ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Ánh mắt Mục lão thoáng lộ chút buồn bả:

- Con người dù có sống lâu đến đâu cũng chỉ có hạn, cho dù là bậc Phong Hào Đấu La như chúng ta cũng không ngoại lệ, bản thân ta đã cảm nhận được đại hạn của mình không còn xa nữa, e là sau này học viện phải ngờ vào ngươi và các vị trưởng lão chống đỡ. Huyền Tử, tính cách của ngươi quá nóng nảy, không đủ chín chắn, sau này nhớ gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh, tất cả lấy học viện làm trọng.

Huyền lão cực kỳ hoảng sợ nói:

- Mục lão, ngài…

Mục lão cười to nói:

- Đừng lo, lão già như ta có muốn chết cũng không thể chết ngay được. Vẫn có thể kiên trì thêm vài thăm, chờ ngày đám nhỏ này trưởng thành ta mới yên tâm mà nhắm mắt.

Lão nói xong liền chuyển ánh mắt lên ba người Hoắc Vũ Hạo.

- Hoắc Vũ Hạo, con đến đây.

Mục lão nhìn Hoắc Vũ Hạo, vẫy tay gọi.

- Dạ.

Hoắc Vũ Hạo vội vàng bước lên, cung kính đứng cạnh Mục lão.

Mục lão mỉm cười nói:

- Đứa trẻ ngoan, câu trả lời vừa rồi của con ta rất hài lòng. Con mặc dù còn bé nhưng ý chí cực kỳ kiên định. Nhất là lần tham dự cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái này, sự phát triển của con thật sự làm ta phải khiếp sợ. Hồn sư về mặt nào cũng có thể bồi dưỡng được, chỉ có tâm tính là không. Con làm rất tốt, rất giỏi.

Hoắc Vũ Hạo cúi đầu nói:

- Mục lão, ngài quá khen rồi. Con là cô nhi, từ ngày mẹ con qua đời, con đã… không còn gia đình nữa. Khi đó trong lòng con chỉ có sự thù hận. Đến khi con gặp Tiểu Nhã lão sư và Đại sư huynh ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chính họ đã dựa vào ưu đãi của Đường Môn mà đưa con vào học viện Sử Lai Khắc. Từ nhỏ đến lớn, nơi mà con và mẹ con sống hoàn toàn không có tình người, ở đó chỉ có sự nhục nhã và lạnh lùng. Mãi đến khi vào học viện Sử Lai Khắc, con mới biết thế nào là ấm áp, thế nào là ăn no mặc ấm, con được bồi dưỡng, dạy dỗ chu đáo. Nơi này là nhà của con, những thứ khác có thể thay đổi nhưng nhà thì mãi mãi chỉ có một. Để bảo vệ nhà, bảo vệ danh dự của nhà mình, chuyện gì con cũng có thể làm.

Hoắc Vũ Hạo nói xong mấy câu này, mắt cũng đã đỏ hoe.

Huyền lão kinh ngạc khi nhìn thấy Mục lão nắm chặt tay phải Hoắc Vũ Hạo, nói:

- Từ lần đầu tiên ta gặp con, ta đã biết con có một quá khứ đau buồn. Vì ánh mắt của con không giống như những đứa trẻ ở tuổi này. Khi ấy, ánh mắt con tuy trong sáng nhưng sâu trong đáy mắt ẩn chứa một nỗi đau khổ rất lớn. Mãi đến gần đây, dường như nỗi đau ấy mới dần biến mất. Con nói rất đúng, Sử Lai Khắc là nhà của con, cũng là nhà của chúng ta. Vừa rồi ta đã nói rõ với Độc Bất Tử, con là đệ tử của ta, hắn cũng nói, chỉ cần con còn ở học viện Sử Lai Khắc, hắn sẽ không chú ý đến con nữa. Ta hiểu ý của hắn, hắn muốn sau khi con tốt nghiệp học viện Sử Lai Khắc mới xuống tay.

Hoắc Vũ Hạo lặng người, hắn không ngờ phía Bản Thể Tông vẫn còn chưa hết hi vọng với hắn.

Huyền lão đứng bên cạnh không kiềm được, nói:

- Ngu ngốc, còn không nhanh quỳ xuống bái sư.

- A.

Lúc này Hoắc Vũ Hạo mới có phản ứng, hắn lập tức quỳ xuống, bái lạy Mục lão.

- Mục lão, xin ngài nhận con làm đệ tử.

Mục lão cười to nói:

- Đứa bé ngoan, đứng lên đi.

Lão vốn đang giữ tay phải của Hoắc Vũ Hạo, lúc này kéo nhẹ một cái, một luồng năng lượng nhẹ nhàng truyền vào cơ thể hắn, nâng cơ thể hắn lên.

Nhìn thấy trong ánh mắt Hoắc Vũ Hạo có chút kích động, vẻ mặt tươi cười của Mục lão lại thêm chút hài lòng.

Với địa vị của lão, dĩ nhiên không thể chủ động nói ra muốn nhận Hoắc Vũ Hạo làm đệ tử, nên lão chỉ còn cách nói bóng nói gió, may mà Huyền lão ở bên cạnh nghe hiểu nhanh chóng nhắc nhở, nên Hoắc Vũ Hạo mới không bỏ lỡ cơ hội tốt như thế này.

- Mục lão, ngài đã đồng ý rồi?

Hoắc Vũ Hạo hỏi dò.

Mục lão cười nói:

- Con nên sửa lại cách xưng hô đã.

Hoắc Vũ Hạo mừng rỡ, vội vàng kêu lên:

- Sư phụ.

Hắn nói xong lại định quỳ xuống, có điều lúc này Mục lão không cho hắn quỳ xuống nữa, lão dùng luồng hồn lực ấm áp chế trụ hắn.

- Từ nay trở đi, con là đệ tử quan môn của ta. Lão phu không để ý quá nhiều lễ tiết. Sau này con cũng không cần cúi lạy, chỉ cúi đầu là được rồi.

- Dạ.

Mục lão tuy nói lão không chú trọng lễ tiết nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn cực kỳ lễ phép và cung kính như cũ, cảm giác vui sướng này thật khó diễn tả. Nếu không phải Mục lão và Huyền lão vẫn còn ở đây, e là hắn đã vui sướng nhảy dựng lên rồi.

Vương Đông và Tiêu Tiêu đứng bên cạnh thấy cảnh này không khỏi nảy sinh sự hâm mộ, vội vàng bước lên chúc mừng.

Mục lão mỉm cười nói:

- Hai con cũng rất xuất sắc. Tiêu Tiêu, sau này con theo Huyền lão học tập. Con là Chiến Hồn Sư hệ Phụ Trợ nên theo hắn rất tốt. Còn Vương Đông, con cũng có thuộc tính ánh sáng giống như ta, vậy thì từ nay làm đệ tử ký danh của lão phu đi.

Vương Đông thè lưỡi, nói với giọng đùa giỡn:

- Mục lão, cái này là ngài không công bằng rồi. Con và ngài có cùng thuộc tính vậy mà ngài lại nhận Hoắc Vũ Hạo làm đệ tử quan môn, còn con thì không, sao như thế được? Con cũng muốn làm đệ tử quan môn của người.

Mục lão thấy vẻ mặt ấm ức của hắn bật cười nói:

- Đứa tiểu quỷ này. Con là người đầu tiên dám nói yêu cầu này trước mặt ta. Đệ tử quan môn chỉ có thể có một người mà thôi.

Vương Đông thấy Mục lão không có vẻ gì tức giận liền lớn gan bước gần đến, nói tiếp:

- Không sao không sao. Ngài là ai chứ? Sao lại để mấy quy củ ấy chế buộc? Hơn nữa con và Vũ Hạo có Vũ Hồn dung hợp kỹ, vốn hai người như một. Ngài cứ coi bọn con như thế là được.

Mục lão vẫn mỉm cười, nhưng vẻ mặt lộ chút cân nhắc:

- Sao? Như một à?

Vương Đông bị lão nhìn đến đỏ mặt, vội nắm lấy tay còn lại của Mục lão nói:

- Ngài tiện đường nhận con luôn cũng được mà, nếu không sau này tên nhóc kia là đệ tử chính thức của người, còn con lại là đệ tử ký danh, không phải sẽ bị hắn bắt nạt hay sao?

Huyền lão trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn vừa xảy ra, theo hắn nhớ, đệ tử đầu tiên của Mục lão, cũng là viện trưởng hệ Vũ Hồn hiện nay là Ngôn Thiểu Triết cũng không dám quậy phá trước mặt lão như vậy? Thế mà lúc này, Vương Đông làm như thế, Mục lão không những không tức giận mà ngược lại còn vui vẻ nữa.

Bình luận


V
Văn Duoc
30-03-2023

Cho mình hỏi sử lạc khắc thành thần có tập hợp lại hong ???

C
Chris Trần
30-03-2023

Hồn hoàn đầu tiên 100 vạn năm Thiên Mộng Băng Tầm Ca :V

R
rom nguyen ngoc
30-03-2023

Có ông nào cày lại p2 như tui ko

Q
Quyet Nguyen
30-03-2023

Nhân giống nhanh quá kkkkk

M
Mil Soo
30-03-2023

Không xem phần 2 nữa :(( thích mấy nhân vật cũ.. phần 2 là thời đại con cháu của mấy đứa sử lai khắc thất quái đời đầu.. mấy đứa đời đầu kh còn thấy đứa nào :((

H
Hồ Lập
30-03-2023

A tam là chấp pháp giả rồi

H
HUNG DOI BARBER
30-03-2023

Phần 1 dành cho ae thích chiến Phần 2 dành cho ae thích ngôn tình.

M
Minh Khoa
30-03-2023

Phần 3 hấp dẫn nhất

E
EDM TuLa
30-03-2023

Cứ tưởng phần 2 k còn đg tam nữa chứ

A
Anh Duc
30-03-2023

Phần này hay bằng phần 1 k vậy

N
ninhthuan diendan
30-03-2023

Bé thất sắp có ck

L
Lyna Trần
30-03-2023

Đoạn đầu có tam ca vs tiểu vũ...tưởng lại có thất quái đời đầu chứ..

C
Cao Cường
30-03-2023

Mn cho e hỏi tập mà vũ hạo biết đông nhi là con gái của đường tam là tập nào ạ

T
Tiến Đạt
30-03-2023

the ko co phan tieu vu voi duong tam lam dam cuoi a` ad

R
Ris 3a5 Ka
30-03-2023

À đến tập bao nhiêu Đường hạo trở thành thần vậy

T
Thi vlog 84-G1
30-03-2023

P 2 qua that vòng, đâu còn la truyền cua đuong 8 nữa

T
TrollGame 24h
30-03-2023

cha hay = p1 :))

N
Nhat Dang
30-03-2023

Hắc vủ hạo là con ai mấy ad

D
Duy Nguyễn
30-03-2023

P2 này có vụ săn thú kiếm hồn hoàng nữa k mn

T
Tuan Vu Minh
30-03-2023

Phần 2 có đủ thành viên của sử lai khắc k ae

Truyện đang đọc

Báo lỗi