ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Này... Xác thật là cô nên lưu ý một chút.

Phó Cửu giơ tay vuốt tóc bạc của mình ra đằng sau: "Yên tâm, lần này cùng lắm chỉ có vật lý không đạt tiêu chuẩn."

Tiết Dao Dao nhắc nhở thiếu niên: "Vật lý không đạt tiêu chuẩn, thành tích cũng sẽ không đạt tiêu chuẩn. Vì đề phòng thanh thiếu niên trầm mê vào trò chơi quá mức, thi đấu Điện Cạnh năm nay quy định tất cả các môn đều phải đạt tiêu chuẩn."

Phó Cửu hơi ngừng lại: "Quy định mới là như vậy? Không phải tổng điểm đạt tiêu chuẩn là được sao?"

"Không phải." Bởi vì bản thân Tiết Dao Dao rất thích "Anh hùng", cho nên sẽ chú ý quy định mới của thi đấu Điện Cạnh: "Cửu điện hạ, cậu cần phải nỗ lực."

Lúc này Phó Cửu mới cảm thấy yêu cầu tất yếu nhất căn bản không phải mua đồ vật trang bị notebook, mà là lấy sách vật lý ra và thay đổi cách học chúng. Quan trọng cô là trời sinh không có duyên với vật lý!

"Muốn tìm giáo viên để học bù hay không?" Tiết Dao Dao viết lên giấy.

Phó Cửu nhìn dòng chữ kia, tức khắc có chút phiền muộn nhỏ, nhưng mà có thể tìm được đội viên thì vẫn nên cao hứng, tùy tay viết: "Đưa số điện thoại di động của cậu cho tớ đi."

Mặt Tiết Dao Dao đỏ lên, vừa mới thấp giọng trả lời một câu: "Tớ không có di động." Đã thấy giáo viên tiếng Anh chợt xuất hiện ở bên cạnh cô!

Phó Cửu phản ứng rất nhanh, tay trái động một cái liền đổi notebook thành sách giáo khoa tiếng Anh chân chính, những tờ giấy kia cũng bị cô dấu đi chỗ khác.

Chỉ có tờ giấy vừa viết kia vừa vặn bị giáo viên tiếng Anh bắt được.

Giáo viên tiếng Anh nhìn hàng chữ trên tờ giấy, hơi nhíu mày, hỏi Tiết Dao Dao: "Đây là có chuyện gì?"

Tiết Dao Dao nắm chặt tay, vừa định mở miệng đã nghe thiếu niên ở bên cạnh cô khẽ cười nói: "Cô Trần, tờ giấy này là do em viết cho cậu ấy."

Giáo viên tiếng Anh không nghĩ tới Phó Cửu sẽ xin số di động của Tiết Dao Dao, lúc này cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, chỉ đẩy đẩy mắt kính: "Khụ, Phó Cửu, lo học đi, gần đây em tiến bộ không nhỏ, là một hạt giống tốt. Dù sao vẫn là học sinh, em nên đem tâm tư của mình đặt hết vào trong học tập, đừng xem thiện cảm của em đối với bạn học Tiết trở thành thích."

Tin tức của những lời này quá lớn, tất cả bạn cùng lớp đều khiếp sợ nhìn về phía Phó Cửu.

Có ý tứ gì?

Phó Cửu thích Tiết Dao Dao?

Này... Hai người này không xứng đôi chút nào.

Chẳng lẽ Phó Cửu thích mẫu người như thế?

Có vài nữ sinh không thể tiếp thu chuyện này, Tưởng Phi Dương càng nắm chặt tay, thật sự hắn không nghĩ ra được Phó Cửu thích đứa con gái kia ở điểm nào. Nếu diện mạo xinh đẹp thì không nói, đằng này lại là một người như vậy...

Tiết Dao Dao muốn giải thích, lại thấy Phó Cửu chớp chớp mắt trái với cô, đẹp trai tà mị.

Cô biết thiếu niên này vì bảo hộ cô nên mới để mọi người tùy ý hiểu lầm như vậy.

Loại sự tình truyền giấy như thế này, nếu để người khác biết do cô chủ động, những lời đồn đãi vớ vẩn về cô ở trong trường học càng nhiều thêm.

Cô và thiếu niên là người của hai thế giới khác nhau, Tiết Dao Dao vẫn luôn hiểu điều này, cho nên cô căn bản không dám yêu cầu cái gì xa xôi.

Tựa như cô và người kia, mặc dù hiện tại cô đã trở thành em gái kế của hắn, nhưng ở trong trường học bọn họ vẫn khác nhau một trời một vực...

Bởi vì giáo viên tiếng Anh cảnh cáo, kế tiếp Phó Cửu cũng không đăng nhập vào trò chơi lại, như là chợt nhớ tới cái gì, lấy di động ra gửi một tin nhắn qua WeChat cho Tần Mạc: "Anh Mạc, hôm nay đi đánh tennis, tôi có thể đưa bạn học theo cùng không?"

Mặc dù tính cách cô rất ương ngạnh, nhưng trong xương cốt của Phó Cửu vẫn có lễ phép. Nếu đối phương nói sẽ mang cô đi thì có một số việc cần thiết phải hỏi trước.

Tần Mạc bên kia đáp lại hai chữ rất nhạt: "Có thể."

Phó Cửu nhìn màn hình câu môi cười, đợi đến lúc tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên mới quay đầu nói với Tiết Dao Dao: "Buổi chiều tan học cậu có thời gian rảnh không? Nếu có thì nói, tớ đưa cậu đi đánh tennis."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi