như vậy, mấy người chơi có mặt trên điễn đàn lập tức bị giao cho một nhiệm vụ vô cùng to lớn, đó chính là vào game cản anh đại giao nộp vật phẩm nhiệm vụ, hoặc là trong nháy mắt khi xác nhận tên thôn thì cản đối phương lại, nói cho người ta biết chuyện trên diễn đàn đều là hiểu lầm, cầu anh đại thương xót, chọn một cái tên khác cho thôn.

Sáng sớm hôm sau, mấy người họ vừa login một cái đã vội vội vàng vàng mở bảng thông tin chi tiết của nhiệm vụ cẩn thận kiểm tra, thấy một đêm trôi qua, cá Koi cùng giống cây hiếm đã đạt đủ số lượng yêu cầu của nhiệm vụ, chỉ còn thiếu đúng 10 thủy tinh.

May mắn may mắn, vẫn còn kịp, chỉ cần bọn họ nhanh chóng tìm được người thì "Ác mộng" sẽ không xảy ra!

Nhóm người chơi nhận nhiệm vụ ngăn cản anh đại vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang định đi ra ngoài tìm người thì chợt khựng lại.

Nhắc mới nhớ... Vị gan đại vương này trông như thế nào nhở? ?

Mấy người bọn họ, tôi nhìn anh anh nhìn tôi một hồi, đều thấy được sự mông lung mơ hồ trong mắt người đối diện. Rồi, xong đời rồi, mấy người ở đây thế mà không có người nào quen biết anh đại này.

Vậy biết làm sao giờ? Nói phải tìm bằng được anh đại này, cản người ta lại, kết quả lại không hề biết đối phương là nam hay nữ, là già hay trẻ, quá thảm rồi!

Mà chuyện càng thảm hơn nữa vẫn còn ở phía sau.

Mấy người bọn họ tụ lại một chỗ bàn bạc, cuối cùng quyết định tới chỗ trưởng thôn ngồi rình. Giao vật phẩm nhiệm vụ kiểu gì cũng phải đến chỗ trưởng thôn, chỉ cần bọn họ canh sẵn ở đó, nhất định có thể tóm được người.

Kết quả chưa chờ bọn họ đi đến được của thôn thì đã nghe thấy giọng ông trưởng thôn vọng trong hư không, chỉ cần đang ở trong game thì toàn bộ người chơi đều có thể nghe thấy.

"Cám ơn mọi người đã vất vả mười mấy ngày qua, nhà ở của già và phu nhân sắp khánh thành rồi, đến lúc đó hoan nghênh mọi người tới tham quan, già cùng phu nhân sẽ chuẩn bị chút lễ mọn, chờ mọi người đến nhận. Mặt khác, dân làng [Mi có gan không] đã có những cống hiến to lớn trong việc giúp vợ chồng già dựng nhà, nay già xin trao quyền đặt tên thôn cho đối phương, để đối phương chọn cho thôn chúng ta một cái tên thích hợp!"

Nhóm người chơi mang theo sứ mệnh tìm kiếm [Mi có gan không] mà login: ! ! ! Đừng mà a a a a a! ! !

Hoàn hồn lại sau cú sốc, bọn họ nhanh chân chạy đến chỗ trưởng thôn, vừa chạy vừa không ngừng la hét, nhưng tiếng gió quá lớn, hoàn toàn không thể nghe ra bọn họ hét cái gì. Vẻ mặt người nào người nấy đều hết sức dữ tợn, khiến những người khác đi ngang qua đều không khỏi lo lắng, nhìn dáng vẻ này, sao cứ như chuẩn bị đi báo thù thế?

Mấy người chơi đang chạy không rảnh để quan tâm người khác nghĩ gì, bọn họ đã có thể tưởng tượng ra cảnh, anh đại [Mi có gan không] nhận lấy giấy bút trong tay trưởng thôn, vung tay một cái, viết xuống hai chữ "Thôn Nấm". Nếu như vậy, chuyện sẽ hết đường cứu vãn.

Sự thực cũng không khác lắm với những gì bọn họ nghĩ, lúc bọn họ chạy đến nơi, chỉ có thể trơ mắt nhìn game thủ dáng vẻ bình thường, thuộc về kiểu lẫn trong đám đông là không ai nhận ra kia, nghiêm túc viết lên giấy. Hai chữ "Đừng mà" chưa kịp thốt ra, thông báo hệ thống đã xuất hiện.

[*Tinh tinh*, thôn đã được chính thức đặt tên là "Thôn Nấm"! Người dân thôn Nấm sau này nhớ cố gắng chăm chỉ trồng trọt nha ~]

Mấy người chơi đang lao đến cảm thấy như bản thân vỡ vụn thành từng mảnh, có người còn chân nam đá chân chiêu, tí thì mặt mình với mặt đất làm một.

Hu hu hu, không ngờ bọn họ vội trước vội sau, thế mà vẫn đến chậm một bước, bọn họ là tội nhân của cả thôn hu hu! Không hoàn thành được nhiệm vụ cao cả được giao, biểu cảm trên mặt bọn họ mờ mịt trống rỗng, đầu óc không còn nghĩ gì được nữa.

[Mi có gan không] đi tới chỗ người đứng cách mình gần nhất, trên mặt vẫn còn vẻ khó hiểu cùng do dự, hỏi: "Vừa nãy... Cậu gọi tôi hả?"

"Hả... Đúng... Là tôi." Người chơi nọ chậm rì rì lấy lại tinh thần, suýt chút nữa đã khóc thành tiếng, "Anh đại! Sao tốc độ của anh lại nhanh như vậy, mấy anh em bọn tôi còn cố ý login sớm để cản anh lại, không ngờ vẫn đến chậm một bước. Sao anh lại dễ dàng tin chuyện bỏ phiếu trên diễn đàn là thật như vậy chứ? Dân mạng thực ra chỉ đang nói đùa thôi, không ngờ anh lại tin thật, híc..."

[Mi có gan không] kỳ quái nhìn đối phương một cái, vẫn không hiểu gì: "Nhưng mà cái tên Thôn Nấm không phải rất được à, vừa đơn giản lại dễ nhớ, tôi rất thích."


Người chơi nọ: "..." Anh đại, anh đừng đoán nữa, đoán đến đoán đi anh cũng không hiểu được đâu.

Nếu anh đại đã lên tiếng, nói tên này nghe hay, chuyện cũng là ván đã đóng thuyền, vậy có nói thêm gì cũng vô ích. Người chơi nọ ỉu xìu nói một câu "Anh đại thấy vui là tốt rồi", sau đó chào [Mi có gan không] một câu rồi rời đi.

Y vẫn đang nghĩ xem nên giải thích với dân mạng về chuyện này thế nào, cứ dứt khoát nói lại y nguyên lời của [Mi có gan không] đi! Anh đại cũng đã nói "Thôn Nấm" nghe hay rồi, mấy người còn chưa được vào game như bọn họ không thích cũng phải chấp nhận, hừ ~

Nghĩ xong sẽ nói thế nào, áp lực trong lòng y giảm hẳn, trên đường về còn vừa đi vừa ngâm nga hát.

Trước không cần quan tâm phản ứng của dân mạng sau khi biết thôn đã lấy tên là "Thôn Nấm" sẽ như thế nào, giờ chuyện quan trọng hơn là phải tới chứng kiến tận mắt lễ khánh thành nhà của trưởng thôn.

Người chơi trong game gọi bạn gọi bè, người đang không login cũng nhanh chóng báo một tiếng để họ vào game, nhớ đến bức ảnh nhà vườn được thấy lúc đầu, cảm xúc trong lòng không khỏi dâng trào, vô cùng mong đợi được nhìn thấy ngôi nhà thực thụ.

________________________

[1] Ẩm tửu kỳ 5_ Đào Tiềm_ Tấn

Phiên âm:

Kết lư tại nhân cảnh,
Nhi vô xa mã huyên.
Vấn quân hà năng nhĩ,
Tâm viễn địa tự thiên.
Thái cúc đông ly hạ,
Du nhiên kiến Nam sơn.
Sơn khí nhật tịch giai,
Phi điểu tương dữ hoàn.
Thử hoàn hữu chân ý,
Dục biện dĩ vong ngôn.

Dịch nghĩa:

Ta dựng một túp lều tranh tại cõi người,
Mà lại không bị làm phiền bởi tiếng ồn ào của ngựa, xe.
Hỏi người sao có thể làm được như vậy,
Có lòng rộng mở, lánh xa cõi tục nên tự nhiên sẽ được nơi hẻo lánh yên tĩnh mà thôi.
Hái hoa cúc dưới mảnh giậu phía đông,
Thong dong, nhàn nhã ngắm nhìn núi Chung Nam.
Khí núi về chiều thật tươi đẹp,
Những cánh chim cùng nhau bay về tổ.
Trước cảnh ấy, lòng lại nảy sinh những tình cảm chân thật,
Cũng muốn đem điều ấy ra bày tỏ nhưng lại quên mất cả những lời lẽ.

Editor có lời muốn nói: Giải thích một chút về tên game

Gốc trong QT tên game Bạch Lê đặt là "Thản nhiên điền cư - 悠然田居" hiểu nôm na ra nó là cuộc sống sinh hoạt nhà nông nhàn nhã thong dong. Từ "Thản nhiên" ở đây là cùng một từ với từ "Du nhiên - 悠然" trong bài thơ, nên người chơi mới nói ý cảnh rất hợp.

Để tên kia thì dài quá, nên tôi mạnh dạn sửa lại thành "Vùng đất điền viên". Từ điền viên lấy trong cụm vui thú điền viên thường xuất hiện trong văn chương thời xưa, dùng để tả cuộc sống thảnh thơi ở chốn thôn quê. Tôi thấy khá sát với ý nghĩa tên gốc nên lấy dùng từ này. (Các cô có thể tìm bài "Thu nhiệt" của Nguyễn Khuyến để đọc nè)

[2] Đào hoa nguyên ký (chữ Hán: 桃花源記) hay Đào hoa nguyên (桃花源), là một trong những sáng tác nổi tiếng của Đào Tiềm, một danh sĩ trong lịch sử văn học cổ điển Trung Quốc.


Bài ký này của Đào Tiềm sáng tác vào năm Vĩnh Sơ thứ 2 (421) thời Tây Tấn. Văn chương miêu tả một xã hội không có chiến loạn, không có áp bách, tự cấp tự túc, mỗi người tự đắc, đối lập hẳn với tình hình xã hội lúc bấy giờ của nhà Tấn. Ý tưởng của tác giả muốn vẽ nên một khung cảnh xã hội lý tưởng, cũng lấy ý phản kháng hiện thực xã hội.

...

Vào khoảng triều Thái Nguyên đời Tấn, có một người ở Vũ Lăng làm nghề đánh cá, theo dòng khe mà đi, quên mất đường xa gần, bỗng gặp một rừng hoa đào mọc sát bờ mấy trăm bước, không xen loại cây nào khác, cỏ thơm tươi đẹp, hoa rụng rực rỡ. Người đánh cá lấy làm lạ, tiến thêm vô, muốn đến cuối khu rừng. Rừng hết thì suối hiện và thấy một ngọn núi. Núi có hang nhỏ, mờ mờ như có ánh sáng, bèn rời thuyền, theo cửa hang mà vô. Mới đầu hang rất hẹp, chỉ vừa lọt một người. Vô vài chục bước, hang mở rộng ra, sáng sủa; đất bằng phẳng trống trải, nhà cửa tề chỉnh, có ruộng tốt, ao đẹp, có loại dâu loại trúc, đường bờ thông nhau, tiếng gà tiếng chó tiếp nhau. Trong đó những người đi lại trồng trọt làm lụng, đàn ông đàn bà ăn bận đều giống người bên ngoài, từ những người già tóc bạc tới những trẻ để trái đào, đều hớn hở vui vẻ.

Họ thấy người đánh cá, rất lấy làm kinh dị, hỏi ở đâu tới. Người đánh cá kể lể đầu đuôi. Họ bèn mời người này về nhà, bày rượu, mổ gà để đãi. Người trong xóm nghe tin, đều lại hỏi thăm. Họ bảo tổ tiên trốn loạn đời Tần, dắt vợ con và người trong ấp lại chỗ hiểm trở xa xôi này rồi không trở ra nữa; từ đó cách biệt hẳn với người ngoài. Họ lại hỏi bấy giờ là đời nào, vì họ không biết có đời Hán nữa, nói chi đến đời Nguỵ và Tấn. Người đánh cá nhất thiết kể lại đủ cả sự tình, họ nghe rồi đều đau xót, than thở. Những người đứng bên đều mời về nhà mình chơi, đều thết đãi ăn uống. Ở lại chơi vài ngày rồi từ biệt ra về. Trong bọn họ có người dặn: "Ðừng kể cho người ngoài hay làm gì nhé!".

Ra khỏi hang rồi, tìm lại được chiếc thuyền, bèn theo đường cũ mà về, tới đâu đánh dấu chỗ đó. Ðến quận, vào yết kiến quan Thái thú kể lại sự tình. Viên Thái thú sai ngay người đánh cá trở lại, tìm những chỗ trước đã đánh dấu, nhưng mơ hồ, không kiếm được con đường cũ nữa.

Ông Lưu Tử Ký ở đất Nam Dương là bậc cao sĩ, nghe kể chuyện, hân hoan tự đi tìm lấy nơi đó, nhưng chưa tìm ra thì bị bệnh mà mất. Từ đó không ai hỏi thăm đường đi nữa.

Nguồn: Cổ văn Trung Quốc, Nguyễn Hiến Lê dịch, Xuân Thu xuất bản, Hoa Kỳ, 1965

---o0o---


Chương 94

Bạch Lê cũng nhận được thông báo từ quang não đã liên kết với thiết bị tạo lập game, bèn ôm Chí Tôn nằm vào khoang trò chơi.

Trước khi ý thức hoàn toàn chìm vào bóng tối, cậu còn nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Chí Tôn hình như càng ngày càng mập thì phải, một thời gian nữa phải để nó ngốc ở bên ngoài một mình thôi."

Bây giờ nó đã là mèo lớn rồi, chắc không thấy sợ nữa đâu ha?

Mà Chí Tôn đang cố gắng dụi người vào lồng ngực Bạch Lê thì hoàn toàn không biết mình bị cậu ghét bỏ.

"[Yêu Tinh], chào buổi sáng, tôi phát hiện chúng ta hay login cùng lúc ghê !"

Bạch Lê chỉ thuận miệng nói câu này, căn bản không nghĩ gì nhiều, nhưng lại làm cho Văn Tinh Diệu giật bắn mình, tí thì toát cả mồ hôi hột, tưởng cậu đã đoán ra gì đó. Cẩn thận quan sát biểu cảm của Bạch Lê, phát hiện cậu vẫn thân thiện thoái mái y như trước, tảng đá lớn trong lòng Văn Tinh Diệu mới rơi xuống, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

"Chào buổi sáng." Văn Tinh Diệu đáp lời, lại cố ý giải thích một câu, "Tôi nghe bạn nói nhiệm vụ Nhà ở của trưởng thôn đã hoàn thành, cho nên vào game xem thử."

Hắn cũng không biết mình bị làm sao, cứ thế vô thức nói dối Bạch Lê, thậm chí còn nghĩ, nếu Bạch Lê hỏi "Người bạn" kia là ai, hắn sẽ đẩy Đường Nghênh ra làm lá chắn.

Giờ còn chưa phải là lúc, Văn Tinh Diệu thầm nhủ trong lòng. Hôm nay đúng dip nhà ở của trưởng thôn khánh thành, người chơi đều sẽ đi xem náo nhiệt, sau đó còn được phát phần thưởng nữa, trong game sẽ rất nhộn nhịp. Bạch Lê là người thiết kế trò chơi, nhất định sẽ vừa quan sát phản ứng của người chơi, vừa sắp xếp phần tiếp theo cho game. Nếu lúc này hắn nói cho cậu biết thân phận của mình, vậy không thể nghi ngờ gì là đang cố tình làm đối phương khó chịu, dù sao thời gian vẫn còn nhiều, hắn để lần sau rồi nói cũng được.

Tính toán lên kế hoạch đâu vào đấy, Văn Tinh Diệu cũng nở một nụ cười ôn hòa.

Đối với câu trả lời của Văn Tinh Diệu, Bạch Lê hoàn toàn không có chút nghi ngờ nào, gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó hỏi đối phương có muốn cùng mình đi ra cửa thôn xem tình hình bây giờ thế nào không.

Văn Tinh Diệu nào có chuyện không đồng ý, hai người rất nhanh đã cùng nhau đi ra ngoài.

Từ khi trưởng thôn thông báo vật phẩm đã thu thập đủ, nhiệm vụ hoàn thành thì không tới 15 phút, tất cả người chơi trong game đã có mặt. Không nhiều không ít đúng đủ 5 nghìn người, tụ tập ở chỗ cửa thôn, trông vô cùng đông đúc nhộn nhịp.

Từng cặp mắt dõi theo trưởng thôn và phu nhân trưởng thôn, nhìn bọn họ đi đến chính giữa thôn, quan sát xung quanh một chốc, sau đó chọn một mảnh đất trống, không biết bọn họ làm thế nào, chỉ thấy đám đông kinh ngạc ồ lên, đủ loại vật liệu từ trên trời rơi xuống, chúng nó như có ý thức của mình, bay đến vị trí cố định.

Đất được trải xuống, đá xếp chồng lên nhau thành tường bao, cây giống quý hiếm cùng hạt giống hoa tươi xuất hiện trong vườn, đá được mài bóng nối đuôi nhau, lát thành một con đường nhỏ uốn lượn. Nền đất được nẹn chặt, gỗ ván biến thành đủ loại hình dáng khác nhau, một ngôi nhà tạo hình tinh xảo lộ ra hương vị cổ điển được hoàn thành trong chớp mắt, quặng đồng, quặng bạc, thủy tinh trở thành vật phẩm trang trí, điểm tô thêm cho ngôi nhà, dưới ánh mặt trời ấm áp, ngôi nhà dường như đang phát sáng rực rỡ.

Toàn bộ số gia cụ do [Xới cho tôi bát cơm] làm trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, chia làm mấy phần, lần lượt bay vào từng gian phòng, người chơi đứng bên ngoài cũng có thể đoán ra, chúng nó nhất định sẽ được đặt vào đúng vị trí của mình, chờ chủ nhân sử dụng.

Sau đó, trên bầu trời có một đám mây đen bay tới, mưa phùn lắc rắc rơi xuống dưới căn nhà. Cơn mưa không kéo dài, sau khi mưa tạnh, bầu không khí trở nên vô cùng tươi mát. Người chơi có mặt nhắm mắt lại, tham lam hít ngửi mùi đất bùn được nước mưa tưới ướt, đột nhiên có người hô to một tiếng "Mau nhìn trên đất kìa!", tất cả mọi người mở mắt ra, nhìn về phía nền đất mới được trải cách đó không lâu.

Chỉ thấy mặt đất được phủ lên một lớp màu xanh, cây cối giống như được chiếu máy gia tốc thời gian, loáng cái đã trưởng thành. Cây xanh đẻ nhánh, cành nhỏ loáng một cái đã lớn, trong đó có rất nhiều loại cây mà người chơi không thể gọi tên, nhưng chỉ cần ghé sát lại là có thể ngửi được mùi thơm thoang thoảng, hẳn là rất quý giá.

Hạt giống hoa tươi được gieo xuống trong sân, so với bộ dạng trọc lốc lúc trước, bây giờ phải nói là trăm hoa đua nở, vạn hoa khoe sắc, hương hoa thơm ngát lan tỏa, rất nhanh đã hấp dẫn ong bướm bay đến, dập dìu bay lượn giữa những cánh hoa.

Mà trong sân phải có đến năm sáu luống hoa như vậy.

Bạch Lê thậm chí còn nghe thấy tiếng cảm thán kinh ngạc của các nữ game thủ, ngữ khí kích động nhỏ giọng nói, chờ sự kiện hôm nay kết thúc, bọn họ cũng phải trồng hoa trong sân nhà mình giống vậy. Hoa tươi trông xinh đẹp không nói, mà đám ong bướm bị hương hoa hấp dễn đến cũng trong nháy mắt hút mất hồn mấy cô gái.


Có người chơi nam thấy mấy cô nàng kích động như vậy thì không lọt mắt, phàn nàn một câu "Đúng là đàn bà con gái, toàn thích mấy thứ đâu đâu", lập tức bị người chơi nữ tức giận hợp lực tấn công, phải bỏ chạy trối chết, không dám mở mồm cằn nhằn thêm câu nào nữa.

Nhà ở của trưởng thôn từ lúc chọn địa điểm đến khi hoàn thành, tổng cộng chỉ mất có nửa tiếng đồng hồ. Mà trong nửa tiếng này, người chơi đã cảm nhận được sâu sắc thế nào gọi là "Trông đã con mắt", thế nào là ước ao ghen tỵ.

Ngôi nhà vườn này là kết quả đồng tâm hiệp lực, cắm đầu cắm cổ làm nhiệm vụ của toàn bộ người chơi trong suốt mười ba ngày, dùng vô số vật liệu để hoàn thành, từng góc nhà, từng viên gạch đều là tâm huyết của đám người chơi bọn họ. Nếu như phải định một cái giá cho chỗ "Tâm huyết" này, phòng chừng tất cả mọi người đều sẽ nói là vô giá.

Mà nhà của bọn họ thì sao? Nhà tranh, nhà trúc, nhà gỗ, nhà ngói, nhà đá, ngoại trừ cái cuối cùng, tất cả những kiểu nhà khác đều có thể dùng tiền để mua, nhà tranh thậm chí còn có thể mở ra từ trong gói quà nạp. So với ngôi nhà to đẹp khang trang trước mặt này, thực là khiến người ta phải ghen tỵ mà!

Người chơi hâm mộ thì hâm mộ, nhưng cũng biết nhà ở kiểu này không phải thứ mà bọn họ có thể có, chỉ hi vọng sau này game cập nhật mới, người thiết kế có thể cho phép người chơi tự cải tạo nhà ở, để bọn họ thoải mái sáng tạo, dùng chính đôi tay của mình để xây dựng nên ngôi nhà mơ ước.

Trong lúc người chơi ngắm nhà đến ngơ ngẩn này, việc xây dựng thực ra cùng chưa hoàn toàn dừng lại, chỉ là từ xây dựng thô ban đầu chuyển sang điêu khắc tỉ mỉ, không ít chỗ được cẩn thận chăm chút thêm vào một vài chi tiết nhỏ. Toàn bộ căn nhà càng thêm giống với bức hình trong trí nhớ của người chơi.

Phía ngoài hàng rào có thêm một bức phù điêu vô cùng khí phách, hai bên cổng, mỗi bên trái phải đều có thêm một kiến trúc nữa, không giống với phong cách tổng thể của ngôi nhà. Bên phải là một căn phòng nhỏ, phía trên đề biển, viết ba chữ "Tiệm tạp hóa", từ cửa sổ nhìn vào trong, có thể thấy đủ loại hàng hóa, có người chơi hiếu kỳ đi tới, đến một khoảng cách nhất định thì thông báo hệ thống hiện lên, hỏi y có muốn vào mua sắm hay không, cửa sổ giao diện chính là cửa hàng trưởng thôn trước kia.

Mà phía bên tay trái thì là một bảng tin lớn bằng gỗ, trên đó có dán mấy tờ giấy, người chơi tới gần có thể thấy trước mặt hiện lên hai cột giao diện, một là "Nhiệm vụ" cùng "Hoạt động" vẫn còn để trống, hai là mục học tập kỹ năng sinh hoạt.

Xem ra cái này là để trưởng thôn cùng trưởng thôn phu nhân thoát ra khỏi mớ công việc rườm rà trước đó.

Người chơi hiểu rõ, trong lòng cũng rất tán thành với thiết kế này. Bọn họ vẫn nhớ như in cảnh đám game thủ bọn họ phải xếp hàng rồng rắn trước mặt trưởng thôn để nhân nhiệm vụ và mua bánh bao trắng hồi game mới ra mắt đây.

Tình huống bây giờ tuy đã tốt hơn một chút, nhưng người trong game cũng nhiều hơn hồi mới đầu tận 10 lần, có lúc đúng là bất tiện thật.

Trưởng thôn đứng bên cạnh híp mắt cười, nói: "Sau này, có nhiệm vụ gì mọi người có thể trực tiếp đến đây giao nộp, mấy loại hàng hóa trong tay già cũng đã được bày bán trong tiệm tạp hóa, muốn mua gì thì tự mình lựa là được.

Người chơi gật gù, tỏ vẻ trưởng thôn nói rất đúng.

Bởi vì số lượng người chơi thật sự quá nhiều, dù tòa nhà có rộng đến đâu cũng không thể nhét nhiều người một lúc như vậy, vì thế trưởng thôn và phu nhân cùng nhau, mỗi lần dẫn theo 100 người vào tham quan nhà ở, chờ đi dạo hết một vòng, sẽ đưa quà tặng đã chuẩn bị từ trước cho người chơi.

Phần quà mỗi người nhận được đều được gói bọc giống hệt nhau, dùng vải gấm màu đỏ đậm chất vui mừng bọc lại, thoạt nhìn rất lớn, khiến người ta nhịn không được, tò mò muốn biết bên trong đựng cái gì.

Nhưng giờ phút này, người chơi trong game dường như đều đã hẹn trước với nhau, không ai mở gói quà ra xem, dường như đang muốn chờ tất cả mọi người nhận xong quà, cùng nhau mở ra, so xem ai nhận được nhiều đồ hơn, nhận được món nào quý giá hơn.

Trong lúc chờ đợi, người chơi tham quan xong tự động lấy ghế nhỏ ra ngồi bên ngoài, một đám một đám ngồi quây thành một vòng tròn, trò chuyện rôm rả.

Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, Tống Hân Nhiên, Đường Nghênh, Mạc Tụng, Hùng Tịch ngồi chung một chỗ để chờ, bọn họ đã tham quan nhà xong, nhận được phần quà của mình, lúc này đang xúc động tán gẫu với nhau.

Việc căn nhà vườn này được hoàn thành, không thể nghi ngờ gì đã khiến họ vô cùng chấn động, nhìn vô số vật liệu từ trên trời rơi xuống, ai mà không há hốc mồm, khen một tiếng "Trâu bò" chứ? Bây giờ căn nhà mới khánh thành, còn chưa trải qua khói lửa nhân gian, nhưng bọn họ đều biết, theo thời gian lắng động, căn nhà này sẽ càng thêm ý vị.

Nghĩ đến đây, thì tránh không được chuyện sự chú ý sang phía "Người khởi xướng" tất cả chuyện này – Bạch Lê. Bọn họ đều biết thân phận thật của Bạch Lê, cảm thấy nhà vườn này cùng mấy bức hình được xem lúc chọn nhiệm vụ đều là do Bạch Lê tự tay thiết kế, trong lòng không khỏi khâm phục, ngưỡng mộ đối với sức tưởng tượng và khả năng sáng tạo của cậu.

Bạch Lê nhanh chóng đánh gãy suy đoán vô căn cứ của bọn họ: "Mấy người đừng hiểu lầm, nhà vườn này không phải thứ tôi có thể làm ra được, là có bản thiết kế đặc biệt!"

Bản sao "Bách khoa toàn thư về xây dựng căn bản" mà thần xây dựng tặng, vẫn còn đang nằm ngay ngắn trong không gian của cậu kia kìa.

Người khác không biết suy nghĩ trong lòng Bạch Lê, chỉ nghĩ là cậu đang khiêm tốn, Tống Hân Nhiên còn che miệng cười trộm, nói: "Thầy, em biết nha ~"

"Đúng đúng, bọn tôi cũng biết nha ~" Những người còn lại cũng phụ họa theo, đều lộ ra biểu cảm tôi hiểu nhưng mà tôi không nói.

Chỉ có Văn Tinh Diệu là nhìn Bạch Lê cười, không tham dự vào.

Cũng coi như có chút an ủi.

"Mấy người biết cái gì chứ..." Bạch Lê cúi đầu, buồn bực lầu bầu một câu, quyết định bỏ qua chủ đề này. Những người này sợ đến chết cũng không tin, khả năng thiết kế của cậu cũng giống như tay nghề bếp núc, đều chỉ là tay mơ.

Thuộc về loại, nói môt chút thì được, nhưng làm thì xin miễn.

Nhóm người bọn họ thuộc tốp tham quan sau, ở bên ngoài đợi một lúc thì trưởng thôn đã đưa nhóm người chơi vẫn còn chưa hết thòm thèm, vào tham quan cuối cùng ra.

Tình cảnh kích động lòng người lại sắp xảy đến một lần nữa, mấy nghìn người cùng lúc mở "Hộp đen", chưa thấy bao giờ đúng không?

Mạc Tụng đã dựng sẵn máy quay livestream, chờ được cho những dân mạng đang gào khóc đòi xem, chứng kiến thời khắc hạnh phúc của bọn họ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi