Editor:Dung Ân
~~~
Buổi tối 7 giờ
Sắc trời đã đen
Phương Bắc đã xuất hiện từng tầng sương mù mỏng
Đoạn đường thành phố đã bắt đầu vào giờ cao điểm
Đại sảnh Phó gia
Lúc sau Tần Mạc từ từ tiến vào, Trần Hiểu Đông kia hai tay run run, nắm chặt lại đứng bất động.
"Ngươi nói là thiếu gia nhà người còn chưa trở về?".Tần Mạc ngồi ở trên sofa, ngữ điệu điềm tĩnh, động tác không nhanh không chậm tháo găng tay ra, khí thế bức người.
Trần Hiểu Đông nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra lí do Tần Thiếu xuất hiện ở nhà bọn họ, cứ tính là thiếu gia chọc giận hắn, Tần Thiếu cũng không tự mình đến tận cửa để bắt người.Bây giờ hắn chỉ muốn hỏi là chuyện gì đang xảy ra -.-
"Hả?".Tần Mạc thấy Trần Hiểu Đông không trả lời, nhíu mày nhìn thẳng.
Trần Hiểu Đông vừa nghe thì lập tức da đầu tê rần rần:" Dạ, thiếu gia chúng tôi đêm qua có nói đến nhà của bạn ngủ, đến bây giờ còn chưa trở về, nếu cậu muốn thì có thể cùng với tôi đến quán ăn đêm tìm thiếu gia?"Có khả năng là bản tính trước đây của thiếu gia đã trở lại. Hắn thật sự không hiểu nổi là thiếu gia đang làm cái gì.....
Tần Mạc nghe thế, cong môi cười:"Nếu thiếu gia nhà ngươi thật sự đi quán ăn đêm, bảo hắn hôm nay không cần trở về!!!"
Một câu nói bình thường như thế, không biết vì cái gì từ miệng Tần thiếu nói ra thì Trần Hiểu Đông nghe lạnh thấu tim gan.
Vì cái gì?
Trần Hiểu Đông thật sự không hiểu, đi quán ăn đêm thì làm sao?Thiếu gia nhà bọn họ đi quán ăn đêm là chuyện thường ngày thôi mà.-.
"Lần này đến vội, không có mang theo quà! "Tần Mạc lại mở miệng, lời nói mang vẻ kính trọng,còn khuôn mặt kia nhìn như thế nào thì cũng đều là nét tôn quý tuấn mĩ:"Nói về điểm này, tại sao Hạ Tổng giờ vẫn chưa trở về? "
Trần Hiểu Đông vội vàng trả lời:" Dạ phu nhân đi công tác,hơn hai ngày mới có thể trở về! "
Tần Thiếu hỏi như vậy là sắp phải đi sao?
Thật tốt quá!
Tuy rằng Tần Mặc rất tuấn tú đẹp trai, nhưng ở gần như vậy thì áp lực thật sự rất lớn a!
Nghĩ như vậy, Trần Hiểu Đông cung kính chuẩn bị tiễn Tần Mạc ra khỏi cửa.
Nhưng, làm hắn không ngờ nhất chính là...!
"Phòng thiếu gia nhà các người ở đâu?".Tần Mạc đứng lên, một tay đút vào quần tây, một tay cầm sách vật lí, giọng điệu thản nhiên:"Đưa tôi lên đó!"
Trần Hiểu Đông:.............
* * * * *
Bóng đêm lại dày đặc vài phần
Thật vất vả lắm tài xế taxi mới đưa được Phó Cửu đến nhà, Phong Thượng mơ màng đi lung tung ra đường.
Phó Cửu một tay đem hắn giữ chặt, túm tay aó hắn lôi vào Phó Gia
Phó Trung Nghĩa cơ hồ cái j cũng đều cầm đi, nhưng biệt thự thì lại không dám động
Tài sản phu thê cái nghĩa gì chứ, hiện tại cái này cơ hồ thất học cũng hiểu.
Chính vì điểm này, cái ả tiểu tam kia không chịu buông tay, không hoàn toàn tiến vào đại môn Phó gia thì ả vĩnh viễn không tính là phu nhân chính thức
Đạo lí này vốn không cần nhắc tới, vì đây là điều mà mỗi người đều hiểu rõ.
Huống chi cái biệt thự này còn không tiện nghi.......Ả dùng ra nhiều thủ đoạn khiến Hạ Hoa Hồng có thể bỏ nhà chính để chạy lấy người, làm trò cười cho tất cả mọi người, còn có một nguyên nhân chính là ả muốn làm cho hai mẹ con bọn họ hoàn toàn không có tài chính trong tay, bất đắc dĩ phải bán biệt thự giá rẻ, đến lúc đó ả có thể danh chính ngôn thuận thu mua lại.
Phó Cửu nhìn trước mắt đèn sáng trưng, lạnh lùng cười, bất luận là ai muốn hủy hoại nhà mẹ cô, cô sẽ làm cho đối phương biết thế nào là nghiền xương thành tro.
Bất quá, kì quái chính là.......... Hôm nay trong nhà sao lại yên tĩnh đến như vậy?