ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Phó Cửu đang tập trung đánh ải liền phát hiện người đến vây xem đặc biệt nhiều.

Hơn nữa trên đỉnh đầu của những người đó cũng có danh hiệu màu vàng rực rỡ giống như Tần đại thần.

Phó Cửu nhướng mày, ngậm kẹo que, tà nịnh cười, gõ một câu gửi đến Tần Mạc: “Tần đại thần, sức ảnh hưởng của anh rất mạnh, các chức nghiệp chiến đội trong cả ngước đều mò tới vì anh.”

Tần Mạc cũng nhìn lướt qua màn hình, hồn nhiên không thèm để ý: “Đừng nhìn người khác, để ý quái trước mặt cậu một chút.”

Lạnh nhạt như vậy?

Ngón tay Phó Cửu click một cái phát ra đại chiêu.

Boss toàn diệt!

Nhiệm vụ hoàn thành!

Hai cái tên Hắc Đào Z và Tần Mạc lại treo cao trên thông báo toàn thế giới lần nữa.

Sắc trời rõ ràng đã khuya, cư dân mạng lại nhiệt tình không có chút buồn ngủ nào, đều nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

Mặc kệ là người chơi ở tiệm internet hay là người có chức nghiệp liên đội, mỗi lần đều điên cuồng gửi đơn, hi vọng Hắc Đào Z có thể chấp nhận đơn của bọn họ.

Phó Cửu vừa thấy tỉnh cảnh này, ánh mắt chợt lóe, bộ dáng cười cười không ngay thẳng gõ chữ gửi qua một câu: “Đêm nay nhận thêm một đơn cuối cùng, giá càng cao càng tốt.”

Một đơn cuối cùng?!

Người đại diện nghĩ thầm, thật vất vả mới có cơ hội làm nô dịch cho tổng giám đốc, hắn tuyệt đối sẽ không để dành cho người khác!

Vì thế quyết đoán trả mười nghìn!

Trước nay trong trò chơi cũng không thiếu kẻ có tiền.

Có ai lại không muốn tiếp xúc gần gũi với thần tượng của mình?

Còn không phải là tiền sao?!

Vậy thì thêm!

Trong nháy mắt, giao diện trò chơi đều trở thành nơi ra giá.

Giá cả đánh ải trực tiếp từ 5000 bay lên thành 50000!

Phó Cửu nâng chân dài, tóc màu bạc bởi vì mang tai nghe nên cũng cong lên theo. Nhìn giá cả vẫn luôn tăng nhanh, không cẩn thận gõ một câu nói thật gửi qua cho Tần Mạc: “Đại thần, sao tôi lại có cảm giác tình cảnh này như là đang bán đấu giá anh, haha...”

“Phó, Cửu!”

Mặc dù là cách màn hình, Phó Cửu cũng có thể cảm giác được người đàn ông này đang âm ngoan nghiến răng nghiến lợi.

“Nếu cậu không câm miệng, tôi sẽ khiến cho cậu và máy tính của cậu cùng nhau biến mất!”

Ánh mắt Tần Mạc âm trầm, ngón tay thon dài gắt gao nắm chặt con chuột, liều mạng ngăn chặn lửa giận trong lòng. Cuối cùng cũng không đè xuống được, vẫn gõ một câu gửi qua.

Thời điểm bí thư Lương tiến vào vừa nhìn thấy chính là một màn này.

Chỉ nhìn thoáng qua phía Tần Mạc đang ngồi liền nhanh chóng đi ra ngoài.

Thật là đáng sợ!

Tổng giám đốc biến thành ác ma!

Hắn chỉ là ra ngoài gọi hai cuộc điện thoại thông báo một chút tình hình.

Tại sao ánh mắt tổng giám đốc lại trở nên khát máu như vậy?!

Hắn cảm thấy mặc kệ hiện tại là ai đi vào, tổng giám đốc đều có thể bóp nát cổ người nọ!

Thật đáng sợ!

Người đang yêu chính là không thể nói lý như vậy.

Một giây kia trên miệng còn treo nụ cười, giây tiếp theo có thể trở thành kẻ giết người!

Bí thư Lương nhịn không được lại gọi điện thoại: “A lô, là phu nhân phải không? Đúng vậy, là tôi. Tôi cảm thấy tổng giám đốc giống như là đang cãi nhau với đối phương. Vâng, không sai, là loại cãi vả giữa một cặp vợ chồng son...”

Trên thực tế Phó Cửu gửi xong câu nói kia cũng cảm thấy có chút không ổn. Dù sao mình có thể kiếm được nhiều tiền như vậy cũng đều là nhờ có Tần đại thần đi theo.

Nghĩ nghĩ, lại gửi đi một hàng chữ.

“Anh yên tâm. Nếu là bán đấu giá đại thần, tôi khẳng định là sẽ bảo tiêu đầu tiên bên cạnh anh, tuyệt đối không để bọn họ đoạt đi.”

Mặc dù hai người đang trò chuyện riêng, Tần Mạc cũng muốn túm gia hỏa này từ trong máy tính ra ngoài, dùng sức bóp nát mồm của cậu ta.

Người này ngoại trừ kỹ thuật đánh rất tốt trong trò chơi, còn lại chỉ cần một giây cũng có người muốn giết chết cậu ta!

Cái tật xấu gặp ai cũng đùa giỡn này, sớm muộn cũng có ngày anh phải xách cậu ta lại đây rồi chặt bỏ nó!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi