Bất quá, cũng không phải không có người phiền muộn, muốn nói buồn bực nhất, sẽ phải là chư vị hào Đấu La. Hồn hoàn của bọn hắn đã hoàn chỉnh, vĩnh viễn cũng không có khả năng có được Hồn Linh.
Nhìn vào đám hậu bối có được Hồn Linh, có thể nào không ước ao ghen tị nổi đây?
Thí nghiệm mặc dù thành công, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn bị yêu cầu lưu lại bên phía hồn thú, cùng một phương của hồn sư nhân loại phân biệt rõ ràng.
Ngày thứ nhất thí nghiệm đạt được thành công lớn, nhưng cũng không có nghĩa là kết thúc, còn cần một loạt số liệu nghiên cứu. Ví dụ tình huống hồn sư cùng Hồn Linh dung hợp, tình huống tinh thần lực tiêu hao, có thể hóa thành mấy cái hồn hoàn...
Một người có thể dung hợp bao nhiêu Hồn Linh càng là nghiên cứu trọng yếu nhất. Lại có khế ước bình đẳng của Hoắc Vũ Hạo có thể để hồn sư tự hành thi triển hay không? Muốn hoàn thiện hệ thống Hồn Linh, sự tình cần làm còn rất nhiều.
Đương nhiên, có chút sự tình cũng không cần bản thân Hoắc Vũ Hạo tới làm, phương diện nghiên cứu vũ hồn của học viện Sử Lai Khắc đứng đầu toàn đại lục, chư vị trưởng lão Hải Thần Các, lão sư học viện đã bắt đầu toàn phương vị điều tra và thu thập số liệu. Một khi khế ước bình đẳng có thể do hồn sư trực tiếp sử dụng, địa phương cần Hoắc Vũ Hạo tự mình làm sẽ phải ít hơn nhiều.
Hoắc Vũ Hạo một ngày này vất vả cũng không uổng phí, biến hóa rõ ràng nhất chính là ánh mắt căm thù lẫn nhau giữa nhân loại và hồn thú yếu đi rất nhiều, ít nhất không có phần giương cung bạt kiếm. Hùng Quân cũng từ đầu đến cuối không có lại xuất hiện.
Thí nghiệm Hồn Linh thành công, rốt cục làm tình huống nhân loại và hồn thú vốn luôn không thể điều hòa mâu thuẫn từ xưa đến nay xuất hiện một tia biến hóa. Mặc dù chuyện này còn cần thông qua phần lớn thí nghiệm tiến hành nghiệm chứng, nhưng mà ít nhất đã tìm được phương hướng. Đúng như Thú Thần Đế Thiên đã nói, Hoắc Vũ Hạo sáng tạo ra lịch sử.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nhàn nhạt, mệt mỏi nhắm lại hai mắt, tiến vào trạng thái minh tưởng. Mặc dù tinh thần lực của hắn đủ cường đại, nhưng mà, kết thúc ngày hôm nay vẫn rã rời muốn chết.
Huyền lão tự mình thủ hộ bên cạnh hắn, cho hắn nghỉ ngơi, mà hồn thú bên này, Vạn Yêu Vương, Xích Vương hai vị cũng đồng dạng thủ hộ một bên.
Bất luận đối với nhân loại hay là hồn thú mà nói, địa vị của Hoắc Vũ Hạo đều đã thẳng tắp tăng lên. Trước mắt, hắn là người duy nhất có thể sử dụng khế ước Hồn Linh a!
Muốn nói người hiện tại hưng phấn nhất, hẳn là nhóm hồn sư đã thành công cùng hồn thú dung hợp. Ký kết khế ước bình đẳng, làm bọn hắn trở thành nhóm hồn sư đầu tiên có được Hồn Linh, ít nhất từ trước mắt mà nói, tác dụng của Hồn Linh vượt xa hồn hoàn, dù trong tương lai chỉ có thể có được một Hồn Linh, đối với thực lực của bọn hắn mà nói, cũng được tăng cường cực lớn trong cùng cấp bậc. Thậm chí có ít người cũng bắt đầu hi vọng, nếu như tất cả thí nghiệm sau đó đều thất bại, bọn hắn liền trở thành duy nhất những người duy nhất có được năng lực Hồn Linh. Đương nhiên loại tư tưởng tà ác này chỉ tồn tại ở trong lòng cực ít người.
Mà phần lớn hồn thú thì đang hối hận cùng hâm mộ cực kỳ, nhất là đám hồn sư đồng dạng đạt tới bình cảnh, lại không có dũng khí trở thành đối tượng thí nghiệm đầu tiên càng là như vậy.
Các hồn sư của học viện Sử Lai Khắc còn tốt một chút, dù sao Hoắc Vũ Hạo là người của học viện Sử Lai Khắc, bọn hắn tin tưởng, tương lai bản thân vẫn rất có cơ hội. Nhưng mà, nhóm hồn sư từ bên ngoài đến coi như phiền muộn, bọn hắn cũng không thể vẫn luôn lưu lại Sử Lai Khắc, mà một khi rời đi, lần dung hợp Hồn Linh kế tiếp lại thế nào có khả năng rơi xuống trên người bọn họ đây! Có thể suy ra, trong tương lai, hồn sư cần Hoắc Vũ Hạo trợ giúp dung hợp Hồn Linh nhiều đến thế nào. Chỉ riêng học viện Sử Lai Khắc, lập tức đủ khiến hắn bận rộn.
Ở thời điểm này, Sử Lai Khắc lập tức cho thấy phương diện rộng lượng của bọn họ, chư vị trưởng lão Hải Thần Các ngỏ lời, một khi học viện Sử Lai Khắc nghiên cứu Hồn Linh có đột phá, nhất định sẽ tiến hành phổ biến rộng rãi toàn đại lục, tuyệt sẽ không cất giữ cho riêng bản thân.
Phương diện cam đoan này đạt được tất cả viện quân nhất trí tán thành, bọn hắn sẽ không cho rằng Sử Lai Khắc nói ngoa, trên Đấu La Đại Lục, muốn nói danh dự cùng danh vọng, Sử Lai Khắc tuyệt đối là số một, bọn họ đã nói như vậy, tất nhiên sẽ làm như thế. Bằng không mà nói, bọn họ cũng sẽ không nói cho mọi người biết bí mật Hồn Linh.
Đối với ý nghĩ của học viện Sử Lai Khắc, đại đa số hồn sư cũng tỏ ra là đã hiểu, dù sao, mâu thuẫn giữa hồn sư và hồn thú đã càng ngày càng hiện ra. Trên toàn bộ Đấu La Đại Lục, trong mấy ngàn năm gần đây, ngoại trừ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên ngoài, cơ hồ tất cả nơi ở của hồn thú đều đang bị không ngừng áp súc, hồn thú có tu vi cao giai càng ngày càng ít, đây cũng là bởi vì số lượng hồn sư và hồn đạo sư tăng vọt. Nhất là sau khi hồn đạo sư phát triển, ngay cả hồn thú mười năm, trăm năm đều gặp nạn, cứ thế mãi xuống dưới, sẽ làm con người không cách nào có được hồn hoàn. Đến khi đó, đừng nói hồn sư, cho dù là hồn đạo sư muốn dựa vào chút ít hồn lực để thúc giục hồn đạo khí, chẳng phải là đều thành phế vật?
Hồn Linh xuất hiện, làm mâu thuẫn không thể điều hòa giữa nhân loại cùng hồn thú dịu xuống một mảng lớn, chỉ cần có thể phổ biến rộng rãi, ít nhất sẽ để cho tốc độ giảm xuống của hồn thú được trì hoãn trên phạm vi lớn, cho chúng nó thời gian phồn diễn sinh sống. Đương nhiên, Hồn Linh dù sao vẫn cần đến hồn thú, mà hồn thú sắp gặp tử vong dù sao cũng là số ít, cho nên, Hồn Linh còn chưa đủ hoàn toàn giải quyết vấn đề, chỉ có thể đưa đến tác dụng giảm xóc nhất định. Bất quá, đây ít nhất là một khởi đầu tốt, có nghiên cứu Hồn Linh, trong tương lai, ai có thể nói được Sử Lai Khắc còn có thể nghiên cứu ra cái gì? Lỡ như bọn hắn có thể tìm tới năng lực tốt hơn để thay thế hồn hoàn thì sao?
Trước khi Hồn Linh xuất hiện, nếu có người nói như vậy, tuyệt đại đa số hồn sư nhất định khịt mũi coi thường, nhưng sau khi Hồn Linh xuất hiện, khiến tất cả hồn sư đều thấy được phần thần kỳ, tình huống lập tức trở nên hoàn toàn khác nhau. Bọn hắn có lòng tin đối với Sử Lai Khắc tăng vọt chưa từng có!
Chỉ riêng việc Hoắc Vũ Hạo bằng vào nghiên cứu Hồn Linh cùng thí nghiệm thành công, cũng đủ để hắn lập công chuộc tội với học viện Sử Lai Khắc. Mà thật ra, những vị trưởng lão cấp tiến giống Tống lão, Huyền lão bọn hắn, vốn cũng không cho rằng vấn đề lần này xuất hiện ở trên thân mình Hoắc Vũ Hạo.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sáng sớm hôm sau, thời điểm phương đông bay lên một tia ánh sáng màu bạc, Hoắc Vũ Hạo lập tức từ trong minh tưởng thanh tỉnh lại, sau khi theo thói quen tu luyện Tử Cực Ma Đồng, lập tức bắt đầu khảo sát nghiên cứu.
Tiến hành khảo sát Hồn Linh của mỗi hồn sư, hỏi thăm cảm thụ của bọn hắn, lại tự mình kiểm tra độ phù hợp giữa bọn hắn cùng Hồn Linh, còn có tình huống bảo tồn thần trí của Hồn Linh.
Sau một ngày cũng đã tập hợp được lượng lớn số liệu. Khi đêm đến, Hoắc Vũ Hạo mời tới mấy vị đại diện bên phía trận doanh nhân loại, cùng với mấy đại hung thú và Thần Thú.
- Chư vị.
Hoắc Vũ Hạo hướng chư vị Đại Năng đang ngồi khom mình hành lễ, dù sao, đây là những đại nhân vật có thể dậm chân một cái rung động toàn đại lục. Nhất là Thú Thần Đế Thiên, có khả năng đệ là nhất cường giả trên toàn Đấu La Đại Lục!
Đế Thiên hướng Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, tâm tình của hắn lúc này trở nên ôn hòa hơn nhiều.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Chư vị tiền bối, tỷ lệ thí nghiệm thành công trong ngày hôm qua quả là đáng mừng, xác xuất thành công cao tới chín mươi phần trăm trở lên, cái này cơ bản nghiệm chứng nghiên cứu của ta là thành công. Hôm nay ta tiến hành cẩn thận kiểm tra và thí nghiệm thêm một bước. Tình huống khả quan. Trước mắt, độ phù hợp của nhóm hồn sư cùng Hồn Linh đều coi như không tệ. Nhất là những hồn sư có vũ hồn và bản thân Hồn Linh đồng loại càng là như vậy, sau khi dung hợp, thực lực của bọn hắn rõ ràng tăng cường, hơn nữa Hồn Linh cũng đều giữ vững thần trí. Chỉ có hai đầu Hồn Linh tương đối ngoại lệ, đại não bọn hắn lúc trước nhận qua tổn thương, trong quá trình dung hợp mất đi thần trí.
Đế Thiên nhẹ gật đầu, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận thất bại trong trình độ nhất định, dù sao đây chỉ là vừa mới bắt đầu, sau khi có kinh nghiệm, hết thảy đều có thể tiến một bước hoàn thiện.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói:
- Ngoại trừ hai hồn thú bên ngoài, trước mắt thì tình huống của các Hồn Linh còn lại đều tốt đẹp, bọn hắn hoàn toàn có thể lấy ý thức của bản thân tự hành chiến đấu, hơn nữa có thể điều động một phần năng lực của hồn sư. Thông qua nghiên cứu, ta phát hiện Hồn Linh cấp bậc trăm năm chỉ có thể trao cho hồn sư một hồn kỹ, đây là chuyện tất nhiên, hơn nữa tương lai cũng không thể lại trao thêm hồn kỹ cho hồn sư. Nhưng yêu cầu tinh thần lực của bọn hắn đối với hồn sư cũng đồng dạng nhỏ bé, quá trình dung hợp là thuận lợi nhất.
- Mà hồn thú ngàn năm, thời điểm cùng hồn sư tiến hành ký kết khế ước bình đẳng, quá trình song phương dung hợp liền sẽ hơi lâu một chút, đối với cảm xúc lẫn nhau cũng có yêu cầu cao hơn, nhất định phải bảo toàn đồng bộ cảm xúc, xác xuất thành công mới có thể cao. Trong quá trình dung hợp, ta sẽ phải có tác dụng điều hòa nhất định. Nếu không, xác xuất thành công hẳn sẽ giảm xuống không ít. Hơn nữa, trong lúc dung hợp, yêu cầu tinh thần lực đối với hồn sư cũng tương đối cao. Dựa theo tình huống trước mắt ta điều tra, sau khi hồn sư hấp thu một con Hồn Linh ngàn năm, cơ hồ rất khó có được một Hồn Linh khác, trừ phi tu vi tinh thần của bản thân cực kỳ xuất sắc, mới có thể thành công lần thứ hai.
Hoắc Vũ Hạo chủ động nói ra tai hại khi dung hợp hồn linh, về điểm này, bất luận là Đế Thiên hay là Bích Cơ đều khẽ gật đầu, đối với hắn hết sức hài lòng, hắn đã thể hiện ra đầy đủ thành ý cho lần thí nghiệm này.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói:
- Đến hồn thú cấp bậc vạn năm, muốn dung hợp Hồn Linh liền sẽ càng thêm khó khăn. Ta cần gia tăng vận chuyển tinh thần lực hơn nhiều để dẫn dắt cảm xúc của bọn hắn. Bởi vì hồn thú đến cấp bậc vạn năm về sau, linh trí liền mở ra, bọn hắn cũng trở nên càng thêm thông minh, khống chế cảm xúc sẽ càng khó. Hơn nữa, tinh thần lực và thực lực của bọn hắn đều mạnh hơn, tính tự chủ làm cho bọn chúng có bài xích nhất định đối với khế ước. Trong quá trình cùng hồn sư ký kết khế ước, đối với tinh thần lực song phương đều có yêu cầu rất lớn, hơn nữa, hồn sư sẽ phải tiếp nhận thống khổ siêu việt khả năng tiếp nhận của người bình thường. Bởi vậy, trong quá trình hoàn thành khế ước, cũng có yêu cầu cực lớn đối với lực ý chí của bản thân hồn sư. Hơn nữa, ta có thể khẳng định, trừ phi là hồn sư có vũ hồn hệ tinh thần giống như ta, sau khi hấp thu một đầu Hồn Linh vạn năm, chắc chắn sẽ không thể tiếp tục dung hợp đầu thứ hai.
mới zô nghe sợ ma ghê lun
va ca tram den :)
nghe lại thì tiêu chuẩn khảo nghiệm của slk phần này còn kém hơn p1 :v p1 20 cấp mới dc học mà phần này chỉ có 15 cấp
Hoá ra là đấu la phần 2 có cả hiền nhân kĩ năng của con slame nào đó
vl cam tram den :)
Cuối Phần I với đầu Phần II thực chưa có sự liên kiết lắm , kết phần I là Tiểu VŨ Đường Tam dung hợp song thần đánh bại Bỉ Bỉ Đông , Thiên Nhận TUyết mất đi thần lực vũ hồn điện bị hủy diệt . mất 1 đoạn diễn biến lên luôn phần II Đường Tam Tiểu Vũ đứng trên thần giới mà dưới đại lục đã qua mấy vạn năm
Phần 2 nói về Hoắc Vũ hạo và con gái của đường tam, đường Vũ đồng Phần 3 nói về Cổ nguyệt na và con trai của đường tam, đường Vũ lân Phần 4 nói về bạch tú tú và cháu nội đường tam, đường hiên vũ (hay lam hiên vũ) Phần 5 nói về đường tam trùng Sinh đi tìm tiểu vũ ở Pháp Lam thế giới
Linh mâu mà tu luyện tử cực ma đồng thì k biết sẽ ntn nhỉ ít nhất tử cực ma đồng cúng sẽ đc thành tựu cực cao a
Hiểu chuyện đến đau lòng
Người kế thừa của đường tam khổ thât yếu nữa
Truyện này nhiều đoạn khiêu dâm quá. Như +18 vậy. Tả đến mức tưởng tượng dc cả hình ảnh in trong đầu dc luôn
ĐLDL CÓ MẤY PHẦN ZẬY
Từ cái chỗ khảo hạch thần ban là biết tác giả hết não rồi Hết cái để viết nên cho quả thần ban buf cho nhanh, những phần 234 cũng nhạt vl
Ad cho e hỏi p2 có nhắc tới đường hạo và a ngân kh v ad và con đường tam có gặp ông nội đường hạo kh ạ
Thế là phần 2 không nói về thất quái nữa à
sao phần 2 k liên quan j phần 1 vậy trời.
Vô phần 2 khó hiểu quá
Hẳn là một con cá trắm đen
Tự dưng chuyển nv chính mà mất hứng luôn,,fan đường tam..."
Vừa vào game đã quay đc hồn hoàn 100vạn năm. Nông dân này quá nhân phẩm