DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

- Chú ơi, con chọn mảnh đất này...

Dương Tử Mi chỉ vào khu đất trống hoang vu trước mặt và nói với Hạ Quốc Huy.

Cô chỉ nói vậy thôi, nhưng Hạ Quốc Huy hiểu ngay ý cô.

- Tiểu Mi à, con muốn xây nhà tứ hợp viện ở đây sao?

Hạ Quốc Huy nghi hoặc hỏi.

Dương Tử Mi gật đầu.

- Tiểu Mi, khu đất này không thích hợp để xây nhà ở.

- Tại sao ạ?

- Trước đây, nơi này là khu xử bắn và đã có rất nhiều người chết ở đây. Nếu từ góc độ của một thầy phong thủy như con mà nói thì khu đất này là nơi tích tụ rất nhiều âm sát khí, không thích hợp để làm nhà cho người sống ở.

Hạ Quốc Huy giải thích.

- Con biết. Khu này quả nhiên không thích hợp cho người khác ở, nhưng con thì ngoại lệ.

Dương Tử Mi cười nói.

- Ơ? Tại sao? Không lẽ con có cách hóa giải và biến nơi này thành một khu đất tốt sao?

Hạ Quốc Huy kinh ngạc hỏi.

- Dạ!

Dương Tử Mi gật đầu đáp.

Thiên nhãn của cô có thể nhìn thấy luồng âm sát khí màu đen mỏng đang lẩn quẩn trên khu đất. Luồng khí đó chính là oán khí của những người đã chết tích tụ lại. Nếu như người bình thường sống lâu ở đây thì sẽ bị âm sát khí quấn lấy.

Tuy nhiên, cô lại không sợ. Cô hoàn toàn có thể điều khiển được luồng âm sát khí đó. Hơn nữa, từ sau khi bị âm sát khí nhập thể sau lần giúp hóa giải âm sát khí trong người của Hoàng Tịnh Nhàn, khi cô đến đây, cơ thể cô lại không ngừng hút lấy luồng âm sát khí kia, giống như mỗi khi cô tu luyện và hút nguyên khí của đất trời vậy.

Bản thân cô cũng không biết tại sao mình lại có hiện tượng như vậy. Cô cũng từng lo lắng là mình sẽ trở thành một thực thể đầy âm sát khí. Nhưng luồng âm sát khí nọ sau khi bị hút vào cơ thể, cô hoàn toàn không thấy có gì bất thường cả, mà ngược lại còn thấy mình mạnh hơn lên.

- Tiểu Mi, nếu con đã chọn khu đất này thì tiền đất chú cũng để lại giá vốn cho con. Tuy nhiên, chú thấy con nên suy nghĩ lại xem khu đất này có thật sự thích hợp với con và gia đình con không.

Hạ Quốc Huy nhắc nhở nói.

- Không cần suy nghĩ nữa đâu ạ. Con quyết định chọn khu này. Kết cấu của căn nhà con muốn tự mình thiết kế. Đến lúc đó, chú giúp con tìm người thi công là được ạ.

Dương Tử Mi hứng khởi nói.

- Thôi được rồi!

Thấy cô kiên quyết như thế, Hạ Quốc Huy cũng chỉ biết gật đầu đồng ý. Đoạn, ông nói tiếp:

- Nếu không đủ tiền thì chú sẽ giúp con trả trước.

- Cám ơn chú. Không biết xây một căn nhà như vậy sẽ cần bao nhiêu tiền ạ?

- Khó nói lắm. Phải xem quy cách con yêu cầu nữa. Nếu theo quy cách trong dự án của chú thì mỗi căn cũng phải mười triệu.

- Mười triệu thì con có ạ.

- Hả?

Hạ Quốc Huy kinh ngạc nhìn Dương Tử Mi. Ông đã từng đến nhà cô và biết rằng nhà cô chỉ là một gia đình bình thường thôi. Tuy gần đây cô bắt đầu giúp người khác xem phong thủy và cũng có không ít thu nhập, nhưng nếu cộng hết lại thì nhiều lắm cũng chỉ vài triệu thôi. Mười triệu là số tiền không phải gia đình bình thường nào cũng có thể có được tức thì.

Hiện tại, trong tay Dương Tử Mi không có nhiều tiền. Tiền xem phong thủy, tướng số kia cô định để dành. Chờ đến lúc thích hợp sẽ mang ra làm từ thiện. Như vậy mới có thể giảm bớt nghiệp chướng tiết lộ thiên cơ của bản thân cô, thậm chí có thể tích phước.

Giờ, cô giúp người khác xem phong thủy không phải vì tiền, mà chủ yếu là để tạo mối quan hệ. Ví dụ như Hạ Quốc Huy chẳng hạn. Chỉ nhờ một lần chỉ dẫn phong thủy cho ông thôi mà giờ đây cô lại được ông giúp đỡ rất nhiều thứ.

Còn những vị khách khác thì đa số đều vô cùng cảm kích cô. Nếu như sau này cô có việc gì cần giúp đỡ, thiết nghĩ họ cũng sẽ không từ chối.

Vậy thì, mười triệu kia cô sẽ tìm ở đâu ra?

Viên phỉ thúy đế vương và phỉ thúy đen là hai pháp bảo hiếm có có thể giúp cô tu luyện nên đương nhiên là cô sẽ không bán chúng.

Ngoài ra, hiện tại, trong tay cô đang có một vật rất giá trị. Đó chính là miếng ngọc khắc hoa văn thời Chiến Quốc mà cô tìm được trong lần lục lọi ở phố Văn Lai cùng với chiếc dĩa hình song ngư lần trước. Nếu bây giờ đem miếng ngọc đó ra đấu giá, ít nhất cũng được mười triệu.

Thế nên, cô mới tự tin nói với Hạ Quốc Huy rằng mình có đủ tiền xây nhà như thế.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi