DESSARO NHÂN NGƯ


Thời điểm tôi mơ màng tỉnh dậy khỏi giấc ngủ, tôi bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt.

Trước mắt là một luồng ánh nắng ban mai sáng rỡ, gió biển ôn hòa mềm mại lướt qua gò má tôi.

Từ khi tới Iceland cho đến nay, đã rất lâu rồi tôi chưa được cảm thụ loại thời tiết ôn hòa như thế, phảng phất như vừa quay về thời điểm chuyến đi này mới bắt đầu vậy.
Tôi quơ tay mò mẫm giữa cơn buồn ngủ nồng đậm, muốn chạm vào độ ấm của mặt trời, nhưng lại bỗng nhiên thấy giữa ngón tay mình thừa ra một tầng màng mỏng nửa trong suốt, dưới ánh sáng lộ ra màu bạc nhàn nhạt, móng tay của tôi vừa dài vừa sắc bén, giống như móng vuốt của nhân ngư.
Tôi đột nhiên bị dọa đến hết cả buồn ngủ, kêu to một tiếng bật dậy khỏi giường, nhìn kỹ lại hai tay của mình.
Thế nhưng, không có cái gì hết.
Vừa rồi giống như chỉ là ảo giác trong nháy mắt của tôi, mặc dù nhìn nó vô cùng chân thật.
Agaras… Rốt cuộc đã làm gì với tôi? Chẳng lẽ nó đã nguyền rủa tôi sao?
Tình cảnh đáng sợ đêm hôm qua bỗng nhiên nhảy ra trong đầu tôi.

Cả người tôi thoáng chốc bật lên từ trong chăn, giống như chú nai bị dọa sợ hoảng hốt nhìn xung quanh căn phòng, sau khi xác nhận Agaras không có ở đây, tôi mới theo bản năng thở dài một hơi, tê liệt ngã xuống giường.

Cảm giác xấu hổ dường như trở thành một bộ phận của không khí, cùng với mùi hương kỳ dị dày đặc hắn lưu lại không chỗ nào là không có.


Tôi dùng chăn cuộn cả người mình lại, gắt gao cắn chặt nắm tay, chôn đầu ở trên gối của mình.
Quá xấu hổ… Thật không chịu nổi…
Tôi đã làm tình cùng con dã thú kia, hơn nữa còn rất phối hợp, không kìm lòng được hưởng thụ.

Dessaro, mày là đứa không chịu nổi sự mê hoặc của nhục dục như vậy sao?
Đáng giận… Ngón tay của tôi móc thật sâu vào drap giường.

Con dã thú này phát tiết xong rồi là đi luôn.

Hắn coi tôi là cái gì chứ? Nếu hắn còn dám đến đây, tôi nhất định sẽ cầm súng nã thẳng vào gương mặt muốn ăn đòn kia của hắn!
Tôi hung hăng mắng thầm trong lòng, đại não lại không kìm chế được tự tua lại mấy hình ảnh liên quan đến nhục thể giống như một cuộn phim điện ảnh, hai má gần như sắp nóng vọt đến nhiệt độ sôi, hấp hơi khiến mồ hôi của tôi thoáng chốc nhỏ ra, thấm vào đệm chăn.

Nhiệt độ cơ thể tăng nhanh khiến tôi lập tức ngủi được một thứ mùi làm tôi càng thêm nhục nhã ở trong đệm bông – đó là mùi vị hỗn hợp giữa tinh dịch của tôi và Agaras.

Thứ mùi đó nồng đậm như vậy, khiến tôi lại không kìm nổi nhớ tới sự tình tối qua có bao nhiêu kịch liệt.
Mẹ nó! Fuck! A a a đáng chết!

Tôi lập tức nhảy xuống khỏi giường, thẹn quá thành giận chộp lấy đệm chăn, ra sức vung lên, ném ra ngoài cửa sổ.

Truyện Thám Hiểm
Thế nhưng trong nháy mắt khi đệm chăn dừng trên mặt biển, tôi lập tức nhìn thấy một bóng dáng màu đen thật dài đang đung đưa dưới mặt biển xanh ngắt, bởi vì động tĩnh này mà ngoi lên.
Đó chính là Agaras, tôi thấy được gương mặt đáng ăn đòn kia hiện ra trước tiên, tiếp theo là nửa người trên, hắn ngửa mặt, lười biếng lắc lư cái đuôi cá bộ dạng kỳ lạ kia, híp mắt, dùng một loại biểu tình như cười như không mà lại cực kỳ thoải mái nhìn tôi, thỉnh thoảng lại ưỡn bộ vị phồng to ở dưới bụng dưới ra khỏi mặt biển, giống như đang cố ý ám chỉ với tôi, tối hôm qua hắn đã chiếm lấy tôi.
Năm ngón tay của tôi siết chặt bệ cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi dõi theo hắn, nâng tay giơ ngón giữa lên.
Mà đáp lại tôi lại chỉ là nụ cười bỡn cợt đầy tà ác của Agaras, hắn cố ý vươn đầu lưỡi đỏ tươi kia ra, ái muội liếm một vòng bên môi của mình, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm thân thể tôi, khiến tôi lúc này mới ý thức được mình đã quên mặc quần áo!
Tôi giận không chịu nổi túm lấy cái ghế dựa bên cạnh ném xuống, thanh âm run rẩy rống lên: “Cút, cút đi, cầm thú độc ác, sắc côn, súc sinh!”
Tôi còn chưa nói dứt lời, một đợt sóng cực lớn lại bất chợt tung lên từ bên dưới, không đợi tôi kịp lau khô mặt mình, cổ đã bị một bàn tay lạnh lẽo túm lấy, cả nửa thân thể lập tức bị kéo ra ngoài cửa sổ một cách kỳ dị, gương mặt ướt đẫm của Agaras gần ngay gang tấc, tôi sợ tới mức kêu to lên, nhưng giây tiếp theo môi đã bị chặn kín lại, đầu lưỡi mang theo nước biển mặn chát tiến quân thần tốc xâm nhập vào giữa đôi môi, tùy ý nhấm nháp đầu lưỡi của tôi.
Tôi xin thề tôi thật sự hối hận vì đã dùng cách của con người để trêu chọc con dã thú khó lường này! Tôi kinh hoảng gắt gao chống tay lên cửa sổ, sợ rằng ngay sau đó sẽ bị hắn vào trong biển.

Thế nhưng hai tay không thể đẩy ra khe hở dường như biến thành một chiếc gông xiềng hạn chế tôi giãy dụa, khiến con dã thú này càng trở nên không kiêng nể gì.
Bàn tay của hắn xê dịch lên trên sống lưng tôi, môi liếm xuống theo cổ tôi, dùng đầu lưỡi dinh dính ẩm ướt vòng quanh đùa bỡn hầu kết của tôi, giống như đó là một quả nho mọng nước mê người.

Tôi ra sức lùi thân thể vào bên trong, lại bị Agaras ghìm lại vô cùng chắc, thậm chí hắn còn kéo tôi ra ngoài thêm mấy tấc mang ý cảnh cáo, giống như đang đe dọa nếu tôi tiếp tục không nghe lới, hắn sẽ kéo tôi vào trong biển.
Tôi âm thầm băm con dã thú này thành thịt vụn ở trong lòng, nhưng thực tế những việc tôi có thể làm chỉ là xấu hổ và giận dữ cắn chặt răng nhắm mắt lại, mong chờ có người nào đó có thể đột nhiên gõ cửa phòng tôi, khiến tôi trốn thoát khỏi tay con thú mới sáng sớm đã dạt dào hứng thú này.

Cảm giác ngứa ngáy truyền đến từ cổ họng kích thích thần kinh tôi, khiến hô hấp của tôi trở nên gấp gáp, tôi dần dần cảm thấy khó thở, giống như khí quản cũng bị tắc nghẽn vì khiêu khích của Agaras, trái tim lại càng đập mau vô cùng, máu nhanh chóng chạy vọt lên não, toàn bộ cổ họng đều mẫn cảm nổi lên da gà.
“Đủ rồi, cái tên này, tha cho tao……”
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, không nhịn được nữa cầu xin hắn tha thứ, thanh âm lại khàn khàn mềm yếu khiến tôi thấy thật mất mặt.
Thế nhưng không như mong muốn của tôi, Agaras phát ra một tiếng cười ôi ôi trầm thấp đầy quái dị, đầu lưỡi bắt đầu xâm chiếm sang tai tôi, mở miệng ngậm toàn bộ vành tai của tôi vào trong mồm, mút lấy giống như đang hút nho, phát ra từng tiếng nước dâm tục.

Thanh âm này khiến tôi giống như bị điện giật, cả người đều run lên nhè nhẹ, phảng phất như giờ phút này thứ hắn dùng đầu lưỡi chạm vào không phải lỗ tai của tôi, mà là……
Tôi cảm thấy bản thân không thể ức chế được nảy sinh phản ứng sinh lý, vành tai bị đầu lưỡi hắn bao trùm nóng như muốn tan ra, mồ hôi không kìm được nhỏ xuống từ trên trán, má lại càng nóng rực không thôi.
Tôi chưa từng nghĩ tới lỗ tai của mình sẽ mẫn cảm như vậy, chỉ là động tác đơn giản thế thôi mà đã khó có thể khống chế được mình, cả người đều nhũn ra, ngay cả khí lực chống đỡ thân thể cũng không có, lảo đảo suýt thì bị Agaras kéo vào trong biển, tôi không thể không cố hết sức ngửa thân thể ra sau, bàn tay lại trơn trượt vì dính đầy nước từ trên người Agaras, mất đi trọng tâm ngã vào bàn, bị thân hình nặng nề của hắn thuận thế áp dưới thân, hai chân lập tức bị tách ra.
“Chết tiệt, buông tao ra… Buông tao ra!” Tôi xấu hổ gầm nhẹ, dùng sức đẩy đẩy thân thể đang chui vào cửa sổ của Agaras.

Cái đuôi cá thô dài kia vội vã không yên ma sát vào chân tôi, tỏ rõ tinh lực của con dã thú lớn tuổi này tràn đầy đến thế nào.

Tôi cảm thấy bắp đùi vẫn còn đang run lên lẩy bẩy.

Chết tiệt, nếu còn làm một lần nữa, hôm nay đừng mong đứng lên!
Đúng lúc này, bên ngoài thình lình vang lên một tiếng đập cửa, cùng với đó là tiếng súng nổ không biết đến từ chỗ nào, ngay sau đó, tôi nhìn thấy một tia lửa nhanh chóng xẹt qua phía sau cái đuôi của Agaras!
“Mau! Con quái vật kia lại xuất hiện, còn muốn tiến vào phòng của Agaras, mau, bắn đạn gây mê đi, đừng để cho nó trốn!”
Một âm thanh của phụ nữ sắc bén vang lên.


Đó là tiếng Sacalare.
“Dessaro!!” Rhine đập mạnh vào ván cửa, liều mạng hô to tên của tôi.
Trong nháy mắt Agaras căng cứng cả người, vẻ mặt u ám, ánh mắt không cam tâm liếc nhìn tôi, lại nhìn nhìn viên đạn đằng sau đang ghim vào cái đuôi của hắn, phát ra một tiếng gầm nhẹ thô bạo, thân thể nhanh chóng rời khỏi cửa sổ, giống như một lưỡi đao chui vào mặt biển, thoáng chốc đã biến mất không còn bóng dáng giữa những con sóng.
Phía sau truyền đến một tiếng “rầm” thật lớn, ván cửa bị đụng mạnh bật ra.

Tôi kinh hoảng ngồi bật dậy, còn chưa kịp cầm lấy quần áo rơi vãi đầy đất, đã bị Rhine xông tới nhìn thấy sạch trơn.
“Này, này, anh bạn, anh muốn vào trong thì làm ơn gõ cửa trước đã, có được không?”
Tôi khàn giọng rống giận, cảm thấy xấu hổ vô cùng, tay chân luống cuống ngồi xổm xuống nhặt lấy quần áo dưới đất, vội vàng tròng lên trên người, tôi không dám đứng lên, không dám ngẩng đầu, trời biết lúc này tôi thật muốn nhảy vào biển giấu bản thân đi biết bao nhiêu!
Thế nhưng không đợi tôi kéo khóa quần lên, cánh tay của tôi đã bị siết chặt, bị Rhine vừa lôi vừa kéo đứng lên.

Tôi nhìn thấy trong mắt Rhine dày đặc tơ máu, truy hỏi: “Dessaro, cậu sao rồi? Con dã thú kia có đối với cậu…”
Vừa nói, ánh mắt của anh ta vừa tuần tra xuống cổ họng tôi, đột nhiên ngây ngẩn cả người, đường nét cương nghị trên gương mặt hơi hơi run rẩy.

Tôi không cần nhìn cũng biết tình trạng thân thể của mình lúc này thế nào, trên người tôi nhất định đang tràn đầy dấu vết Agaras lưu lại.

Má của tôi nóng đến muốn nhỏ máu, răng nanh gần như bị nghiến nát: “Anh…… nhìn đủ chưa?”
Chuyện riêng tư khó có thể mở miệng lại bị bóc trần, cảm giác xấu hổ và giận dữ thúc giục tôi tránh khỏi kiềm chế của Rhine, túm lấy quần áo khoác lên trên người, rồi cứ như vậy chạy như bay ra ngoài cửa, vọt tới đầu thuyền, một hơi bò lên trên đài quan sát trên cao, lúc này mới sức cùng lực kiệt ngồi xuống, dựa thân thể vào bên lan can, nhìn xuống mặt biển vô hạn vô biên, tâm loạn như ma..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi