[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Đồng thời, Đường Tam cũng bố trí quanh Hoàng Kim Cổ Thụ các pháp trận phức tạp, chính là trận nhãn của Thôn Thiên pháp trận hắn vừa phát minh.

Nhìn những hoa văn phức tạp Đường Tam đang bố trí và nghe hắn giảng giải, ngay cả Trương Hạo Hiên cũng cảm thấy có chút đau đầu.

Muốn hiểu được một pháp trận phức tạp không phải là một chuyện dễ dàng, trong quá trình bố trí, Đường Tam càng giảng thuật cho bọn họ nhiều kiến thức căn bản hơn.

Sự ảo diệu của pháp trận bắt nguồn từ năng lượng, sở dĩ có pháp trận, chính là năng lượng bên ngoài thông qua con đường đặc thù sinh ra các hiệu quả khác nhau. Đây chính là gốc. Những con đường đặc thù này cơ thể không làm được, cho nên nhân loại không cách nào trực tiếp vận dụng sinh ra năng lực tương tự, nhưng nếu mượn thiên địa nguyên lực thông qua pháp trận thì có thể làm được.

Hơn nữa, pháp trận tương thích với các loại năng lượng tốt hơn con người nhiều, cũng không sợ năng lượng hỗn tạp, có thể nói diệu dụng vô tận.

Ở kiếp trước khi chưa thành Thần, hắn không có nghiên cứu phương diện này, bởi vì lúc đó chưa tiến vào thời kỳ vũ khí lạnh, cũng không lý giải nhiều về pháp trận. Sau khi hắn thành Thần, ở Thần giới không ngừng nghiên cứu mới có tiến triển.

Đặc điểm lớn nhất ở Pháp Lam tinh là tài nguyên phong phú, thiên địa linh khí dồi dào không gì sánh được, hoàn cảnh như vậy rất thích hợp để bố trí pháp trận.

Liên tục trong nửa tháng, tất cả pháp trận mới được bố trí xong.

Trong nửa tháng này, Hoàng Kim Thụ đã cao hơn nửa thước, sinh mệnh khí tức càng ngày càng nồng đậm.

Nửa tháng bố trí pháp trận tương đương với Đường Tam dạy học nửa tháng, không chỉ có thiếu nữ Hồng Hồ tộc, mà Trương Hạo Hiên cũng học hỏi được không ít, đã có tiến bộ rõ ràng đối với pháp trận.

"Hôm nay chúng ta sẽ khởi động pháp trận này. Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận nếu thành công có nghĩa là căn cứ này của chúng ta đã triệt để hoàn thành, ngay cả cường giả Yêu Vương cũng khó nhìn trộm huyễn cảnh này, chỉ người có Thần Thức đặc biệt cường đại mới có thể."

Trên các pháp trận phức tạp xung quanh Hoàng Kim Thụ có không ít đồ tốt, chủ yếu là khoáng thạch. Để có được chúng, Trương Hạo Hiên đã gần như tiêu hết tiền, đi mua sắm nhiều lần mới thoả mãn được nhu cầu của Đường Tam.

Đường Tam nhìn về phía Hoàng Kim Thụ, cảm nhận khí tức sinh mệnh của nó, lại nhìn pháp trận trên mặt đất. Một phần linh cảm tạo ra Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận đến từ đặc tính thôn phệ trong huyết mạch của Ám Nha Yêu Vương Đại Dương Ninh. Kết hợp với lý giải pháp trận của hắn, cùng vài lần thí nghiệm nhỏ trước đó, cơ bản có thể xác nhận trận pháp không có vấn đề gì. Điều cần làm bây giờ là dẫn động toàn bộ đại trận, để pháp trận trên núi nối liền với pháp trận trong sơn cốc, hình thành tự tuần hoàn. Đến lúc đó có thể chứng minh toàn bộ đại trận đã thành hình.

Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận, so với trận pháp được bố trí trong học viện Gia Lý thì phức tạp hơn rất nhiều.

"Lão sư, thắp sáng Tụ Linh trận."

"Được."

Các thiếu nữ Hồng Hồ tộc không có năng lực dẫn động pháp trận, cho nên Trương Hạo Hiên phải tự mình thắp sáng từng cái trong sơn cốc.

Huyết mạch chi lực được rót vào, rất nhanh từng Tụ Linh trận đã tản ra vầng sáng màu trắng nhàn nhạt. Vầng sáng lưu chuyển, không khí lưu động trở nên mãnh liệt, thiên địa linh khí cấp tốc hội tụ, có thể cảm nhận được trong sơn cốc sinh ra một lực hút cường đại, giống như cái phễu hút lấy linh khí ở bên ngoài. Không khí trong sơn cốc theo đó có chút thay đổi, dường như càng thêm mát mẻ, càng làm cho người ta cảm giác thoải mái và thư giãn.

Đôi mắt Trương Hạo Hiên sáng lên, từng cái Tụ Linh trận không có tác dụng bằng Hoàng Kim Thụ, nhưng tổng mười tám Tụ Linh trận thì có hiệu quả lớn hơn nhiều. Lại nghĩ tới Tụ Linh trận bàn Đường Tam nói, trong lòng Trương Hạo Hiên không khỏi nóng lên.

Đường Tam để Trương Hạo Hiên thắp sáng những Tụ Linh trận, còn hắn bay lên đỉnh núi, thắp sáng ba mươi sáu Huyễn trận đã được bố trí.

Từng Huyễn trận được thắp sáng mang tới sương mù nhàn nhạt, sau đó sương mù không ngừng sinh ra, dày đặc hơn.

Khi toàn bộ ba mươi sáu Huyễn trận được thắp sáng, từ dưới sơn cốc nhìn lên chỉ thấy một màn sương mù bao quanh, mờ ảo mà kỳ lạ.

Đường Tam bay trở lại sơn cốc, linh khí càng lúc càng trở nên nồng đậm, đến mức làm các thiếu nữ có tu vi hơi thấp cũng cảm thấy say, hắn không khỏi nở nụ cười. Trận pháp cơ bản không có vấn đề, sau đó chính là thông qua Thôn Thiên đại trận kết nối chúng nó lại với nhau.

Đến trước Hoàng Kim Thụ, đôi mắt Đường Tam không khỏi sáng lên, Thần Thức trước đó suy yếu cũng lập loè. Được Huyền Thiên Công dẫn động, trận nhãn trước mặt bắt đầu toả ra ánh sáng yếu ớt, Hoàng Kim Thụ cũng sáng lên, phát ra màu vàng càng đậm.

Lấy Hoàng Kim Thụ làm trung tâm, trong phạm vi đường kính ba mươi thước đều là các trận văn nhỏ, vầng sáng màu vàng bốc lên, tản ra khí tức kỳ diệu.

Giống như cảm giác nụ hoa đang chớm nở, toàn bộ mắt trận cũng không sáng lên ngay từ đầu.

Trương Hạo Hiên khẩn trương nhìn, qua lời Đường Tam giảng thuật, hắn hiểu được thời khắc này trọng yếu nhất. Kết nối nhiều trận pháp như vậy là một chuyện rất khó khăn, nhất định phải chờ thời cơ thích hợp nhất dẫn động mắt trận, trong nháy mắt hoàn thành kết nối.

Thiên địa nguyên khí có quan hệ mật thiết với sự dao động năng lượng của trận pháp khi mắt trận di chuyển, nếu thời điểm kết nối gặp vấn đề thì rất có thể sẽ phí công nhọc sức, tất cả chuẩn bị trước đó biến thành vô dụng, trận pháp cơ sở có khả năng bị huỷ. Nếu kết nối không đúng chỗ thì trận pháp chỉ có hiệu quả nhất định, không thể đạt được tác dụng chỉnh thể.

Hắn không có năng lực kết nối trong nháy mắt, vì cần phải hoàn toàn nắm giữ trận pháp biến hoá mới được. Đường Tam cũng không đem gánh nặng này giao cho hắn, mà chính mình hoàn thành.

Sương mù trên thung lũng càng lúc càng dày, linh khí trong sơn cốc cũng càng thêm dồi dào.

Đường Tam vẫn chờ đợi, đã một khắc trôi qua, dù Trương Hạo Hiên hay các thiếu nữ Hồng Hồ tộc cũng không khỏi có chút lo lắng, nhưng lúc này không ai dám quấy rầy hắn.

Đường Tam đột nhiên mở mắt ra, kim quang lấp loé. Trong chốc lát một đạo quang trụ màu vàng phóng lên trời từ mắt trận Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận.

Thiên địa linh khí trong sơn cốc chấn động kịch liệt, tất cả Tụ Linh trận phát ra quang mang màu trắng sáng chói. Chúng tựa như mười tám miệng giếng, phun lên trên ánh sáng màu trắng.

Sương mù toả ra xung quanh, dày hơn trước khoảng mười lần, ánh sáng trong sơn cốc cũng mờ đi nhiều, chỉ có đạo kim quang phóng lên trời kia chiếu sáng sơn cốc.

"Ầm ầm ầm ầm ...." Thanh âm kỳ dị vang lên. Trương Hạo Hiên và các thiếu nữ Hồng Hồ tộc cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên kỳ diệu, dường như bọn họ đã lạc vào một mộng cảnh, mọi thứ bị méo mó và hư ảo. Thiên địa linh khí nồng đậm hơn mười lần trước kia trào lên, cọ rửa lấy thân thể bọn họ.

Trương Hạo Hiên vẫn ổn, trên người hắn toả ra một tầng sương màu hồng nhạt, nhưng các thiếu nữ đã nằm xuống mặt đất. Linh khí quá mức dồi dào, đã vượt qua khả năng chịu đựng của các nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi