ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Dưới sự bảo hộ của các cường giả học viện Sử Lai Khắc do Huyền lão cầm đầu, mọi người riêng phần mình lấy ra phi hành hồn đạo khí của bản thân, một lần nữa bay lên. Vì để tránh cùng cường giả của đế quốc Nhật Nguyệt phát sinh xung đột, bọn hắn trước tiên bay một đoạn thời gian về hướng Tây, sau đó lượn quanh một vòng lớn, lúc này mới hướng phía đế quốc Thiên Hồn mà đi.

Cho dù thực lực của hồn đạo sư đế quốc Nhật Nguyệt có mạnh hơn, cũng không có khả năng đem trọn quốc thổ bao trùm trinh sát. Sau khi mọi người phi hành hết tốc lực một ngày một đêm, cuối cùng cũng ra khỏi cảnh nội của đế quốc Nhật Nguyệt, tiến vào đế quốc Thiên Hồn.

Sau khi xác nhận đã an toàn, Huyền lão mang theo mọi người hạ xuống một rừng cây vắng vẻ tĩnh mịch, ra lệnh mọi người nghỉ ngơi tại chỗ.

Còn Hoắc Vũ Hạo vẫn luôn ôm Vương Đông Nhi, thời điểm phi hành còn mở ra một cái Hồn Đạo Hộ Tráo cho nàng.

Vương Đông Nhi vẫn như cũ ngủ rất say. Thân thể của nàng tựa hồ tiến vào một loại trạng thái ngủ đông kỳ dị. Trải qua một ngày này phi hành, tốc độ huyết mạch lưu động của nàng đã trở nên vô cùng chậm chạp, nhưng sinh mệnh lực vẫn mênh mông như cũ, chẳng những vậy, thân thể của tiêu hao trở nên cực ít, ít đến mức không thể phát giác. Thật giống như động vật tiến vào trạng thái ngủ đông.

Ngay cả Tinh Thần Hải đã bị phong bế của nàng dưới sự dò xét của tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo cũng không có bất kỳ biến hóa, sóng tinh thần cũng trở nên vô cùng yếu ớt. Đối với điểm này, Hoắc Vũ Hạo ngược lại càng dễ tiếp nhận một chút, bất luận như thế nào, ít nhất hiện tại trạng thái thân thể của Đông Nhi tương đối ổn định.

Năm người khác của Sử Lai Khắc Thất Quái rất tự giác xúm lại bên cạnh Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi, vì bọn họ hộ pháp.

Nhìn vào Hoắc Vũ Hạo đáy mắt thỉnh thoảng toát ra một tia bi thương, Bối Bối không khỏi thở dài một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu, ngồi xổm xuống, phủi lại chăn lông đắp trên người Hoắc Vũ Hạo và Đông Nhi, lên tiếng:

- Vũ Hạo, đừng quá thương tâm. Đông Nhi nhất định sẽ sẽ khá hơn. Chúng ta đều tin tưởng điểm này. Sau khi đệ mang nàng về Hạo Thiên Tông, cẩn thận hỏi thăm một chút, nếu như cần bất cứ thiên tài địa bảo nào, huynh đệ chúng ta cho dù liều mạng cũng phải giúp nàng lấy tới.

Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Bối Bối, lên tiếng:

- Đại sư huynh, Đông Nhi nhất định sẽ sẽ khá hơn. Các ngươi không cần lo lắng cho ta, ta không có việc gì, vì Đông Nhi, ta cũng muốn càng thêm kiên cường tỉnh táo. Ta nhất định sẽ chữa tốt nàng. Chờ một lúc nữa, ta lập tức mang nàng đi Hạo Thiên Tông. Chờ Đông Nhi khỏe hơn thì ta sẽ về học viện cùng các ngươi tụ hợp.

- Ừm. Nếu có chuyện gì cứ gửi thư về, tất cả mọi người sẽ giúp đệ. Đường Môn bên này có chúng ta ở đây, đệ cũng không cần lo lắng, chữa trị tốt cho Đông Nhi quan trọng hơn.

Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía đồng bạn, Từ Tam Thạch, Hòa Thái Đầu đều nhao nhao hướng hắn nhẹ gật đầu, giơ lên hai tay cổ vũ. Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu thì lại đỏ mắt, ngồi xổm người xuống.

Giang Nam Nam lên tiếng:

- Các ngươi đều trước hết tránh ra, để ta và Tiêu Tiêu lau sạch sẽ thân thể Đông Nhi, Vũ Hạo đệ cũng đi nghỉ một lát, không thể bản thân quá mệt mỏi, nghỉ ngơi tốt mới có thể mang Đông Nhi đi.

- Cảm ơn tứ sư tỷ.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu.

Bối Bối đột nhiên trầm ngâm nói:

- Như vậy đi, Vũ Hạo. Đệ đừng đi một mình, trạng thái hiện tại của đệ cũng khiến chúng ta không yên lòng. Không bằng mọi người chúng ta cùng đệ đi một chuyến, dù sao qua bên đó, nếu như người nhà của Đông Nhi có có biện pháp chữa trị nàng, chúng ta cũng yên tâm một chút. Nếu là bọn hắn cũng không có cách nào, vậy thì chúng ta còn phải tìm cách khác.

Nghe Bối Bối, nội tâm tràn đầy áp lực của Hoắc Vũ Hạo lập tức ấm áp, hắn hiểu được đại sư huynh sợ Đông Nhi trị không hết, khiến cho tâm lý của bản thân xảy ra vấn đề.

- Đại sư huynh, cảm ơn huynh. Huynh yên tâm, ta nhất định sẽ kiên cường. Sau khi Đông Nhi phục dụng Tương Tư Đoạn Trường Hồng, ít nhất sinh mệnh không có vấn đề. Đường Môn bên đó còn cần các ngươi trở về chủ trì, không cần đi với ta, ta có thể làm được.

Đường Môn lần này gây náo động lớn, chính là thời cơ tốt nhất để phát triển, huống chi còn có đám người Nam Thu Thu, Cao Đại Lâu gia nhập, sau này trở về đều cần an bài, sự tình cần làm còn rất nhiều, Hoắc Vũ Hạo tự nhiên không thể bởi vì chính mình mà ảnh hưởng tới sự phát triển của Đường Môn.

Bối Bối suy nghĩ một chút, lên tiếng:

-Như thế thì chúng ta cũng không đều đi theo đệ. Tam Thạch, ngươi và Nam Nam cùng Vũ Hạo cùng đi, có Nam Nam ở đây, cũng thuận tiện chiếu cố cho Đông Nhi. Những người khác cùng ta về Đường Môn. Thôi, Vũ Hạo, đệ lại khước từ thì lập tức không coi ta là đại ca.

- Được.

Hoắc Vũ Hạo nhìn vào ánh mắt kiên định của Bối Bối, gật đầu đáp ứng.

Đường Môn là nhà hắn, mỗi một vị sư huynh, sư tỷ đều quan tâm hắn như người thân. Bối Bối an bài cũng rất thỏa đáng, Hòa Thái Đầu là hồn đạo sư, đối với sự phát triển trước mắt của Đường Môn quan trọng hơn, để Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam cùng hắn đi tự nhiên là không có gì thích hợp bằng.

Một lúc lâu sau, sau khi Huyền lão ân cần dặn dò Hoắc Vũ Hạo, lúc này mới mang theo những người khác lần nữa cất cánh, hướng phía học viện Sử Lai Khắc mà đi. Thân là các chủ của Hải Thần Các, lần này Huyền lão cũng chịu đựng áp lực cực lớn. Có Sử Lai Khắc Thất Quái đại diện Đường Môn xuất chiến, lại thêm Sử Lai Khắc chiến đội đại diện học viện Sử Lai Khắc xuất chiến, có thể nói là tập trung nhân vật xuất sắc nhất của thế hệ tuổi trẻ học viện Sử Lai Khắc. Nếu như những hài tử này xuất hiện tổn thất gì, đối với học viện Sử Lai Khắc mà nói là đả kích cực kỳ to lớn.

Trước khi dự thi, chẳng ai ngờ rằng đế quốc Nhật Nguyệt vậy mà dám làm như thế , lợi dụng giải đấu để công kích các học viên của học viện, từ đó suy yếu thực lực tương lai của hồn sư tam quốc Đấu La Đại Lục.

Hiện tại tình huống của những chiến đội khác còn chưa được xác thực, nhất định phải mau chóng về học viện Sử Lai Khắc mới có thể xác minh tin tức chính xác, đồng thời dựa theo tin tức này mà đưa ra hành động.

Trận nổ lớn của Minh Đô có thể nói là triệt để làm rối loạn bố trí của đế quốc Nhật Nguyệt, không nói những cái khác, chỉ riêng hủy đi học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, Minh Đức Đường, cùng lượng lớn hồn đạo khí được lưu trữ, cũng đủ để khiến đế quốc Nhật Nguyệt đau lòng muốn chết. Chiến tranh tạm thời sẽ không xảy ra, nhưng cũng không có nghĩa là không bao giờ xảy ra. Nhất định phải liên hợp tam quốc của Đấu La Đại Lục hướng đế quốc Nhật Nguyệt tạo áp lực, thừa cơ hội này, ít nhất phải trước hết nghĩ biện pháp đem các học viên đi dự thi cứu trở về.

