Giang Nam đang suy tư, đột nhiên chỉ thấy phía trước một đạo Tinh Hà treo ở trong vũ trụ tinh không, trong tinh hà quần tinh rậm rạp chằng chịt, vô cùng vô tận, như là nước chảy trong sông, cuồn cuộn chạy như bay mà qua.
Đạo Tinh Hà này rộng lớn bát ngát, rộng không biết có bao nhiêu ức vạn dặm, nếu bước vào trong đó, bị quần tinh quét qua, chỉ sợ Thần Ma cũng phải phấn thân toái cốt, chết không toàn thây!
Ở bên cạnh Tinh Hà, có một tòa Đại Thành trôi nổi, hình dạng Đại Thành như đỉnh, cổng thành có ba chữ Cự Linh quan, có thần ma trấn thủ. Không ít cao thủ trẻ tuổi được tuyển nhập Vọng Tiên Đài giờ phút này đã tiến nhập Cự Linh quan, Giang Nam thấy thế, cũng đi vào.
- Bên trong Cự Linh quan có Tinh môn, dùng để xuyên qua Tinh Hà, đi vào Huyền Hoàng đại lục.
Một Thần Ma trên cao nhìn xuống, bao quát Giang Nam nói.
Giang Nam gật đầu tạ ơn, thẳng hướng Tinh môn đi đến, chỉ thấy Thần Ma ở trong tòa Cự Linh quan này có mấy ngàn, tản mát ra thần uy làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, trong lòng của hắn không khỏi buồn bực, nhiều Thần Ma như vậy chắc chắn sẽ không là vì nghênh đón bọn hắn mà đến.
- Trận chiến lớn như vậy, mấy ngàn Thần Ma trấn thủ nơi này, rốt cuộc là phòng bị cái gì?
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
- Tồn tại bị trấn áp trong tinh hà, đến bây giờ còn chưa chết sao?
Bên cạnh Tinh môn, có một cao thủ trẻ tuổi đến từ thế giới khác thấp giọng nói.
- Ta nghe nói tồn tại bị trấn áp kia là một vị Thần Đế, tên là U Đế.
Có người tiếp lời nói:
- U Đế khi còn sống yêu thích là sưu tập mảnh vỡ thiên đạo, chín vị Thần Nhân Bổ Thiên sưu tập đại bộ phận Thiên Đạo nghiền nát, còn có một chút không có tìm được. Mà vị U Đế này dùng chi lực cả đời, đem mảnh vỡ thiên đạo còn lại sưu tập được thất thất bát bát, luyện thành một kiện bảo vật cực kỳ cao minh, muốn TSnh bất lão. Kết quả chọc giận Thần nhân Bổ Thiên, mấy vị lão tổ tông kia nói hắn vi phạm Thiên Đạo cương thường, nên lọt vào thiên phạt, vì vậy bắt U Đế đến, trấn áp hắn ở dưới một đạo Tinh Hà.
Mấy Thần Ma trong Cự Linh quan mắt sáng như đuốc, hung ác xem qua, vị cao thủ trẻ tuổi nói chuyện kia vội vàng im ngay, không dám nhắc lại.
Giang Nam bước vào bên trong Tinh môn, chỉ cảm thấy Tinh môn xuyên thủng thời không, ở giữa Cự Linh quan cùng Huyền Hoàng đại lục mở một lối đi, truyền hắn đi qua.
Mà ở bên ngoài cái thông đạo này, quần tinh chợt lóe lên, tốc độ cực nhanh, giống như thoáng qua.
Đột nhiên, Tinh môn hơi chấn động, tốc độ truyền tống chậm dần xuống, thông đạo không ngừng chấn động, tựa hồ tùy thời có khả năng sụp đổ!
Ở bên trong Cự Linh quan, mấy ngàn Thần Ma như lâm đại địch, cao giọng quát:
- U Đế quỷ thuyền lại xuất hiện! Đồng loạt ra tay, thúc dục Tinh môn!
Mấy ngàn Thần Ma cùng kêu gầm lên, vô số đạo tắc rót vào bên trong Tinh môn, thông đạo ở giữa tinh môn lần nữa củng cố, mà bọn người Giang Nam ở trong thông đạo lần nữa bị truyền tống đi ra ngoài.
Ở trong tích tắc bị truyền đi, Giang Nam chứng kiến trong tinh hà có một chiếc quỷ thuyền ở chỗ sâu trong Tinh Hà lái tới, vô số Thần Ma hư ảnh ở trên thuyền hình bóng lay động, quỷ khí um tùm.
Quỷ trong thuyền, một vị Thần Đế ngồi đó, khô gầy như củi, tựa hồ chỉ còn lại da cùng xương cốt, ánh mắt của hắn sâu kín, tựa hồ có hai đóa thần hỏa thiêu đốt.
Mà ở chung quanh chiếc quỷ thuyền này, là Quỷ đạo Thiên đình âm trầm khủng bố, vị Thần Đế này phảng phất là một Quỷ Đế thống trị Quỷ Hồn!
- Bổ Thiên Thần Nhân, các ngươi đánh cắp Thiên Đạo cương thường, cũng sẽ lọt vào Thiên Khiển...
Trong hoảng hốt, Giang Nam tựa hồ nghe đến một thanh âm hùng vĩ vang lên.
- Nếu ai cứu trẫm thoát ly khổ hải, trẫm ban cho hắn Trường Sinh!
Tinh môn bị mấy ngàn Thần Ma triệt để thúc dục, trước mắt Giang Nam vô số hào quang hiện lên, chiếc quỷ thuyền kia biến mất không thấy gì nữa, ở trong tích tắc hắn bị truyền đi, hắn phảng phất chứng kiến trên quỷ thuyền đột nhiên nhiều ra hai bóng người, một là thiếu niên mặc hoàng y, mà tên còn lại thì dáng người vô cùng khôi ngô hùng tráng, đầu có hai sừng.
- Vừa rồi những người kia không có nói sai, trong tinh hà này quả nhiên trấn áp U Đế!
Trong nội tâm Giang Nam vạn phần khiếp sợ, thầm nghĩ:
- Một Thần Đế bị trấn áp, hơn nữa rõ ràng còn sống, tin tức này thật sự nghe quá rợn cả người rồi! U Đế tất nhiên là tìm được rất nhiều mảnh vỡ thiên đạo, đã có Trường Sinh chi tư, tương đương với một Bổ Thiên Thần Nhân khác! Chỉ là, hắn như thế nào sẽ bị trấn áp...
- Còn có, vừa rồi hai cái thân ảnh kia, phảng phất là Chiến Thiên Ma Tôn cùng thiếu niên áo vàng, bọn hắn như thế nào sẽ xuất hiện ở trên quỷ thuyền của U Đế? Hay là vừa rồi ta bị hoa mắt?
Giang Nam nghi hoặc khó hiểu, mới vừa rồi trong tích tắc bị truyền đi, tốc độ quá nhanh, để cho hắn cũng không có thấy rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.
Mà ở trong tinh hà, trên quỷ thuyền U Đế, Chiến Thiên Ma Tôn tùy tiện ngồi đối diện ở U Đế, ha ha cười nói:
- Lão quỷ, ngươi rõ ràng còn có thể sống đến bây giờ, Ngươi thật sự đã luyện thành Thiên Đạo chí bảo, nhưng tiếc Thiên đạo chí bảo của ngươi uy lực quá nhỏ, không bằng mấy lão quái vật kia, đáng đời bị trấn áp.
- Hừ...
Một tiếng hừ tức giận truyền đến, Tinh Hà chấn động, Thần Đế gầy đến chỉ còn lại có xương bọc da kia ánh mắt sâu kín, nhìn thẳng hai người đột nhiên xuất hiện này, mở miệng nói:
- Dám xưng trẫm là lão quỷ? Ngươi thật to gan!
- Không bảo ngươi lão quỷ, cái kia liền chỉ có thể gọi ngươi là quỷ lão rồi.
Chiến Thiên Ma Tôn ha ha cười cười nói:
- Đừng nóng giận, ngươi bị lão quái vật của Huyền Hoàng thế giới trấn áp tám trăm vạn năm, tu vi bị luyện hóa không sai biệt lắm, hôm nay pháp lực rất bình thường. Dùng thực lực ngươi bây giờ, solo mà nói, lão tử một cái tát có thể đánh ngươi quay vòng ngươi tin hay không? Chậc chậc, chiếc quỷ thuyền này là Thiên Đạo chí bảo ngươi luyện chế sao?
U Đế tức giận, đột nhiên chứng kiến thiếu niên áo vàng ở bên cạnh, trong nội tâm chấn động, sắc mặt kịch biến, trở nên dữ tợn khủng bố, thất thanh nói:
- Ngươi là... Là ngươi! Ta đã từng phụng mệnh ở lúc kỷ kiếp tiến đến trấn áp ngươi!
- Đúng vậy, là ta.
Thiếu niên áo vàng phong khinh vân đạm nói:
- Ta bị trấn áp hơn năm nghìn vạn năm, U Đế, ngươi bất quá là một con cờ ở ngàn vạn năm trước bị lợi dụng mà thôi, không cần canh cánh trong lòng. Năm ngàn vạn năm với ta mà nói, cũng không quá đáng là cái chớp mắt của nhân sinh. Bất quá kỷ kiếp lần này, là lúc ta nên thoát khốn mà ra rồi, ngươi cần giúp ta một tay.
Sắc mặt U Đế âm tình bất định, lắc đầu nói:
- Ta không giúp được ngươi, ta hôm nay bị trấn áp, tiếp tục bị Tinh Hà mài mòn, mệnh cũng không lâu. Các ngươi cũng cứu không được ta, nếu ngươi khôi phục thực lực, cứu ta tự nhiên dễ dàng, nhưng tiếc ngươi chỉ thoát khốn một bộ phận, không phải đối thủ của mấy lão quái vật kia.
Đa tạ huynh đệ