ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Bạch Hổ Công Tước cảm giác đồng dạng có chút kỳ quái, tay của Hoắc Vũ Hạo thật lạnh, tình huống này hẳn không nên xuất hiện trên người cường giả hồn sư. Hồn sư đối với sự tình điều tiết nhiệt độ cơ thể mình hẳn là mười phần tinh tế mới đúng. Hơn nữa, trong đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo dường như có một loại cảm xúc đặc biệt đang vang vọng, khiến hắn có loại cảm giác như đã từng quen biết.

Hắn mơ hồ từ phần cảm xúc này cảm nhận được địch ý, nhưng mà, hắn vẫn như cũ vô thức cảm thấy người thanh niên này tuyệt đối có thể tín nhiệm. Về phần loại cảm giác này từ đâu mà đến, hắn chỉ có thể đổ cho giác quan thứ sáu.

Sau cái bắt tay ngắn ngủi, cảm xúc hai người cũng cấp tốc khôi phục bình thường.

Bạch Hổ Công Tước hướng Hoắc Vũ Hạo làm ra một dấu tay xin mời, "Ở xa tới là khách, mời ngồi."

Hứa Cửu Cửu chủ động đem vị trí chủ vị tặng cho Đái Hạo, đây là đối với Bạch Hổ Công Tước tôn kính, cũng là một loại áy náy đối với lúc trước mình quyết định sai lầm.

Bạch Hổ Công Tước ở giữa, Hoắc Vũ Hạo bên trái, Hứa Cửu Cửu phía bên phải. Đái Thược Hành cùng Đái Lạc Lê lại không có chỗ ngồi trống, Bạch Hổ Công Tước gia quy rất nghiêm, trong quân doanh đối với các con mình yêu cầu càng là phá lệ nghiêm ngặt.

Đái Lạc Lê liền đứng ở bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, ánh mắt cơ hồ không hề rời khỏi thân mình hắn.

Lúc này, tâm tình của Hoắc Vũ Hạo đã bình tĩnh lại, mới để ý cùng đứa đệ đệ này chào hỏi, tinh thần lực lặng yên liên hệ, truyền lại cho Đái Lạc Lê một cái cảm xúc an tâm chớ vội.

Đái Lạc Lê trải qua qua một thời gian ngắn lịch luyện, vô luận là tu vi hay là tâm tính cũng trưởng thành không ít, lúc này mới áp chế xuống nội tâm hiếu kì, bình ổn tâm tình của mình.

Đái Hạo quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo nói: "Các vị đường xa mà đến, một đường vất vả. Học viện Sử Lai Khắc có chuyện gì chỉ giáo?"

Hứa Cửu Cửu vội vàng từ trong ngực lấy ra phong thư Huyền lão viết đưa cho hắn.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Đây là thư Huyền lão viết cho ngài, lần chúng ta đến đây, chẳng qua là nguyện làm binh sĩ cho ngài điều khiển, cùng đế quốc Tinh La cùng chống chọi cường địch. Theo Huyền lão ý tứ chủ yếu phụ trách công việc trinh sát."

Đái Hạo nhẹ gật đầu, mở ra phong thư nghiêm túc nhìn một lần.

Trong thư Huyền lão cũng không có nói quá nhiều, đầu tiên biểu thị học viện Sử Lai Khắc ủng hộ đế quốc Tinh La, sau đó đơn giản giảng thuật mấy người Hoắc Vũ Hạo tới từ Đường Môn, càng là người nổi bật trong học viện, hi vọng có thể ở tiền tuyến trợ giúp đế quốc Tinh La đối kháng đế quốc Nhật Nguyệt. Trong đó càng cường điệu nâng lên năng lực trinh sát cường đại của Hoắc Vũ Hạo. Đồng thời thẳng thắn nói cho Bạch Hổ Công Tước, Hoắc Vũ Hạo chính là người duy nhất thành công kế hoạch Cực Hạn Đan Binh của học viện Sử Lai Khắc.

Nhìn phong thư, Đái Hạo không khỏi lần nữa đem ánh mắt rơi trên người Hoắc Vũ Hạo. Nếu như nói lúc trước Hứa Cửu Cửu tán thưởng còn có chút khuếch đại, vậy Huyền lão liền tuyệt sẽ không khuếch đại cái gì. Có thể từ nội dung trong thư đến xem, Huyền lão đối với Hoắc Vũ Hạo tôn sùng, so với lúc trước Hứa Cửu Cửu nói tới chỉ có hơn chứ không kém. Liền không thể không khiến Bạch Hổ Công Tước coi trọng.

"Các ngươi đến thật sự quá kịp thời. Chân nhân trước giờ chưa bao giờ nói láo, nói đến trinh sát. . ." Bạch Hổ Công Tước cười khổ lắc đầu.

"Chúng ta sở dĩ một mực bị đế quốc Nhật Nguyệt nắm mũi dẫn đi, cũng bởi vì trinh sát của chúng ta bị phong tỏa hoàn toàn. Hiện đối với tình huống cụ thể trong Minh Đấu sơn mạch càng hoàn toàn không rõ ràng. Đế quốc Nhật Nguyệt đem hồn đạo khí tham trắc trên không phong tỏa trinh sát, thậm chí còn chặt đứt một chút liên hệ giữa quân đội chúng ta cùng quân đồng minh."

Nghe Bạch Hổ Công Tước vừa nói, Hoắc Vũ Hạo cũng không nhịn được lấy làm kinh hãi, hắn có thể đoán được sự tình phong tỏa tin tức tiền tuyến, nhưng muốn nói ngay cả liên hệ quân đồng minh cũng phong tỏa liền có chút khó tin. Xem ra, mình vẫn đánh giá thấp thực lực trinh sát không trung của đế quốc Nhật Nguyệt a!

Bạch Hổ Công Tước trầm giọng nói: "Bên phía đế quốc Nhật Nguyệt hiện có một chi binh sĩ cơ động toàn bộ từ hồn đạo sư cao giai tạo thành. Dù không biết bọn hắn là như thế nào làm được, nhưng ta có thể khẳng định tất cả hồn đạo khí tham trắc trên không dò xét đến tin tức đều sẽ ngay lập tức truyền lại cho bọn hắn. Bọn hắn cũng chính là bằng vào chút hồn đạo khí tham trắc này tiến hành định vị, sau đó chuyên môn chặn giết trinh sát của chúng ta, để chúng ta biến thành mù lòa."

"Cục diện bây giờ rất xấu hổ, chính diện cường công, chúng ta cũng công không nổi. Đế quốc Nhật Nguyệt bố trí một kiện hồn đạo khí đặc biệt cường đại ở Minh Đấu sơn mạch, tính phá hoại quá mạnh, cho dù dùng sinh mệnh lấp vào, chỉ sợ cũng xông phá không được. Mà trinh sát chúng ta lại cực kỳ lạc hậu. Hiện chúng ta đã điều binh ra biên cảnh. Nhưng trên thực tế, chúng ta đối với địch nhân căn bản không có nửa phần hiểu rõ. Lúc này chúng ta đã ở vào thế cực kỳ bất lợi."

"Từ ngày chúng ta đoán được phương hướng chủ công của đế quốc Nhật Nguyệt rất có thể là đế quốc Thiên Hồn, đã trôi qua mấy ngày thời gian, thế nhưng, chúng ta bây giờ lại còn không có thu được đế quốc Thiên Hồn bên kia truyền đến tin tức chính xác. Dưới tình huống tin tức hoàn toàn bị phong tỏa, trên thực tế, chúng ta đã hoàn toàn ở vào hạ phong trong cuộc chiến này."

Nghe Bạch Hổ Công Tước thẳng thắn nói, các vị hồn sư của đế quốc Tinh La cùng công chúa Cửu Cửu sắc mặt đều khó coi.

Nói xong, Bạch Hổ Công Tước hơi trầm mặc một chút, nói: "Đây chính là tình huống trước mắt. Hiện tại hối hận không nghiên cứu hồn đạo khí như thế đối với chúng ta đã không có bất cứ ý nghĩa gì. Chúng ta chỉ có thể toàn lực ứng phó ứng đối cuộc chiến này. Huyền lão đối với năng lực dò xét của các ngươi mười phần tôn sùng, ta muốn biết chính là, các ngươi trinh sát có thể làm đến cái trình độ gì."

Thẳng vào chủ đề, tác phong quân nhân.

Hoắc Vũ Hạo trầm ngâm một lát sau, nói: "Trước mắt ta không có cách nào cam đoan. Bởi vì chúng ta còn không hiểu rõ tình huống đế quốc Nhật Nguyệt bên kia, ta cần phải dò xét một loạt mới có thể xác định tình huống cuối cùng. Đế quốc Nhật Nguyệt mặc dù phong tỏa không trung rất mạnh, nhưng cũng không phải tuyệt đối. Bọn hắn cũng không thể phong tỏa quá cao, nhiều nhất có thể tới năm ngàn mét cũng đã rất ghê gớm."

Tuyền Cơ Đấu La nhíu nhíu mày, nói: "Hoắc tiểu huynh đệ, độ cao năm ngàn mét đã là cấm khu nhân loại, cho dù cường giả Cực Hạn Đấu La cũng không dám nói liền có thể liên tục phi hành năm ngàn mét trên không. Mà chúng ta càng không có khả năng."

Đối với việc Hoắc Vũ Hạo kể lại phương thức năm ngàn mét, Tuyền Cơ Đấu La có chút bất mãn. Cho rằng Hoắc Vũ Hạo khẩu khí quá lớn.

Hoắc Vũ Hạo nghiêm túc nhẹ gật đầu, nói: "Ngài nói đúng. Bình thường mà nói, độ cao cực hạn mà Phong Hào Đấu La có thể phi hành chính là năm ngàn mét, cao hơn nữa cũng chỉ có thể bay thẳng lên một chút, lại không thể tiếp tục phi hành ở đó, thân thể chịu phụ tải sẽ phi thường lớn. Nhưng mà, đồng dạng, độ cao năm ngàn mét đối với hồn đạo khí của đế quốc Nhật Nguyệt mà nói cũng là cực hạn. Ở độ cao đó, bọn hắn có thể sử dụng hồn đạo khí tham trắc cũng chỉ có một hai loại cực ít, không dò xét được nhiều như ở độ cao một ngàn mét trở xuống. Nếu có một vị Phong Hào Đấu La có thể đem ta đưa đến không trung năm ngàn mét, ta liền có biện pháp lợi dụng, lướt đến gần Minh Đấu sơn mạch bên kia."

Tuyền Cơ Đấu La trong lòng hơi động, nói: "Ý của ngươi là nói, ngươi có thể né tránh những kiện hồn đạo khí tham trắc ở độ cao năm ngàn mét kia?"

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo thầm khen, không hổ là đệ nhất đoàn trưởng quân đoàn hồn sư của đế quốc Nhật Nguyệt, một chút liền tóm lấy trọng điểm mình muốn nói.

Hắn nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, ta có nắm chắc. Chuẩn xác mà nói, hai ngàn mét trở lên, ta cũng có nắm chắc nhất định. Vượt qua ba ngàn mét độ thành công càng lớn. Mà từ năm ngàn mét tới hai ngàn mét là khoảng cách ta muốn bay lượn. Mặc dù bởi vì tu vi không đủ, ta không có cách nào phi hành năm ngàn mét trên không, nhưng nếu như chỉ bảo vệ bản thân thì vẫn còn có thể."

Trên Đấu La Đại Lục, cách mặt đất càng xa, nhiệt độ liền càng thấp, hơn nữa sau khi vượt qua một ngàn mét, nhiệt độ sẽ hạ xuống càng nhiều. Ở độ cao năm ngàn mét như thế, nhiệt độ sẽ đạt tới âm một trăm năm mươi độ, cực kỳ kinh khủng. Phong Hào Đấu La cũng không có khả năng sinh tồn thời gian dài, bởi vì hồn lực tiêu hao thực là quá lớn. Mà một khi tiêu hao tới trình độ nhất định, Phong Hào Đấu La không cách nào khống chế thân hình hạ xuống, thế nhưng có nguy hiểm ngã chết.

Nhưng mà, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, ảnh hưởng của nhiệt độ siêu thấp cũng không phải là rất lớn, không khí mỏng manh mới là trí mạng nhất. Ở độ cao đó, không khí đã không cách nào cung cấp đủ cho nhân loại sinh tồn, cho nên không thể tiếp tục quá lâu.

Tuyền Cơ Đấu La trong mắt lộ ra vẻ suy tư, Bạch Hổ Công Tước nhìn Hoắc Vũ Hạo nói: "Không có nguy hiểm? Ở độ cao đó..." cho dù bản thân Bạch Hổ Công Tước cũng chưa từng bay đến độ cao đó, trên đó thực sự quá nguy hiểm, một khi gặp phải khí lưu, bị cuốn lên càng cao hơn, đối mặt nhiệt độ siêu thấp, rất có thể cũng bởi vì hồn lực tiêu hao quá độ mà rơi xuống ngã chết.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói: "Nhiệt độ thấp với ta không là vấn đề, vũ hồn của ta là băng thuộc tính, chống cự nhiệt độ thấp tương đối mạnh. Không khí mỏng manh ta cũng có biện pháp nhất định, chỉ cần không phải thời gian quá dài, liền không có vấn đề."

Bạch Hổ Công Tước nói: "Thế nhưng, coi như ngươi thành công chui vào hậu phương địch nhân, thì làm sao trở về chứ?" Hắn chưa hề nói đến nội bộ địch nhân, là bởi vì trong Minh Đấu sơn mạch nhất định sẽ có đại lượng hồn đạo khí tham trắc, Hoắc Vũ Hạo trực tiếp hướng Minh Đấu sơn mạch bay đi, vô luận năng lực ẩn tàng tốt bao nhiêu cũng nhất định sẽ bị phát hiện, đó chính là tự tìm đường chết. Cho nên, hắn chỉ có bay thẳng đến hậu phương mới được.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Ta tin tưởng năng lực sinh tồn của bản thân. Trở lại hẳn sẽ dễ hơn một chút." Dưới tình huống chỉ sử dụng hồn kỹ Mô Phỏng, hắn còn không thể gạt được hồn đạo khí tham trắc nhiệt năng, nhưng nếu như thúc đẩy lĩnh vực Tinh Thần Triền Nhiễu liền không giống, hơn nữa, hắn còn có thể thông qua Cực Hạn Băng đến khống chế nhiệt độ cơ thể. Chỉ có một ít hồn đạo khí sử dụng sóng xung kíchtiến hành thăm dò, mới có khả năng tìm được vị trí đại khái của hắn, mà không phải là vị trí cụ thể.

Bình luận


V
Văn Duoc
30-03-2023

Cho mình hỏi sử lạc khắc thành thần có tập hợp lại hong ???

C
Chris Trần
30-03-2023

Hồn hoàn đầu tiên 100 vạn năm Thiên Mộng Băng Tầm Ca :V

R
rom nguyen ngoc
30-03-2023

Có ông nào cày lại p2 như tui ko

Q
Quyet Nguyen
30-03-2023

Nhân giống nhanh quá kkkkk

M
Mil Soo
30-03-2023

Không xem phần 2 nữa :(( thích mấy nhân vật cũ.. phần 2 là thời đại con cháu của mấy đứa sử lai khắc thất quái đời đầu.. mấy đứa đời đầu kh còn thấy đứa nào :((

H
Hồ Lập
30-03-2023

A tam là chấp pháp giả rồi

H
HUNG DOI BARBER
30-03-2023

Phần 1 dành cho ae thích chiến Phần 2 dành cho ae thích ngôn tình.

M
Minh Khoa
30-03-2023

Phần 3 hấp dẫn nhất

E
EDM TuLa
30-03-2023

Cứ tưởng phần 2 k còn đg tam nữa chứ

A
Anh Duc
30-03-2023

Phần này hay bằng phần 1 k vậy

N
ninhthuan diendan
30-03-2023

Bé thất sắp có ck

L
Lyna Trần
30-03-2023

Đoạn đầu có tam ca vs tiểu vũ...tưởng lại có thất quái đời đầu chứ..

C
Cao Cường
30-03-2023

Mn cho e hỏi tập mà vũ hạo biết đông nhi là con gái của đường tam là tập nào ạ

T
Tiến Đạt
30-03-2023

the ko co phan tieu vu voi duong tam lam dam cuoi a` ad

R
Ris 3a5 Ka
30-03-2023

À đến tập bao nhiêu Đường hạo trở thành thần vậy

T
Thi vlog 84-G1
30-03-2023

P 2 qua that vòng, đâu còn la truyền cua đuong 8 nữa

T
TrollGame 24h
30-03-2023

cha hay = p1 :))

N
Nhat Dang
30-03-2023

Hắc vủ hạo là con ai mấy ad

D
Duy Nguyễn
30-03-2023

P2 này có vụ săn thú kiếm hồn hoàng nữa k mn

T
Tuan Vu Minh
30-03-2023

Phần 2 có đủ thành viên của sử lai khắc k ae

Truyện đang đọc

Báo lỗi