Một lần nữa lên đường, Hoắc Vũ Hạo vẫn như cũ ôm Vương Đông Nhi, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam đi theo bên cạnh hắn. Trước khi chuẩn bị đi, Bối Bối và Từ Tam Thạch trao đổi ánh mắt, bọn hắn đã quá quen thuộc với nhau, căn bản không cần nói thêm cái gì, Từ Tam Thạch liền hiểu được ý tứ của hắn.

Hồn lực khuấy động, phi hành hồn đạo khí toàn lực vận chuyển, ba người phá vỡ mây mù, bay lên độ cao ngàn mét trở lên hướng phía phương Bắc bay thật nhanh.

Đưa mắt nhìn bọn hắn rời đi còn có một đạo thân ảnh cô đơn yên lặng đứng tại chỗ, nàng cũng không đi theo học viện Sử Lai Khắc đại đội trở về học viện, cũng không đi theo Hoắc Vũ Hạo đi cứu Đông Nhi, mà vẫn đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn bọn hắn đi xa.

Vương Thu Nhi ánh mắt cô đơn, khóe miệng toát ra một nụ cười tự giễu:

- Cho dù ngươi đã chết, ở trong mắt hắn, cũng muốn trọng yếu hơn so với ta. Ta cũng nên trở về, ở đó mới là thế giới của ta.

Mũi chân nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, Vương Thu Nhi nhún người nhảy lên, nàng nói với Huyền lão không chịu đi theo học viện nguyên nhân là muốn về thăm nhà một chút, Huyền lão biết nàng tâm tình không tốt, cũng không có quá níu kéo, chỉ nói cho nàng, sau khi về nhà sớm ngày trở lại học viện.

Nhưng mà, nàng thật sẽ còn trở về sao? Đối với nàng mà nói, học viện Sử Lai Khắc không phải là nhà, mà là một địa phương khiến nàng thương tâm a!

Vương Thu Nhi tung người lên, hóa thành một đạo kim quang, trong giây lát biến mất ở phương xa.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Hoắc Vũ Hạo ôm Vương Đông Nhi, cơ hồ là không ngủ không nghỉ phi hành trên không trung, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam chỉ yên lặng đi theo hắn, bọn hắn vẫn có thể cảm nhận được tâm tình vội vàng của Hoắc Vũ Hạo. Hai người cũng biết, ở thời điểm này bất luận thuyết phục gì, cũng không bằng cùng bồi bạn hắn sớm ngày đến nơi. Chỉ là Từ Tam Thạch cưỡng chế yêu cầu mỗi hai canh giờ nhất định phải để hắn nghỉ ngơi một hồi, ăn đồ vật sau đó mới đồng ý tiếp tục đi đường.

Giang Nam Nam thì trợ giúp Hoắc Vũ Hạo chiếu cố Vương Đông Nhi. Vương Đông Nhi tiến vào trạng thái ngủ say nhưng sinh mạng thể thủy chung đều rất bình thường, sinh mệnh lực tựa hồ trở nên mạnh hơn so với trước kia, ngoại trừ không cách nào tỉnh lại ra thì tựa hồ mọi chuyện đều tốt không thể tốt hơn. Hai ngày sau, tình trạng thân thể của nàng vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, điều này cũng làm cho tâm tình của Hoắc Vũ Hạo bình phục mấy phần.

Rốt cục, đỉnh núi mênh mông tuyết trắng đã ở ngay trước mắt.

Một đoạn đường cuối cùng đắm chìm trong mây mù dốc đứng nhất định phải tự mình leo lên, Hoắc Vũ Hạo mặc dù chỉ tới qua một lần, nhưng với tinh thần lực cường đại của hắn đã sớm nhớ kỹ đường lên núi, huống chi hiện tại tinh thần lực của hắn cũng vượt xa lúc trước. Dưới tác dụng của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, hắn mang theo Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam nhanh chóng leo lên, rất nhanh liền đi tới đỉnh núi.

Hạo Thiên Bảo vẫn như cũ là Hạo Thiên Bảo, nhìn qua cũng không có biến hóa gì, hơn nữa lúc này còn lộ ra vô cùng bình tĩnh. Ngay lúc Hoắc Vũ Hạo bọn hắn đi đến đại môn Hạo Thiên Bảo, đại môn đột nhiên rộng mở, hai nhóm Hạo Thiên Bảo đệ tử nhanh chóng chạy ra, Ngưu Thiên và Thái Thản một mặt âm trầm đi ra cuối cùng.

Nhìn thấy bọn hắn, Hoắc Vũ Hạo cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Một đường chạy đến, trong đầu hắn lúc nào cũng suy nghĩ miên man, hắn suy nghĩ rất nhiều thứ, thậm chí nghĩ tới nếu như hai vị Bảo Chủ không có ở đây nên thì làm cái gì. Lúc này nhìn thấy hai vị ẩn thế siêu cấp cường giả, bá phụ ruột thịt của Vương Đông Nhi đều ở đây, hắn cũng liền thả lỏng rất nhiều.

Thái Thản sải bước đi về phía Hoắc Vũ Hạo, cũng không lên tiếng, lập tức trực tiếp đem Vương Đông Nhi từ trên tay hắn tiếp lấy.

Hoắc Vũ Hạo thoáng ngẩn người, sau đó dõi theo Thái Thản ôm Vương Đông Nhi quay người trở về Hạo Thiên bảo.

- Thái Thản thúc thúc, Đông Nhi nàng. . .

Ngưu Thiên khoát tay, trầm giọng nói:

- Ngươi cái gì đều không cần nói. Sự tình chúng ta đều đã biết. Ngươi cũng không cần hỏi chúng ta làm sao mà biết. Đông Nhi cùng đi với ngươi, lại rơi vào kết cục như thế, ngươi không thể đổ cho người khác. Ngươi đi đi, Đông Nhi cần nghỉ ngơi thật tốt, chúng ta sẽ chiếu cố nàng.

Dứt lời, Ngưu Thiên vậy mà cũng muốn quay người đi vào bên trong.

Hoắc Vũ Hạo trong lòng khẩn trương, vội vàng nhanh chóng vọt tới trước mấy bước, đi đến bên cạnh Ngưu Thiên, lên tiếng:

- Ngưu Thiên thúc thúc, Đông Nhi nàng, nàng lúc nào có thể tỉnh lại? Thật là vết thương cũ trong cơ thể nàng phát tác sao?

Bình luận


K
kien nguyen
30-03-2023

tại sao ko liên quan đến p1 vậy

T
trần tuấn
30-03-2023

Xem vì đường tam vs tiểu vũ vs thất quái mà p2 chả liên quan gì đến p1 nữa toàn kể đâu đâu nghỉ

B
buon long
30-03-2023

Ủa những ng phần 1 sẽ thành thần mà phần 2 không thấy vậy

N
Nguyễn Anh Dũng
30-03-2023

Có ai thấy nhớ thất quái ở p2 ko:)

L
Linh Ngo
30-03-2023

Phương đông có phải con đường tam ko ad

H
hoang hai
30-03-2023

đường nhã là đường vũ đồng hả

T
Tan Trịnh
30-03-2023

Hơi sai sai thế nào đấy nhà đới là có hai thăng con trai đều học ở slk mà

K
Kami
30-03-2023

Cá nướng lửa có dầu mỡ ??????

H
Hiển Thế
30-03-2023

Zậy là thất quái còn đường tam vs tiểu vũ thoy hữm

A
Anh Tuấn Đỗ
30-03-2023

P2 hơn 1300 chương. Phần 3 1979 chương. Phần 4 hơn 1900 chương phần 5 đang ra .

L
Lionel
30-03-2023

Hoắc Vũ hạo là ai v

C
Cảnh Minh
30-03-2023

Chán thế, phần 2 ko nói về thất quái ra sao à?

H
Hải Trần
30-03-2023

ONE pice đã càng ngày càng nát h tới đấu la :))

đặng hậu
30-03-2023

Tâp bnh hoắc vũ hạo gặp đc đường tam vậy ad!

M
Minh Le
30-03-2023

Vũ hạo nhé

M
Minh Huy
30-03-2023

Cho tui hỏi là cái mà con băng tằm nó áp chế trong ng vũ hạo là gì thế mn

H
huong hoang
30-03-2023

Tưởng phần này lm về hậu nhân của kiếm đấu la chứ

T
Truong Le
30-03-2023

Phần 2 cách dựng chuyện y phần một ngán

N
nhạc hay
30-03-2023

Dù ai nói ngả nói nghiêng dưới nét bút của Đường Gia Tam Thiếu thì Tam ca vẫn bá nhất luôn

S
Shiyuu
30-03-2023

Nói trước anh Hạo này sẽ đặc sắc k kém a3 đâu... còn bị hành SML nữa chớ ...thấy cũng tội mà thôi cũng kệ!!! ad nghỉ tết zui zẻ!!!

Truyện đang đọc

Báo lỗi