ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Bối Bối lên tiếng:

- Vậy được, mọi người xuất phát muộn một ngày cũng tốt, chờ một lúc cơm nước xong xuôi lại đi với ta gặp Hiên lão sư, nhóm hồn đạo khí đặt hàng đầu tiên của Đường Môn chúng ta cũng đều phân phối cho bọn đệ, đối với chuyến đi này hẳn sẽ có trợ giúp không nhỏ.

- Tốt.

Hoắc Vũ Hạo đáp ứng một tiếng, hắn cũng muốn đi thăm Hiên Tử Văn một chút. Sau khi kiến thức lực chiến đấu mạnh mẽ của quân đoàn hồn đạo sư đế quốc Nhật Nguyệt, hắn có không ít vấn đề liên quan tới hồn đạo khí muốn hỏi Hiên lão sư.

Nam Thu Thu đột nhiên nói:

- Vũ Hạo, mẫu thân để cho ta nói cho ngươi, địa phương lần trước người nói đến, sau này ngươi nhớ phải tự mình đi dò xét.

- A?

Hoắc Vũ Hạo ngẩn người, hơi suy nghĩ mới nhớ lại, lúc trước Nam Thủy Thủy đúng là nói qua, muốn cùng Đường Môn hợp tác lâu dài, sau đó nói hắn đi thăm dò địa phương nào đó, hẳn là một chỗ có được thiên tài địa bảo Cực Hạn Băng.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Ngươi không nhắc thì ta đều quên, chỉ là, hiện tại đúng là không có có thời gian dư thừa, chúng ta sau nhiệm vụ trinh sát lần này đi là được.

Nam Thu Thu lên tiếng:

- Nếu không thì đi đường vòng một chút đi. Nhà ta ngay tại cảnh nội của đế quốc Thiên Hồn, cách học viện không tính quá xa, nếu dùng hồn đạo khí phi hành, nhiều nhất hai, ba canh giờ liền có thể đến. Đợi ngày mai sau khi đi qua Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chúng ta trước chạy một vòng qua nhà ta bên đó, sau đó lại đi đế quốc Tinh La là được. Mẹ ta nói, địa phương đó đối với ngươi hẳn là có chỗ rất tốt nha.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Tốt a. Nam tiền bối trở về sao?

Nam Thu Thu lắc đầu, lên tiếng:

- Mẫu thân bây giờ còn đang ở trong thành đây. Địa Long Môn chúng ta cũng di chuyển đến đây, chỉ là còn không có hoàn toàn chuyển xong. Lần này ngươi đi thăm dò, nếu có thể đem cái đồ vật nơi đó đều lấy ra, chúng ta liền tất cả đem tất cả đến thành Sử Lai Khắc. Địa Long Môn chúng ta đã cùng Đường Môn kết thành quan hệ hợp tác mật thiết.

Bối Bối lên tiếng:

- Đúng vậy, Nam Thủy Thủy tiền bối rất khách khí, cung cấp cho chúng ta không ít tài nguyên kim loại hiếm.

Nguyên lai, Môn chủ đời trước Địa Long Môn năm đó thấy được cơ hội buôn bán kim loại hiếm nên đã trữ hàng một nhóm lớn, để lại cho Địa Long Môn. Mà lần này Địa Long Môn di chuyển đến học viện Sử Lai Khắc, đã đem tất cả kim loại hiếm đều chuyển nhượng cho Đường Môn, hơn nữa đồng ý để Đường Môn thiếu nợ. Từ đó cùng Đường Môn đạt thành hợp tác càng thêm mật thiết.

Hơn nữa, Nam Thủy Thủy còn bắn tiếng, số tiền kia có thể tạm thời không cần trả, nếu có người trong Đường Môn cưới Nam Thu Thu, nhóm kim loại hiếm này chính là đồ cưới của Nam Thu Thu. Phần đồ cưới này lại chính là con số trên trời a!

Nam Thủy Thủy hy vọng nhất tự nhiên là Nam Thu Thu có thể ở cùng Bối Bối hoặc là Hoắc Vũ Hạo, nhưng ít ra trước mắt xem ra hiển nhiên rất không có khả năng. Nhưng mà, cho dù không phải hai người bọn hắn, nhân tài ưu tú trong Đường Môn cũng rất nhiều, thời điểm Nam Thủy Thủy quyết định đem Địa Long Môn di chuyển tới, liền đặt quyết tâm muốn cùng Đường Môn kết hợp càng sâu hơn. Dựa vào Đường Môn, đối với tương lai phát triển của Địa Long Môn tuyệt đối có lợi thật lớn.

Thực tế chứng minh, quyết định của nàng là hết sức chính xác. Đường Môn mặc dù cầm lượng lớn kim loại hiếm của Địa Long Môn, nhưng tương tự cũng giúp Địa Long Môn trầm ổn gót chân bên trong thành Sử Lai Khắc. Được sự giúp đỡ của Đường Môn, Địa Long Môn lấy được một khối diện tích rất lớn trong tân thành Sử Lai Khắc kiến thiết Địa Long Môn, khoảng cách khá xa khu vực hạch tâm Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Giá đất rất thấp, cơ hồ tương đương tặng không.

Đồng thời, bởi vì Địa Long Môn và Đường Môn quan hệ mật thiết, bọn hắn cũng đã nhận được ủng hộ đến từ học viện Sử Lai Khắc. Di chuyển Địa Long Môn tự nhiên trở nên cực kỳ thuận lợi.

Tân thành Sử Lai Khắc thành lập, khiến quy mô thành Sử Lai Khắc mở rộng ra gấp năm lần trở lên, hơn nữa còn có khả năng tiếp tục khuếch trương. Với vị trí thành Sử Lai Khắc, lại thêm tổ chức Truyền Linh Tháp tồn tại, tương lai phát triển bất khả hạn lượng.

Địa Long Môn và Đường Môn quan hệ mật thiết cũng khiến cho đệ tử Địa Long Môn có thể ưu tiên có được hồn linh, đây tuyệt đối là đại hảo sự đôi bên cùng có lợi. Bởi vậy, Nam Thủy Thủy hiện tại cũng đắc ý vô cùng, chỉ hi vọng Nam Thu Thu có thể từ trong Đường Môn tìm một mối tình đẹp, dùng phương thức thông gia tiến một bước tăng cường hợp tác hai bên, sự tình liền càng thêm hoàn mỹ.

Cơm tối ăn vô cùng tận hứng, Bối Bối còn phá lệ đồng ý mọi người uống một chút rượu. Sau bữa cơm chiều, Hoắc Vũ Hạo trực tiếp đi Đường Môn Hồn Đạo Đường, cùng Hiên Tử Văn bên trong cả đêm. Còn bọn hắn thảo luận cái gì, cũng chỉ có bọn hắn mới biết. Hoắc Vũ Hạo lưu lại một ít gì đó, cũng mang đi một ít gì đó từ Hiên Tử Văn.

Sáng sớm hôm sau, Hoắc Vũ Hạo hội họp đồng bạn, tập thể xuất phát tiến về học viện Sử Lai Khắc.

Bởi vì đã hẹn cùng Huyền lão, bọn hắn coi như muốn đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cũng phải nói một tiếng cho Huyền lão mới được.

Đoàn người Đường Môn nhân số quả thực không ít, Sử Lai Khắc Thất Quái ngoại trừ Vương Đông Nhi, tất cả đều có mặt, lại thêm Nam Thu Thu, Diệp Cốt Y, Quý Tuyệt Trần và Kinh Tử Yên. Hết thảy mười người.

Bọn hắn là cố ý đợi đến khi học viện tiến vào thời gian lên lớp mới tới, nếu không, với uy vọng hiện tại của mọi người Đường Môn, một khi tiến vào học viện, tất nhiên là sẽ bị vây xem.

Hồ Hải Thần sóng nước lấp loáng, vẫn như cũ vô cùng trong suốt, tươi mát, khiến Hoắc Vũ Hạo một đêm không ngủ tinh thần minh bạch.

Tối hôm qua hắn cùng Hiên Tử Văn lão sư thảo luận thật lâu! Đem bản thân chứng kiến hết thảy đều nói cho Hiên lão sư, Hiên Tử Văn cũng đem một vài tính báo liên quan tới Tử Thần hồn đạo khí giảng thuật cho hắn. Đại não liên tục suy nghĩ, cho dù Hoắc Vũ Hạo tinh thần lực cường đại cũng hơi có chút mỏi mệt. Còn Hiên Tử Văn, sau khi Hoắc Vũ Hạo rời đi, trực tiếp ngã đầu liền ngủ. Một giấc này chỉ sợ phải ngủ đến tối.

Mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái trên mặt đất, Hoắc Vũ Hạo đã đi về hướng hồ Hải Thần, mặc dù hắn đã là Hồn Thánh, nhưng cũng không có lựa chọn phi hành, mà giống lúc trước ra mắt đại hội Duyên Hải Thần, mỗi một lần đặt chân trên mặt hồ đều sẽ dùng Cực Hạn Băng ngưng kết ra từng mảng băng nhỏ, tiếp lấy thân thể hắn.

Từ Tam Thạch theo sau lưng Hoắc Vũ Hạo, rập khuôn từng bước, bản thân căn bản không cần phóng thích hồn lực, giẫm lên khối băng chưa tan đi của Hoắc Vũ Hạo, chỉ bằng vào nhảy vọt, liền có thể đi về phía trước.

Vài chục bước sau, đảo Hải Thần đã ở ngay trước mắt. Xa xa, một đạo thân ảnh mỹ lệ đứng ven hồ, đang nhìn về hướng hắn.

Mái tóc dài màu phấn lam chải thành đuôi tóc thật dài, rủ xuống trước người, hai tay vuốt vuốt lọn tóc, mỹ mâu to tròn phảng phất biết nói, ngóng nhìn mọi người. Thân thể mềm mại thon dài được một thân trang phục màu trắng phác hoạ ra hình dáng động lòng người, môi đỏ phấn nộn, tiên diễm ướt át, da thịt trắng nõn được ánh mặt trời chiếu rọi, bao trùm một tầng kim sắc hào quang lóa mắt.

Vừa thấy được nàng, Hoắc Vũ Hạo lập tức thất thần, mặt băng do hồn lực của bản thân ngưng kết mà thành vậy mà có chút trượt đi, cả người lập tức mất đi cân bằng.

Đây đối với một tên Hồn Thánh mà nói quả thực là sự tình không thể tưởng tượng nổi, nhưng lúc này lại liền xuất hiện trên thân mình Hoắc Vũ Hạo.

Vô số hình ảnh trong đầu hắn lóe lên, có thời điểm lần thứ nhất đi đến học viện Sử Lai Khắc nhìn thấy Vương Đông Nhi, cũng có kinh diễm ngay tại hồ Hải Thần, trong đại hội Duyên Hải Thần lần thứ nhất nhìn thấy Đông Nhi một thân nữ trang.

Trong đó còn xen kẽ một ít kinh lịch hắn và Vương Thu Nhi ban sơ nhận biết. Đủ loại hết thảy, khiến tâm thần hắn có chút thất thủ.

Thân thể hơi ngã ra sau, chân phải đã trượt vào hồ nước. Nước hồ lạnh buốt thấm vào mu bàn chân mới khiến Hoắc Vũ Hạo thanh tỉnh lại, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái trên mặt nước, cả người lập tức nhảy vọt lên, một lần nữa bay lên không trung, sau đó lại rơi xuống, ngưng tụ mặt băng, mới duy trì thân thể cân bằng.

Bất quá, hắn bên này mất đi cân bằng, Từ Tam Thạch đi theo phía sau hắn chiếm tiện nghi đã đến sau lưng, Hoắc Vũ Hạo hướng phía dưới khẽ đảo, Từ Tam Thạch lập tức giật nảy mình, cuống quít để cho bản thân dừng lại một chút trên không trung.

Từ Tam Thạch xấu xa đến cỡ nào a! Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Đường Vũ Đồng trên bờ, hắn tự nhiên cũng nhìn thấy, sáu cái hồn hoàn lập tức hiện lên, ngay sau đó, hồn hoàn thứ tư liền sáng lên, hắc quang chợt lóe, Đường Vũ Đồng trên bờ còn không kịp phản ứng, nàng và Từ Tam Thạch đã trao đổi vị trí.

Đường Vũ Đồng mặc dù tu vi không thấp, nhưng Huyền Vũ Trí Hoán của Từ Tam Thạch tới quá đột nhiên, trong số hồn kỹ của Từ Tam Thạch, nó đủ để được xưng là thần kỹ, Hoắc Vũ Hạo mấy lần đều lợi dụng đệ ngũ hồn kỹ Tinh Thần Phục Chế của bản thân lựa chọn phục chế nó.

Đường Vũ Đồng nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo vọt người tiến tới cũng hơi có chút thất thần, trong đầu nàng tựa hồ có đồ vật gì bị xúc động, thời điểm Từ Tam Thạch thi triển Huyền Minh Trí Hoán, cũng đúng thời khắc nàng hơi sững sờ khi nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo.

Vừa thấy hoa mắt, cảnh vật đã phát sinh biến hóa, sau đó nàng liền phát hiện mình ở trên mặt nước, không khỏi kinh hô một tiếng.

Hoắc Vũ Hạo lúc này vừa lúc từ trên trời giáng xuống, tiếng kinh hô sau lưng với hắn mà nói thật sự quá quen thuộc. Thân thể của hắn không chút do dự xoay người trên không trung, vừa vặn đón lấy Đường Vũ Đồng một mặt cả kinh, thân thể có chút mất đi cân bằng hướng mặt nước rơi xuống.

Hoắc Vũ Hạo lập tức phát động hồn cốt chân trái, hắn cách Đường Vũ Đồng bất quá mấy mét, một cái thuấn di liền xuất hiện ở trước mặt nàng, hai tay nắm lấy hai cánh tay của nàng, ổn định lại thân thể của nàng.

Lập tức, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo, lúc này đang tràn đầy tưởng niệm cùng ôn nhu. Nhìn thấy đôi mắt của hắn, ánh mắt Đường Vũ Đồng vốn có chút bị kinh sợ không khỏi giật mình, cảm nhận được đôi bàn tay cứng rắn chộp vào cánh tay mình, không biết nguyên nhân vì sao, nàng lơ lửng trên mặt nước lại tràn đầy cảm giác an toàn.

Không cảm thấy cảm giác lạnh cả người khi rơi vào hồ nước, thời điểm hai người rơi xuống, đã rơi vào trên mặt băng.

Sau khoảnh khắc thất thần ngắn ngủi, Đường Vũ Đồng lập tức lông mày dựng lên, gầm nhẹ:

- Thả ta ra!

Hoắc Vũ Hạo theo bản năng buông hai tay ra, Đường Vũ Đồng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó mới phóng người lên, thẳng đến bên bờ bay đi. Nàng cũng là Hồn Thánh, không phóng thích vũ hồn cũng có thể bằng vào hồn lực ngự không phi hành.

Bình luận


V
Văn Duoc
30-03-2023

Cho mình hỏi sử lạc khắc thành thần có tập hợp lại hong ???

C
Chris Trần
30-03-2023

Hồn hoàn đầu tiên 100 vạn năm Thiên Mộng Băng Tầm Ca :V

R
rom nguyen ngoc
30-03-2023

Có ông nào cày lại p2 như tui ko

Q
Quyet Nguyen
30-03-2023

Nhân giống nhanh quá kkkkk

M
Mil Soo
30-03-2023

Không xem phần 2 nữa :(( thích mấy nhân vật cũ.. phần 2 là thời đại con cháu của mấy đứa sử lai khắc thất quái đời đầu.. mấy đứa đời đầu kh còn thấy đứa nào :((

H
Hồ Lập
30-03-2023

A tam là chấp pháp giả rồi

H
HUNG DOI BARBER
30-03-2023

Phần 1 dành cho ae thích chiến Phần 2 dành cho ae thích ngôn tình.

M
Minh Khoa
30-03-2023

Phần 3 hấp dẫn nhất

E
EDM TuLa
30-03-2023

Cứ tưởng phần 2 k còn đg tam nữa chứ

A
Anh Duc
30-03-2023

Phần này hay bằng phần 1 k vậy

N
ninhthuan diendan
30-03-2023

Bé thất sắp có ck

L
Lyna Trần
30-03-2023

Đoạn đầu có tam ca vs tiểu vũ...tưởng lại có thất quái đời đầu chứ..

C
Cao Cường
30-03-2023

Mn cho e hỏi tập mà vũ hạo biết đông nhi là con gái của đường tam là tập nào ạ

T
Tiến Đạt
30-03-2023

the ko co phan tieu vu voi duong tam lam dam cuoi a` ad

R
Ris 3a5 Ka
30-03-2023

À đến tập bao nhiêu Đường hạo trở thành thần vậy

T
Thi vlog 84-G1
30-03-2023

P 2 qua that vòng, đâu còn la truyền cua đuong 8 nữa

T
TrollGame 24h
30-03-2023

cha hay = p1 :))

N
Nhat Dang
30-03-2023

Hắc vủ hạo là con ai mấy ad

D
Duy Nguyễn
30-03-2023

P2 này có vụ săn thú kiếm hồn hoàng nữa k mn

T
Tuan Vu Minh
30-03-2023

Phần 2 có đủ thành viên của sử lai khắc k ae

Truyện đang đọc

Báo lỗi