ĐIỆN CHỦ Ở RỂ - MỤC HÀN

Chương 322: Bố muốn xem cảnh phát trực tiếp

Phương Viên lắc đầu, nói: “Lúc đầu khi tôi tiếp xúc với ông chủ Quách, mặc dù ông ta hơi đáng ghét, nhưng cũng không có gan làm bừa như thế! Dù gì thì tôi cũng là phó tổng giám đốc tập đoàn Phi Long! Dù ông ta không sợ tôi thì cũng phải kiêng nể tập đoàn Phi Long sau lưng tôi!”

“Sự việc bất thường, nhất định có điều mờ ám!”, Mục Hàn không khỏi nheo mắt lại.

Đúng vào lúc này, mấy gã đàn ông vạm vỡ xông vào trong phòng VIP từ bên ngoài.

Bao vây lấy Mục Hàn và Phương Viên.

“Ông chủ Quách, ông muốn làm gì?”, Phương Viên tức giận nói.

“Phó Tổng giám đốc Phương, mấy vị này đều là cao thủ hàng đầu ở tỉnh, dù cho tài xế ngàn chén không say bên cạnh cô có chút bản lĩnh thì sợ rằng cũng không đối phó nổi đâu!”

Ông chủ Quách hả hê nói: “Lối thoát duy nhất của cô bây giờ chính là đồng ý với yêu cầu của tôi!”

“Cao thủ hàng đầu ở tỉnh?”, Mục Hàn đưa mắt nhìn quanh, cố ý làm ra vẻ sợ hãi: “Tôi sợ quá đi!”

“Phó Tổng giám đốc Phương, hay là cô cứ đồng ý với yêu cầu của ông chủ Quách trước đã, chúng ta lại bàn bạc về lâu về dài!”

“Ông chủ Quách, tôi biết ông đã chuẩn bị từ lâu rồi, phòng đã thuê xong rồi nhỉ, chi bằng ông cứ qua đó với Phó Tổng giám đốc Phương trước đi?”

“Anh!”, nghe Mục Hàn nói vậy, Phương Viên liền phát cáu: “Mục Hàn, tôi không ngờ anh lại là hạng người như vậy!”

“Ha ha ha!”, ông chủ Quách cười lớn: “Phó Tổng giám đốc Phương, kẻ thức thời mới là trang hào kiệt. Ví dụ như cậu tài xế này của cô chính là một người rất biết nhận định tình hình!”

“Phó Tổng giám đốc Phương, đứng dưới mái hiên thì ai chẳng phải cúi đầu”, Mục Hàn vừa nháy mắt vừa nói với Phương Viên.

Mặc dù trong lòng Phương Viên chẳng tình nguyện chút nào, nhưng cũng chỉ đành gật đầu nói: “Được, chúng ta đi khách sạn!”

“Như này mới đúng chứ!”, vừa nghĩ tới chuyện được ngủ cùng với Phương Viên mình ngày đêm ước ao, ông chủ Quách xoa tay, hào hứng không thôi: “Bên cạnh Tụ Hiền Các có một khách sạn, tôi đã đặt phòng xong rồi, bây giờ chúng ta đi luôn thôi!”

Sau khi ra khỏi phòng VIP.

Mục Hàn cố ý đi sau hai người.

Anh gọi điện thoại cho Mộ Dung Phong: “Trong vòng một phút, tôi muốn có toàn bộ tư liệu về ông chủ Quách, cùng với tất cả lịch trình hoạt động trong hai ngày qua của ông ta, bao gồm cả chuyện tối qua ông ta ở cùng người phụ nữ nào, ngủ ở đâu”.

“Tuân lệnh thưa Điện Chủ đáng kính!”

Không đến một phút, Mộ Dung Phong đã gửi tới toàn bộ tư liệu về ông chủ Quách.

Đặc biệt là lịch trình hoạt động hai ngày vừa qua.

Điều khiến Mục Hàn cạn lời là ngay cả chuyện tối qua ông chủ Quách làm chuyện ấy cô gái nào bao nhiêu lần, trong thời gian bao lâu đều được ghi lại tỉ mỉ. Có thể thấy rằng, thế lực của Điện Long Vương khủng bố ra sao, xâm nhập vào đủ mọi phương diện của các ngành nghề.

“Bảo sao ông chủ Quách này lại ngạo mạn như thế, hóa ra sau lưng có nhà họ Mục ở tỉnh chống đỡ!”

Trong lịch trình hoạt động hôm qua của ông chủ Quách, cuộc hẹn của ông ta với Mục Nhật Thiên được liệt kê vô cùng rõ ràng.

“Nếu là nhà họ Mục ở tỉnh ra tay, vậy thì tôi càng không thể để cho bọn họ đạt được ý đồ!”, Mục Hàn cười khẩy, lại ra lệnh cho Mộ Dung Phong: “Trong vòng năm phút, tôi muốn thế chỗ của ông chủ Quách, trở thành ông chủ mới của công ty cung ứng hàng!”

“Không thành vấn đề!”, Mộ Dung Phong trả lời.

Giao nhiệm vụ xong xuôi, Mục Hàn liền đi theo hai người kia.

Lúc này, ông chủ Quách và Phương Viên vừa mới tới phòng.

Vào lúc ông chủ Quách đang định đóng cửa lại, Mục Hàn liền kéo cửa ra rồi bước vào trong.

“Cậu đến đây làm gì?”, ông chủ Quách phẫn nộ nhìn Mục Hàn, đuổi: “Ở đây không có chuyện của cậu!”

“Sao lại không có chuyện của tôi chứ?”, Mục Hàn cười nói: “Là ông chủ của công ty cung ứng hàng, bàn chuyện làm ăn với Phó Tổng giám đốc Phương không phải chuyện hết sức bình thường hay sao!”

“Đặc biệt là trong không gian lãng mạn thế này!”

“Ăn nói linh tinh cái gì thế, từ lúc nào cậu trở thành ông chủ của công ty cung ứng hàng chứ?”, ông chủ Quách nói với vẻ bực bội.

Đúng vào lúc này.

Điện thoại của ông chủ Quách vang lên.

“Xin chào ông chủ Quách, chúng tôi là nhân viên ngân hàng, bởi vì khoản vay của ông đã quá hạn, không thể trả hết trong khoảng thời gian quy định, vậy nên theo như quy định liên quan, bây giờ chúng tôi chính thức tuyên bố, công ty của ông sẽ bị thu hồi thế chấp”.

“Anh Mục Hàn đến từ Sở Bắc đã thu mua quý công ty, còn về những thủ tục có liên quan tới việc thay đổi chủ doanh nghiệp, chúng tôi sẽ cử người gửi qua làm sau!”

Nghe đối phương nói vậy, ông chủ Quách liền sững sờ.

Không sai! Ông ta mở công ty này là dựa vào khoản vay thế chấp, chuyện làm ăn vẫn luôn thất bát. Sắp đến kỳ hạn trả nợ, ông chủ Quách dựa vào việc nhận được lượng lớn đơn đặt hàng từ tập đoàn Phi Long nên mới trở nên phát đạt, được ngân hàng đồng ý kéo dài thời hạn trả nợ.

Dù cho ngân hàng đã đồng ý nhưng chỉ cần Mộ Dung Phong tác động một chút là có thể thay đổi thái độ của ngân hàng ngay lập tức.

Ông trùm giới kinh doanh Đông Hải như Mộ Dung Phong đã đích thân lên tiếng chỉ định thì đương nhiên ngân hàng không dám chậm trễ.

Không cần thiết phải vì một công ty cung ứng hàng nhỏ bé mà đắc tội với Mộ Dung Phong.

Vậy nên, bên phía ngân hàng đưa ra thông báo ngay, không cho ông chủ Quách bất cứ cơ hội thương lượng nào.

“Lừa đảo à?”, ông chủ Quách phản ứng lại rất nhanh: “Kiểu gọi điện lừa đảo như này, tôi gặp nhiều rồi!”

Nhưng chẳng mấy chốc, bên phía ngân hàng đã cử nhân viên công tác đến, còn có cả luật sư, gửi toàn bộ văn kiện chính thức tới cho Mục Hàn.

“Mua công ty của tôi với giá một trăm triệu ư?”

Nhìn thấy văn kiện chính thức, lúc này ông chủ Quách mới thật sự biết rằng công ty cung ứng hàng đã không còn thuộc về mình nữa.

Suy cho cùng, công ty của ông ta cũng thuộc về tài sản thế chấp, trong hoàn cảnh ông chủ Quách không thể trả nợ đúng hạn, ngân hàng có quyền giao bán ra bên ngoài.

“Bây giờ, tôi là ông chủ của công ty cung ứng hàng, tôi có tiếng nói nhất!”, Mục Hàn liếc mắt nhìn ông chủ Quách, quay sang nói với luật sư và nhân viên ngân hàng: “Mấy người lập tức tới công ty, tuyên bố thông tin thay đổi ông chủ. Ngoài ra, giúp tôi thông báo một chút, ngoại trừ ông chủ Quách ra, tất cả nhân sự đều không cần thay đổi!”

“Bảo bọn họ nhanh chóng hoàn thành đơn hàng của tập đoàn Phi Long!”

“Nếu như có thể hoàn thành vượt mức, tiền lương tháng này của toàn bộ nhân công sẽ tăng gấp đôi!”

 

“Còn về ông chủ Quách”, Mục Hàn cười nói: “Khoản nợ hơn một trăm triệu quá hạn không trả, dựa theo luật pháp Hoa Hạ thì đã là tội phạm tài chính, ít nhất phải ngồi tù một năm rưỡi đấy!”

“Cái gì?”, ông chủ Quách ngồi phịch xuống đất.

Sở Bắc.

Tập đoàn Phóng Mục.

“Làm tốt lắm!”, sau khi nghe Mục Nhật Thiên báo cáo, Mục Ngưu không khỏi tán dương: “Bây giờ việc cung ứng sản phẩm trở nên khó khăn, để bố xem tập đoàn Phi Long giải quyết thế nào!”

“Không chỉ vậy”, Mục Nhật Thiên cười nói: “Phó Tổng giám đốc Phương Viên còn vì chuyện này mà đích thân tới tìm ông chủ Quách, rơi vào tay con quỷ háo sắc như ông chủ Quách, người đẹp yêu kiều như Phương Viên e là còn bị làm nhục rồi!”

“Mà con đã sớm cho lắp đặt camera bên trong căn phòng ông chủ Quách đặt trước, đợi đến khi chúng ta công bố chuyện xấu hổ này của bọn họ ra bên ngoài, tập đoàn Phi Long rồi sẽ bị kéo vào một vụ tai tiếng tình cảm của lãnh đạo cấp cao”.

“Với thân phận của Phương Viên, tuyệt đối sẽ là một sự kiện có tính bùng nổ!”

“Đến lúc đó, chúng ta lại tạo thêm một chút rắc rối, tập đoàn Phi Long nhất định sẽ chết không có chỗ chôn thân!”, Mục Ngưu cười ha ha nói: “Con trai, bên phía ông chủ Quách cũng gần xong việc rồi nhỉ?”

“Vừa hay, bố muốn xem trực tiếp cảnh tượng bên đấy!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi