ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

“Chúng ta không làm chút gì đó sao? “Em gái kia vẫn không phục.

Lưu Li không để ý lắm nói: “Nếu các cô thật sự tức giận thì tạo vài nick nhỏ vào weibo của Hắc Đào Z tìm bằng chứng gây khó khăn cho người nọ đi. Những kẻ tiểu nhân khẳng định sẽ không phục biện pháp xử lý antifan lần trước của cậu ta. Các cô cứ nói như vừa rồi, chắc chắn sẽ có người đáp lại cáccô."

“Như thế có khả năng sao?”

Lưu Li cười: “Một số trẻ con đều nghĩ chỉ cần là cô thích người đó thì người đó phải thích cô, một khi đã bị quản lí thì chắc chắn trong lòng sẽ có oán niệm,bọn họ sẽ bất chấp không quan tâm bản chất sự việc là như thế nào, chắc chắn hiện tại vẫn không hết ủy khuất, đây là cơ hội để các cô hết giận. “

"Vậy bên phía Đế Minh thì sao? Đội trưởng, chúng ta đều không muốn như vậy, không thể hiểu được tại sao lại bị người chán ghét a! Gần đây, tên Hắc Đào Z kia đã biến thành cái dạng này, thật là... Không biết nên nói thế nào nữa."

Lưu Li vừa thu điện thoại lại, tóc dài phiêu dật: “Yên tâm, không thông qua COCO được thì còn có những chiêu khác,chỉ cần hiểu lầm được giải trừ thì sẽ không có việc gì, các cô chỉ cần đi gặp người đó là được.”

Người của chiến đội Tạp Lị vừa nghe câu này trong nháy mắt liền lên tinh thần.

Đăng ký ba bốn tài khoản nhỏ liền online tìm kiếm weibo của Phó Cửu.

Đầu tiên là đăng một bình luận viết lên.

“Luôn lăng xê như vậy thật là không được tốt, tôi thật sự là rất thích Hắc Đào Z, hy vọng đại Hắc Đào có thể tập trung mọi tinh lực để nâng cao tốc độ tay tốt lên, chứ không nên luôn đi theo Tần thần, đây là ý kiến của cá nhân, có thể không quan tâm, cố lên."

Mười phút sau khi bình luận được đăng lên, đã bị quản lý xóa bình luận xử lý..

Xóa một cái bình luận như vậy càng không được.

Những người này còn lấy cớ.

“Quản lý anh đang ở đây tôi liền hỏi anh một chút vì sao lại xóa bình luận của tôi? “

Nguyên bản chuyện này không ai để ý tới.

Nhưng bởi vì một câu như vậy, đã chôn xuống một hạt giống làm tai ngoại họa ngầm để hãm hại Hắc Đào Z sau này.

Lúc này, Phó Cửu vừa về đến nhà, tiểu quản gia Trần Hiểu Đông liền chạy lại.

“Thiếu gia!”

Bởi vì biểu tình của tiểu quản gia quá nghiêm túc,một tay của Phó Cửu đang xách theo cặp sách, nhướng mày: “Như thế nào?”

“Cậu cùng Tần thần các cậu…… Các cậu……” Trần Hiểu Đông cảm thấy loại chuyện này thật khó mở miệng, thời điểm hắn đang xem Weibo, hình ảnh giường chiếu được đăng lên kia rất là rõ ràng: “Các cậu sẽ không thật sự làm đi?”

Phó Cửu duỗi tay, bộp một tiếng đánh lên trán của hắn: “Không cần suy nghĩ tùy tiện những chuyện này, ngủ cái đầu cậu, chúng tôi là đi thi đấu.” Nói xong, cô ném người mình vào trên so pha, nhìn quanh bốn phía: “Mẹ của tôi đâu? “

Trần Hiểu Đông che lại cái trán của mình, thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Phu nhân biết cậu hôm nay về tới, đang đi nhanh về, cậu không biết gần đây phu nhân có bao nhiêu bận rộn đâu, thật nhiều người đến phải tìm nhà của chúng ta hùn vốn, nói là cảm thấy Hạ thị rất có tiền đồ.”

Phó Cửu nghe Trần Hiểu Đông nói xong, động tác dừng lại một chút, mới cười khẽ hỏi: “Bên Phó Trung Nghĩa thế nào, có động tĩnh gì không? “

“Thiếu gia, đang tốt đẹp cậu nhắc tới người kia làm gì. “Trần Hiểu Đông một bộ dáng ghê tởm nói.

Phó Cửu bưng chén trà lên uống một ngụm: “Không có gì, chỉ là hỏi một chút. “

Hiện tại Hạ thị phát triển tốt như vậy, đối phương không có khả năng không có động tácgì, cô không tin người cha đê tiện đồi bại kia của cô đối với bọn họ còn có cảm tình.

Mặc dù là Phó Trung Nghĩa không có động tác gì, cái tiểu tam kia cũng sẽ không chịu để yên.

Trần Hiểu Đông thế nhưng lại không thèm để ý: “Ai biết bọn họ,vài ngày này bọn họ đều không có động tĩnh gì."

Không có động tĩnh?

Phó Cửu nhíu mày một chút, này không giống phong cách của tiểu tam kia.

Nếu không phải nghẹn đến hư thì chắc chắn là đang nghĩ ám chiêu gì…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi