ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Tần Mạc vừa tiến vào câu lạc bộ liền thấy người đại diện đần độn của anh đang đứng đó nhón chân nhìn xung quanh, cũng không biết đang đợi ai.

Phong Dật xác thật đang đợi người, chỉ là người hắn đợi lại không thấy mặt đâu. Sau khi nhìn thấy đại thần nhà mình, hai mắt đều phát sáng: “Tổng giám đốc, không phải cậu đã nói Hắc Đào Z sẽ đến sao? Thế thì người đâu? Tôi đã ở đây đợi cậu ta từ lâu, còn phải cải trang tránh cho phóng viên nhận ra tôi rồi lại nhào tới đòi phỏng vấn. Cậu biết đấy... Kỳ thật tôi cũng rất tức giận.”

Tần Mạc nhìn lướt qua chiếc mũ trên đầu hắn, giọng nói thản nhiên: “Đây là kết quả cải trang của anh, một kẻ đánh cá trông vô cùng ngu xuẩn?”

Phong Dật quyết đoán xoay đầu hỏi bí thư Lương: “Khó coi lắm sao?”

Bí thư Lương chớp chớp mắt.

Phong Dật cảm thấy quả thật hắn đã chịu đủ sự độc miệng của đại thần thiếu gia nhà bọn họ, lấy mũ xuống: “Mặc kệ khó coi ra sao, vậy Hắc Đào Z đâu?”

“Cậu ấy làm thí nghiệm ở bên trong.” Tần Mạc nói ra những lời này liền nhấc chân đi vào phòng thí nghiệm.

Sau khi người trong câu lạc bộ nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ như thiên thành của anh, sôi nổi lui về phía sau, nhịn không được lấy tay bưng kín miệng mình.

Tần... Tần Thần lại tới đây!

Bên ngoài câu lạc bộ muốn nổ tung rồi!

Trong phòng đã tiến hành thí nghiệm đến vòng thứ ba. Lần này đăng nhập vào “Anh hùng”, kiểm tra năng lực đánh phó bản, tất cả mọi người tự dùng tài khoản của chính mình.

Giám đốc Lý còn tức giận bởi hành vi vừa rồi của Phó Cửu, đi tới đi lui lạnh lùng nói: “Tôi nói cho các cậu nghe, muốn chơi game thì phải dùng thái độ chơi game mà tới, không được học theo tên bại gia tử kia. Còn tưởng rằng ai muốn vào Tần thị cũng có thể tùy tiện vào hay sao? Vậy các cậu...”

Hắn còn chưa nói xong đã bị chấn trụ khi nhìn thấy người đứng ngoài cửa.

Tổng, tổng giám đốc!

Tại sao cậu ấy lại đến đây?!

Giám đốc Lý nhìn bóng dáng tự phụ vĩ đại kia, lập tức đi lên đón: “Tổng giám đốc Tần, tôi...”

Tần Mạc không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt đi vào, cả người mặc tây trang phẳng phiu, cực kỳ tôn quý.

Các tuyển thủ đều dừng lại động tác, cứ như vậy ngẩng đầu nhìn anh, biểu tình khó nén kích động.

Tần Thần!

Bọn họ được nhìn thấy người thật của Tần Thần!

Tần Mạc nổi tiếng không chỉ vì khuôn mặt của anh mà còn cả thao tác chơi game cao hơn mọi người của anh. Không thể không nói, anh vừa là nam thần trong mộng của các thiếu nữ, vừa là anh hùng mà đông đảo người chơi luôn mong muốn được đi theo.

Hiện giờ anh lại xuất hiện ở chỗ này, tự nhiên sẽ xảy ra một phen hiệu ứng điên cuồng.

Tần Mạc lại đứng kia không coi ai ra gì, hai mắt lướt qua từng người chơi trong phòng, cuối cùng nhíu mày.

Tại sao không có cậu ta?

Tần Mạc cúi đầu nhìn lướt qua tin nhắn trên WeChat, trên đó có thẻ số cậu ấy gửi cho anh.

Số 19.

Tần Mạc nhìn theo số thứ tự, lại thấy chỗ ngồi của máy tính phía trước trống không.

Bí thư Lương theo thiếu gia nhà hắn đã lâu, rất nhanh liền hiểu ánh mắt kia của tổng giám đốc có ý tứ gì, quay đầu hỏi: “Tuyển thủ ngồi máy số 19 đâu rồi?”

Vấn đề này vừa được nhắc.

Trong phòng thí nghiệm im lặng khoảng một phút, các game thủ hai mặt nhìn nhau, biểu tình không nói nên lời kia thế nhưng có chút vi diệu.

Không ai dám lên tiếng, bọn họ đồng thời trộm nhìn về phía giám đốc Lý.

Bản thân giám đốc Lý cũng cứng lại. Dù sao trước nay hắn đều không nghĩ tới bí thư Lương sẽ hỏi qua loại chuyện này, còn đang nghĩ cớ để nói cho qua chuyện.

Ánh mắt của Tần Mạc đứng bên kia đã bắt đầu nguy hiểm lên.

Bí thư Lương thấy tổng giám đốc nhà mình sắp mất kiên nhẫn, vội vàng hỏi tiếp: “Lão Lý, ông nói xem rốt cuộc là chuyện như thế nào?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi