DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Ba triệu năm trăm nghìn!

La Anh Kình tuy nhiều tiền nhưng cũng không phải là vòi nước trong lu hết rồi lại đầy, nên anh ta cũng bắt đầu có áp lực rồi.

- Năm triệu! 

Lý Mai kêu lên.

Bà ta thấy Dương Tử Mi rất muốn lấy thẻ bài gỗ đào kia, cộng thêm La Anh Kình nữa, nên bà ta cũng hoài nghi thứ kia có thể là bảo bối tuyệt thế gì đó.

Lông mày Dương Tử Mi giật giật mấy cái. 

Cô là người nghèo nha!

Cho dù có Hoắc Văn Hoa cho mượn tiền, nhưng dù sao cô cũng phải có khả năng trả thì mới dám mượn chứ!

- Năm triệu năm trăm nghìn. 

Tống Huyền kêu giá.

Bầu không khí bắt đầu gay cấn rồi!

Ngay cả chuyên gia đấu giá Liễu Thanh Thanh cũng nảy sinh hứng thú với thẻ bài gỗ đào trên khay kia. 

Với kinh nghiệm đấu giá nhiều năm, cô ta chưa bao giờ thấy lần đấu giá nào như lần này.

Dương Tử Mi biết Tống Huyền đấu giá là vì cô, nên cô cảm kích nhìn thầy ấy một cái.

- Năm triệu tám trăm nghìn! 

La Anh Kình không cam lòng, tiếp tục kêu giá.

- Năm triệu chín trăm nghìn.

Lý Mai cũng kêu giá theo. 

- Sáu triệu!

Hoắc Văn Hoa đấu giá.

Dương Tử Mi cảm thấy đầu mình phình ra rồi. 

- Bảy triệu!

Không biết Lý Mai có bị lừa đá vào đầu không, bà ta tiếp tục kêu giá.

Hoắc Văn Hoa nhìn về phía Dương Tử Mi: 

- Tiểu Mi, cháu rất thích thẻ bài gỗ đào đó sao?

Dương Tử Mi gật gật đầu.

- Bảy triệu năm trăm nghìn! 

Hoắc Văn Hoa kêu giá.

La Anh Kình cũng bắt đầu nổi điên, anh ta nghiến răng:

- Mười triệu! 

Cả hội trường nổ tung.

Nhiều người suýt chút nữa đứng bật dậy để nhìn xem thẻ bài gỗ đào kia rốt cuộc có mị lực gì mà có thể từ mười vạn lên đến một nghìn vạn như thế, hơn nữa hình như giá cả còn có xu thế đang tăng lên.

- Mười... mười triệu! Có ai ra giá nữa không? 

Chuyên gia đấu giá bởi vì kích động mà giọng nói trở nên run rẩy hơn.

Thẻ bài gỗ đào kia thật sự là một con ngựa ô khiến người ta kinh ngạc!

- Mười một triệu! 

Lý Mai tiếp tục kêu giá.

La Anh Kình nhìn Dương Tử Mi rồi lại nhìn thẻ bài gỗ đào kia.

Mặc dù anh ta muốn dùng thủ đoạn này để được giai nhân để ý, nhưng không ngờ giá đã được đẩy cao đến mức vượt qua tài lực của anh ta rồi. 

Vì vậy anh ta dừng lại.

- Mười một triệu lần thứ nhất, có ai kêu giá nữa không?

Chuyên gia đấu giá kêu lên. 

Mọi người đều im lặng.

Hoắc Văn Hoa nhìn Dương Tử Mi.

Dương Tử Mi lắc đầu, ra dấu bỏ cuộc, cô không thể thiếu người ta nhiều tiền như vậy. 

Kế hoạch bây giờ của cô là để Lý Mai lấy được thẻ bài gỗ đào kia, sau đó dùng một vài phương pháp để lấy thẻ bài gỗ đào kia về là được rồi, không cần phải đốt tiền trong đây.

- Mười một triệu lần thứ hai!

Chuyên gia đấu giá lại kêu lên. 

Lý Mai nhìn nhìn xung quanh, phát hiện không có ai kêu giá nữa, bà ta đầu tiên là đắc ý, sau đó là sợ sệt.

Đó là mười một triệu đấy!

Lỡ như mình mua phải một vật vô dụng về thì lão chồng già không đuổi mình ra khỏi nhà mới là lạ. 

- Tôi... Tôi có thể đổi ý không?

Bà ta nhấc tay hỏi.

- Có thể đổi ý, nhưng bà phải bồi thường năm mươi phần trăm tổng giá trị sản phẩm. 

Chuyên gia đấu giá mỉm cười trả lời.

- Là sao? Tôi phải bồi thường bao nhiêu tiền?

Lý Mai hỏi. 

- Bà phải bồi thường năm triệu năm trăm nghìn, hơn nữa bà sẽ không được nhận vật phẩm này.

- Gì? Tôi đã không mua rồi mà vẫn phải trả nhiều tiền như vậy à?

Lý Mai kêu lên. 

Đằng sau bàn tán xôn xao.

Không ít người bắt đầu khinh bỉ bà ta.

- Thật bó tay, nếu không muốn thì đừng kêu giá cao như vậy, không biết bà ta đang nghĩ gì? 

- Đúng vậy, rõ ràng là đang quấy rối mà, đường đường là phu nhân của đổng sự trưởng tập đoàn AM mà lại đổi ý ở trong hội trường đấu giá, thật sự là quá bất ngờ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi