Lôi Quang kinh khủng trong nháy mắt phá vỡ không gian, hướng thẳng tới phía đối diện bắn đi, Lôi Điện màu lam làm không khí vặn vẹo kịch liệt, số 85 vừa mới né được Suy Nhược đạn pháo sắc mặt đã đại biến.
Cấp sáu, đây ít nhất cũng là Lôi Đình Trọng Pháo cấp sáu a! Hồn đạo vòng bảo hộ của mình căn bản là không ngăn được.
Chỉ do dự trong nháy mắt, hắn vội cao giọng hô lên:
- Ta nhận thua.
Hắn không phải là không còn cách nào ngăn cản, có thể dùng vô địch vòng bảo hộ ngăn chặn lại, nhưng này cũng không khác trước, vẫn tương đương với nhận thua thôi. Vô địch vòng bảo hộ mỗi một vị Hồn Đạo Sư cấp năm trở lên đều sẽ trang bị, nhưng giá trị của vậy này rất lớn, không gặp phải tình huống sống chết thì tuyệt đối sẽ không dùng đên. Nhất là, ở cuộc thi này, không sử dụng phần thi chế tạo hồn đạo khí mà dùng năng lực thực chiến để quyết định thắng thua.
-Oanh!!!
Lôi Đình Trọng Pháo vừa bắn một lần liền nhanh chóng dừng lại, dù như vậy, thân thể số 85 trong nháy mắt vẫn bị đạn pháo bắn trúng bay ra ngoài, hồn đạo vòng bảo hộ cấp năm ngay lập tức bị nghiền nát. Hồn lực của hắn cũng suýt nữa bị hoàn toàn đánh cho tiêu tan, toàn thân cũng bị cháy đen. Lúc rơi xuống đất, đã "Oa" phun ra một ngụm máu tươi.
A Kim không nhịn được thở dài nói:
- Vị hồn đạo sư số 85 này thật là muốn tiền không muốn mạng a! Ta tin tưởng trên người hắn nhất định là có mang vô địch vòng bảo hộ, nhưng lại tiếc không dám sử dụng. Cũng dễ hiểu, nếu là đổi ta, có thể cũng không bỏ ra được, đáng tiếc, ta không phải là Hồn Đạo Sư.
Thắng bại đã định, Hòa Thái Đầu vẫn là rất nhân từ, nếu không, hắn chỉ cần đem uy lực của Lôi Đình trọng pháo hoàn toàn phát huy ra, số 85 kia không chết cũng bị lột một lớp da.
- Đa tạ các hạ đã hạ thủ lưu tình.
Số 85 bò dậy từ trên mặt đất, ngay lập tức hướng đến Hòa Thái Đầu cúi người thật sâu. Mặc dù thua, nhưng đối với đối thủ sau khi nghe được hắn nhận thua đã lập tức ngừng tay, để cho trong lòng hắn tràn đầy thiện cảm.
Hòa Thái Đầu đối với dặn dò của Hoắc Vũ Hạo nhớ rất rõ ràng, không có lên tiếng, chẳng qua là hướng hắn gật đầu một cái, đã quay người đi xuống đài thi đấu.
Ba trận đấu, hai trận đã kết thúc. Số 12 mạnh mẽ, hồn đạo khí cấp sáu cuối cùng mà số 88 Hòa Thái Đầu sử dụng uy lực mạnh mẽ, cũng để lại cho người xem ấn tượng sâu sắc.
Trận đấu giữa Hồn Đạo Sư luôn luôn là rất nhanh, thực lực chênh lệch chỉ một phần, ở trong trận đấu cũng sẽ rất dễ dàng thể hiện ra. Kế tiếp, trận đấu được mong đợi nhất cuối cùng đã đến. Hai hồn đạo sư tiến hành đánh cược, sắp bắt đầu thi đấu.
Những vị khách nhân tham gia đặt cược hô hấp rõ ràng trở nên dồn dập, hai trận đấu trước đã kết thúc, có người vui cũng có người buồn. Mà trận thứ ba này, tỉ lệ đặt cược là cao nhất a! Nhất là những người đặt cược trên người Hoắc Vũ Hạo, lúc này cả đám đều thấp thỏm không yên. Cho bọn họ cũng hiểu hy vọng không lớn, nhưng dù có một tia hy vọng, bọn họ cũng muốn kiên trì đến cùng a! Đây cũng là tỉ lệ đặt cược một đền ba, nếu thắng sẽ phát tài a.
Những vị khách đặt cược ở trên người Hồn Đạo Sư số 18 lại một chút cũng không lo lắng, sáu kiện hồn đạo khí đối với một kiện, trừ khi là đối thủ có thủ đoạn quyết thắng, nếu không ưu nhược điểm đã bày ra quá mức rõ ràng. Căn bản cũng không có cái gì đáng bọn họ để ở trong lòng.
Khẽ mỉm cười, trên mặt Hoắc Vũ Hạo toát ra một tia lạnh lẽo, để nhân viên giúp đẩy xe lăn lên đài thi đấu. Bên kia, số 18 cũng trang bị đủ sáu kiện hồn đạo khí của mình rồi đi lên đài thi đấu.
Bốn mắt nhìn nhau, số 18 khóe miệng nhếch lên nụ cười:
- Tiểu tử, hiện tại ngươi cảm thấy áp lực sao? Đi xuống đi. Nhìn ngươi tặng cho ta một phần đại lễ như vậy, ta cũng không muốn giết ngươi, để lại cho ngươi một mạng.
Hoắc Vũ Hạo sắc mặt xanh mét nói:
- Trận đấu còn chưa diễn ra đâu, làm sao ngươi biết ngươi nhất định sẽ chiến thắng? Ta cho ngươi biết, hồn lực của ta vô cùng mãnh liệt. Hừ!
Số 18 ha ha cười một tiếng, nói:
- Nói như vậy ngươi định dùng tấm chắn này chống đỡ ta đến khi hồn lực tiêu hao hết? Ngươi cảm thấy làm như vậy được sao? Ta có ít nhất một trăm loại thủ đoạn có thể phá vỡ phòng ngự của ngươi. Tiểu tử, đang ngồi ở xe lăn còn kiêu ngạo như vậy, ta bây giờ đã hiểu ngươi tại sao lại biến thành tên tàn phế.
Hoắc Vũ Hạo trong lòng quặn thắt một chút, tuy là cố ý bày ra yếu thể trước đối thủ, nhưng bị đối thủ nói thành kiêu ngạo mà tàn phế, hắn vẫn còn có chút khó chịu.
- Vậy hãy để cho trận đấu của chúng ta chứng minh. Hy vọng sau khi ngươi thua thì đừng có khóc. Hắc Ám Thanh Long đúng không, đó là của ta .
Hoắc Vũ Hạo hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn lột bỏ dáng vẻ yếu thế.
- Hắc Ám Thanh Long của ta ở chỗ này, sợ rằng, ngươi cũng chỉ có thể nhìn một chút thôi, ha ha ha!
Tay phải số 18 run lên, một đạo quang mang màu xanh xám xuất hiện trên đầu ngón tay hắn, không ngừng nhảy lên giống như là một linh xà sống. Không thể không nói, ở phương diện chế tạo hồn đạo khí, hắn quả thật có thành tựu rất lớn.
- Trọng tài!
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên quát to một tiếng.
Ba tên trọng tài ánh mắt cũng nghi ngờ nhìn hắn.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Ba vị trọng tài, vật đánh cược vừa rồi của ta đã giao cho ngươi, hiện tại chế tạo hồn đạo khí đã kết thúc, có phải hay không nên đem vật đánh cược của số 18 nộp cho các ngươi? Như vậy mới công bằng.
Sắc mặt số 18 cứng đờ, nhưng rất nhanh đã khôi phục như bình thường, hào phóng đem đao khắc Hắc Ám Thanh Long bày ra trong lòng bàn tay:
- Cầm đi, dù sao cũng sẽ trở lại trong tay ta.
Khi trọng tài lấy đi chuôi đao khắc này của hắn, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng thấy, trong ánh mắt số 18 toát ra một tia không nỡ.
Vô luận Hồn Đạo Sư có cấp bậc gì, đối với đao khắc mình thường dùng sẽ vô cùng thân thiết. Đột nhiên phải buông ra, tất nhiên sẽ có khó chịu.
Hai người tiến vào đài thi đấu, mỗi người đều mang hồn đạo khí mình đã chế tạo hoàn thành lúc trước.
Hoắc Vũ Hạo đem tấm chắn đặt ngang trên đùi, nhẹ nhàng vuốt ve mặt ngoài tấm chắn, thần sắc bất an trên mặt dần dần biến mất, cuối cùng toát ra nụ cười tự tin.
Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, tấm chắn này chính là một trong những hồn đạo khí chế tạo thành công nhất của cuộc đời mình. Hắn đặt tên tấm chắn này là Tài Quyết Chưởng Khống Chi Thuẫn.
- Các ngươi chuẩn bị xong chưa?
Âm thanh từ trọng tài chính ngồi trên ghế cao hướng đến hai người hỏi.
- Chuẩn bị xong.
Hoắc Vũ Hạo cùng số 18 gần như là trăm miệng một lời nói.
- Tốt. Dâng lên hồn đạo vòng bảo vệ.
Hồn đạo vòng bảo hộ màu vàng nhạt dâng lên thành hình bán cầu, đem toàn bộ đài thi đấu bao trùm bên trong. Để tránh uy lực hồn đạo khí phá hỏng đại sảnh vàng kim ở trong trận đấu.
Hoắc Vũ Hạo nhấc tấm chắn trong tay, đối diện số 18 cũng vô cùng bình tĩnh, tay phải mang theo một hồn đạo pháo có hình dáng kỳ lạ.
- Trận đấu bắt đầu!
Cùng với một tiếng quát to của trọng tài, đã tuyên bố bắt đầu cuộc thi cuối cùng của lục cường hôm nay.
Hoắc Vũ Hạo khoát tay, tấm chắn đã chắn trước người mình, nhưng ở trên người hắn, cũng không có bất kỳ ánh sáng Hồn Hoàn xuất hiện.
Số 18 bên kia, dưới chân hắn … "Vèo, vèo, vèo. . . ···" 2 vàng, 2 tím, 2 đen, sáu cái hồn hoàn theo thứ tự dâng lên, hồn lực nồng đậm dao động trong nháy mắt từ trên người hắn phóng đi ra.
Hắn cũng không vội tấn công, bước về phía trước bước ra mấy bước, hồn đạo pháo trong tay cũng đặt trên bả vai.
Trong khi hắn chế tạo sáu kiện hồn đạo khí, trừ vô địch vòng bảo hộ ra, hồn đạo khí này chính là cái dùng nhiều thời gian chế tạo nhất.
Hồn đạo pháo được khiêng trên bả vai, giống như được gắn chặt trên, làm cho người ta có cảm giác như người và hồn đạo khí hợp thành một thể. Đây chính là tố chất của một Hồn Đạo Sư ưu tú. Hồn đạo khí hắn chế tạo nhất định phải phù hợp với bản thân hắn.
Hồn đạo pháo này của số 18 toàn thân có màu trắng bạc, phía trên như có quang mang màu xanh ẩn hiện, đầu trước có một lòng pháo hình chữ nhật, nhìn qua có chút kỳ quái, miệng pháo ngăm đen mơ hồ có ánh sáng léo lên.
Hồn lực tăng lên, bên hông số 18 một kiện hồn đạo khí bắt đầu tản ra tia sáng, cũng là một tụ năng hồn đạo khí, nhưng tụ năng hồn đạo khí này của hắn so với kiện hồn đạo khí của số 85 lúc trước kia thì nhu hòa hơn một chút, ít nhất hồn lực dao động trên bề mặt cũng không tính là quá mạnh mẽ.
Nhưng sau khi hồn đạo khí này mở ra, miệng hồn đạo pháo trên bả vai số 18 cũng là phát ra ánh sáng mãnh liệt, mơ hồ còn có khí lưu màu đen ở miệng pháo lưu chuyển.
Bên Hoắc Vũ Hạo, hắn hoàn toàn đem thân thể của mình núp phía sau tấm chắn. Trên tấm chắn, ánh sáng xanh sáng lên, mơ hồ xuất hiện một vòng ánh sáng luân chuyển, làm diện tích tấm chắn trở nên lớn hơn nữa, mà kim khí hình cầu ở trung tâm dáng cũng không có gì thay đổi. Ngay sát vị trí trung tâm khu vực màu trắng bạc tản ra ánh sáng tương đối mãnh liệt.
Nhưng mà, những vị khách đặt cược ở trên người hắn, cũng đã cảm thấy tuyệt vọng. Một mặt tấm chắn như vậy, chẳng lẽ thật sự có thể làm đối thủ hao hết hồn lực sao?
Lúc này, bọn họ cũng nhìn thấy Hồn Hoàn của Hoắc Vũ Hạo, 2 vàng, 2 tím, 1 đen, là tổ hợp năm Hồn Hoàn cân đối nhất. Nhưng cũng chỉ có năm hồn hoàn a! Ngươi một Hồn Vương, làm sao có thể làm tiêu hao hết hồn lực của một Hồn Đế? Tu vi hồn lực của Hồn Đế, ít nhất cũng là gấp hai đến gấp ba so với Hồn Vương.
Vì không muốn bại lộ thân phận, Hoắc Vũ Hạo hiện tại không đem màu sắc thật sự của Hồn Hoàn bày ra. Lại thông qua kỹ năng mô phỏng để che dấu.
- Sưu!
Hồn đạo pháo của số 18 bắn ra , ánh sáng lục sắc trong nháy mắt kéo dài qua không gian, hướng thẳng tới Hoắc Vũ Hạo.
Trong phòng khách quý trung tâm, vị Tam trưởng lão lẩm bẩm nói:
- Ta thật muốn nhìn xem, tiểu tử này dùng tấm chắn như thế nào để ngăn cản Hủ Thực Phân Giải Pháo của Mặc Khắc. Được Hắc Ám Thanh Long hỗ trợ, lực phá hoại Hủ Thực Phân Giải Pháo này ở trong hồn đạo khí cấp sáu có thể nói là dẫn đầu, mặc dù sức bật không lớn nhưng đặc tính kéo dài thời gian phá hoại lại là mạnh nhất. Trên tấm chắn kia dù cho có đặc tính là phản đạn hay là hấp thụ xạ tuyến, đều chỉ có thể sinh ra tác dụng đối với vật thể. Làm thế nào để ngăn cản đây?
Trên đài thi đấu, Hoắc Vũ Hạo đã dùng hành động chứng minh, hắn làm thế nào ngăn để cản. Tấm chắn chặn ở trước người, trong miệng hắn vẫn thấp giọng niệm chú, sau tấm chắn, hai tròng mắt của hắn tràn đầy một tầng màu xám tro.
Có thể thấy, Hủ Thực Phân Giải Pháo kia đã muốn tới trước mặt tấm chắn. Trong lúc bất chợt, một tầng khí màu xám tro từ trên người Hoắc Vũ Hạo tràn ra, ngưng kết thành một đoàn sương mù, chặn đường đi tới của Hủ Thực Phân Giải Pháo.
Liên tiếp những âm thanh “ Xuy xuy” vang lên, sương mù trên đài thi đấu bay lên. Hoắc Vũ Hạo vẫn bất động, trước mặt hắn xuất hiện một con Khô Lâu đen nhánh. Khô Lâu này giống như là bị gọi ra từ giữa không gian trống rỗng, nhân lúc sương mù ngăn cản lại Hủ Thực Phân Giải Pháo trong chốc lát, nó mạnh mẽ chặn quang mang của đại pháo.
tại sao ko liên quan đến p1 vậy