ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Trong phòng hội nghị nồng đậm hơi thở thương vụ, không khí trước sau vẫn thấp như một.

Người của bộ thị trường còn đang run rẩy nói số liệu năm nay, sợ tổng giám đốc nhà bọn họ không hài lòng cái gì, ánh mắt thâm thúy như hồ băng sẽ lập tức nhìn về phía hắn!

Cũng may hôm nay tổng giám đốc hơi thất thần, tựa như đang suy nghĩ đến chuyện quan trọng nào đó, vẫn luôn thưởng thức cây bút máy màu trắng trong tay.

“Tổng giám đốc Tần, đại khái chính là như vậy.” Người của bộ thị trường nói xong liền theo bản năng chờ đợi người nào đó phê bình.

Không nghĩ tới...

“Ừm.”

Cứ như vậy? Mọi người khó tránh khỏi có chút không thích ứng.

Tần Mạc cũng không cẩn thận nghe lắm, dù sao chuyện số liệu chỉ cần điều chỉnh lại là được.

Anh càng để ý thời gian hơn, giờ này chắc là tên kia cũng đã kết thúc thí nghiệm.

Đợi đến lúc cậu ta vào chiến đội phải đặt ở bên người, quản lý chặt chẽ không để cậu ta vừa gặp người liền đi chọc người.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Tần Mạc hơi nhếch lên, lộ ra một tia ý cười.

Nhóm cao tầng tham gia cuộc họp đã sợ ngây người, nhìn chằm chằm hình cung như có như không của tổng giám đốc, thầm nghĩ rốt cuộc hôm nay là ngày lành gì... Nhìn bộ dáng của tổng giám đốc có thể thấy tâm tình của cậu ấy rất không tồi?

Lại qua hơn mười phút, Tần Mạc nâng tay lên, giọng nói thản nhiên: “Hội nghị hôm nay tạm dừng tại đây, ngày mai lại tiếp tục.”

“A?” Giám đốc cao tầng của bộ kế hoạch chưa chuẩn bị phương án thứ hai, vì thế hắn rất cao hứng vì quyết định tạm thời này của tổng giám đốc, lập tức vui vẻ nói: “Vâng, vâng!”

Tần Mạc dẫn đầu đứng lên, hai đùi được che phủ bởi quần tây vô cùng thẳng tắp. Hơn nữa anh có khí chất của ác ma, anh vừa ra khỏi phòng họp, mọi người liền cảm giác cổ áp bách trên đỉnh đầu chợt biến mất, bọn họ không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nằm liệt trên ghế làm việc. Nhưng mà... Lúc này tổng giám đốc muốn đi đâu?

Bí thư Lương đi theo bên người Tần Mạc, trên tay còn cầm văn kiện ký lục của hội nghị ngày hôm nay: “Tổng giám đốc Tần, bữa tiệc của ngài vào tối nay bảy giờ mới bắt đầu, hiện tại chúng ta ra khỏi phòng họp có phải quá sớm hay không? Ngài có muốn nghỉ ngơi một chút không?”

“Không cần, đi câu lạc bộ.” Tần Mạc vừa bước vào thang máy liền đưa ra mệnh lệnh.

Cao ốc bên cạnh Tần thị chính là câu lạc bộ của bọn họ, đi bộ qua cũng không xa.

Tần Mạc cũng không nói cho Phó Cửu rằng hội nghị đã kết thúc, anh đã suy nghĩ về chuyện này, đôi khi làm gia hỏa kia giật mình một chút cũng không tồi.

Bí thư Lương nghe xong có chút kinh ngạc: “Đi câu lạc bộ? Hình như hôm nay bên trong tổ chức vòng loại, tổng giám đốc Tần muốn đi xem?”

Tần Mạc cũng không giải thích nhiều, chỉ thản nhiên ừ một tiếng.

Bí thư Lương hơi ngừng lại:”Vậy ngài chờ một chút, người bên kia không biết tổng giám đốc muốn qua xem, tôi phải gọi điện thoại trước. Tuyển thủ tham gia vòng loại lần này đều là fan của tổng giám đốc, ngài cứ như vậy mà đi qua sẽ dễ dàng tạo nên oanh động.”

“Mấy chục người có thể tạo nên oanh động gì?” Tần Mạc nâng tay lên, cổ tay áo đính một viên kim cương màu đen thuần túy, theo động tác của anh mà tản ra ánh sáng xa hoa, đầu ngón tay ấn vào nút thang máy.

Bí thư Lương đành phải thu điện thoại về, xem ra hôm nay tổng giám đốc đã sớm hạ quyết tâm phải qua đó.

Thật là kỳ quái...

Trước kia phó tổng giám đốc Phong muốn tổng giám đốc sang làm giám khảo, cậu ấy còn nói rất nhàm chán. Hiện tại sao lại thay đổi chủ ý... Chẳng lẽ!

Hai tròng mắt bí thư Lương mở to, báo danh tham gia vòng loại lần này có tiểu yêu tinh mà tổng giám đốc nhận thức trên mạng?

Khẳng định là như thế!

Lát nữa hắn phải báo cáo cho ông chủ và phu nhân. Cả hai đều đã phát triển tới mức gặp mặt bên ngoài, quả nhiên tổng giám đốc đang yêu... Lại lún vào rất sâu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi