Mặt trời hướng về Tây, ánh sáng chiếu vào bản đồ.
Tỉnh Hải Nam ở phía Nam của Trung Quốc, giống quả tuyết lê có hình bầu dục lớn kéo dài từ Đông Bắc đến Đông Nam. Eo biển Quỳnh Châu phía Bắc giáp ranh tỉnh Quảng Đông, vịnh Bắc Bộ - Tây Lâm đối diện với nước Việt Nam, Đông Tần - Nam Hải và tỉnh Đài Loan đối diện nhau, Đông Nam và phía Nam ở Nam Hải và Philippines, Brunei và Malaysia là hàng xóm.
Sở Thiên nhìn chằm chằm vào bản đồ, nắm trong tay chiếc bút đỏ nhẹ nhàng chuyển động.
Khu vực hành chính của tỉnh Hải Nam bao gồm đảo Hải Nam, quần đảo Tây Sa và quần đảo Trung Sa, Nam Sa; đảo Hải Nam và bán đảo Lôi Châu của tỉnh Quảng Đông cách xa eo biển Quỳnh Châu bề rộng chừng 18 hải lý, quần đảo Hải Nam là lãnh thổ phía Nam của nước Trung Quốc, tàu chiến mỗi tháng đều có thể lần lượt thị sát.
Ánh mắt của Sở Thiên quét qua trên lục địa của tỉnh thành Hải Nam, ngòi bút dần dần di chuyển đến phía Nam.
Căn cứ của tổ chức Mặt trời đỏ tuyệt đối không thể ở trong lãnh thổ của Thiên Triều, có khả năng nhất chính là dấu bên trong quần đảo Nam Sa. Bởi vì quần đảo Nam Sa hiện giờ ngoài Thiên Triều khống chế số ít đảo nhỏ ra, chủ yếu hòn đảo nhỏ đều bị Philippines, Malaysiacác nước khác xâm chiếm, căn cứ Mặt Trời Đỏ ở trong khe hẹp thiết lập tồn tại cũng không phải là thần thoại.
Đáng tiếc là đảo nhỏ của quần đảo Nam Sa quá nhiều, ở trên bản đồ căn bản phân biệt không được, nếu như không có kinh vĩ độ xác thực, phải từ giữa xác định căn cứ vị trí của Mặt Trời Đỏ không thì như mò kim đáy biển, cũng cho thấy trên đảo có đầy đủ hỏa lực tự bảo vệ mình, cũng cho thấy có quốc gia âm thầm hỗ trợ bọn họ.
Nếu không, bọn họ thông qua bất cứ lãnh hải và vùng chủ quyền quốc gia nào, phải biết rằng, gần quần đảo Nam Hải có hai căn cứ quân sự lớn, căn cứ vịnh Kim Lan với căn cứ vịnh Cadic của Philippines, chọn tuyến đường đi không hợp pháp, căn bản không thể lưu hành ở quần đảo Nam Sa, càng không thể ra ngoài thực thi nhiệm vụ.
Chiếc bút đỏ của Sở Thiên vẽ ra một vòng tròn, vòng nửa lớn quần đảo Nam Sa hướng vào trong, lập tức đau khổ cầm Trúc Diệp Thanh uống, trong lòng âm thầm hối hận làm sao đáp ứng Parr Bromus nhỉ? Bây giờ đã tìm ra vị trí xác thực, lại muốn đường xa đánh bất ngờ, phương thức cũng không phải là hắc bang chém giết, mà là chuẩn bị quân sự hành động.
Khả Nhi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Sở Thiên với bộ dạng mặt mày nhăn nhó, dáng vẻ điềm đạm đến gần, dịu dàng nhỏ nhẹ nói:
- Thiếu Soái, vẫn đang vì căn cứ Mặt Trời Đỏ mà phiền não sao? Dù thế nào cũng không nên gấp gáp, đợi các cô ấy thu thập chút tư liệu, sau khi có được phương hướng rồi lại tìm cách cũng không muộn.
Sở Thiên gượng cười ôm trầm Khả Nhi, cắn tai cô thở dài:
- Có lẽ chỉ có thể như thế, tuy nhiên nếu muốn diệt căn cứ Mặt Trời Đỏ, chỉ sợ chúng ta còn phải làm việc, vậy thì phải diệt Đường Môn của Hải Nam, nếu không thì chúng ta căn bản không thể bố trí trù bị, phía sau càng không có viện trợ, vậy thì chỉ có thể thiệt mạng!
Tai của Khả Nhi xưa nay là vùng mẫn cảm, khi Sở Thiên gặm lấy liền cảm thấy toàn thân mềm yếu, không nén nổi gục vào lồng ngực của hắn, nhắm mắt lại đáp lại:
- Không, không hề sai, cho dù chúng ta lén lút diệt căn cứ Mặt Trời Đỏ cũng thuận lợi, đợi lúc phản hồi Hải Nam tin rằng vô số khảm đao cũng đang chờ chúng ta.
Sở Thiên nhẹ nhàng thở dài, ánh mắt bất an nói:
- Thật ra anh cũng có lo lắng, nếu như thật sự diệt căn cứ Mặt Trời Đỏ sẽ đem đến sợ hãi cho mấy quốc gia bên cạnh thậm trí tầm nhìn trên thế giới cũng có thể tụ tập đến quần đảo Nam Sa, áp lực của Thiên Triều sẽ lại uổng công gia tăng, đến lúc đó không biết Nam Trung Hải liệu có thể mượn đề chỉ huy.
Khả Nhi vuốt ve âu yếm hai má của hắn, hắn lo lắng Đường Môn lo lắng chính quyền, lại không lo lắng có thể diệt căn cứ Mặt Trời Đỏ không, tầm xa tập kích bất ngờ căn cứ ăn sâu bén rễ của sát thủ, không rõ số người trên đảo, không rõ bố trí sắp xếp, hắn vẫn như trước cảm thấy tự mình có thể thuận lợi nắm rõ căn cứ, điều này cần sự tự tin và khí phách như thế nào?
Đàn ông như vậy, ai còn đòi hỏi gì nữa?
Khả Nhi ngẩng đầu nhìn Sở Thiên, thở dồn dập đáp lại:
- Không cần, thì buông đi.
Sở Thiên kiên quyết lắc đầu đầy thâm ý nói:
- Nếu như diệt tổ chức Mặt Trời Đỏ là xuất phát từ suy nghĩ an toàn của anh, đối với khó khăn bây giờ anh sẽ đề cao phòng bị bên cạnh để giải quyết, nhưng bây giờ không có đường lui nữa, bởi vì anh đã đáp ứng Parr Bromus rồi, để y nợ ân tình của anh, đó cũng là giá trị hơn bất cứ điều gì khác.
Khả Nhi ôm Sở Thiên, ánh mắt kiên định đáp lại:
- Vào sinh ra tử, Khả Nhi nguyện theo bên cạnh.
- Cô bé ngốc, chúng ta chỉ có thể sống không thể chết.
Sở Thiên nói nhẹ nhàng,
Ôm thật chặt Khả Nhi trong lòng, cúi đầu xuống, in trên môi đỏ kiều diễm của cô, ánh nắng buổi chiều khiến khuôn mặt của Khả Nhi nhìn qua càng thêm kiều diễm, gương mặt đó của cô có chút kiên cường, càng khiến cho đàn ông thích thú muốn chinh phục
Tay trái của Sở Thiên hướng vào mông của cô.
- Ừm…
Khả Nhi ừm ra tiếng, đôi mắt quyến rũ như tơ, cô đã động tình hiện rõ lên vẻ kiều diễm trên mặt, hai người lập tức triền miên lên giường lớn,
Chị Mị bưng hai chén nước chè dừa vào, cười khẽ lắc đầu, đưa tay đóng cửa phòng cho bọn họ, không sợ hãi không kinh ngạc trở về phòng khách.
Buổi chiều cùng ngày, cứ điểm Soái quân Thành Đô
Phàm Gian đang bố trí kế hoạch công kích, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Sở Thiên, muốn hắn nội trong ba ngày phải nổi công kích với Đường Môn, ngoài việc không thể thất bại ra, chỉ cần khiến Đường Môn cảm giác được Soái Quân đang ở tình thế thắng chắc là được, bởi vì hắn phải điều động các tinh nhuệ tấn công Hải Nam.
Cho nên sức hấp dẫn của Thành Đô vô cùng quan trọng.
Nghe đến phải tấn công Hải Nam, Phàm Gian ngăn không được giật mình, chiến tuyến dường như mở quá dài, hơn nữa Hải Nam ở phía Nam, đưa ý nghĩa chiến lược của nó ra cũng không phải rất lớn sao!
Lúc trước giải phóng quân cũng là cuối cùng mới tấn công Hải Nam, Sở Thiên tâm trạng lại khác thường, cuối cùng mục đích ở chỗ nào nhỉ?
Tuy trong lòng có chút nghi vấn, nhưng ưu điểm lớn nhất của Phàm Gian không phải là hỏi vấn đề, mà là phối hợp toàn lực với Sở Thiên để ứng phó, cho nên vỗ vào trong ngực biểu thị hướng về Sở Thiên, 3 ngày sau, hai nghìn người sẽ công kích về phía Đường Môn thành đô, để khống chế Đường Vinh, cũng nghĩ cách khuấy động âm mưu của Đường Vinh ra
30 phút sau, Phương Tình ở thủ đô xa cũng nhận được mệnh lệnh của Sở Thiên, yêu cầu bắt đầu thành viên tổ Tinh Nguyệt mai phục Hải Nam, để thu thập toàn bộ tin tức của Đường môn Hải Nam, cũng nhanh chóng sắp xếp cứ điểm của 2 nghìn huynh đệ Soái Quân, còn khiến cho Lão yêu dẫn đầu 30 tử sĩ Soái Quân, ngay lập tức bay đi Hải Nam.
Năm giờ chiều, Hải Tử và Hắc Tiến cũng nhận được mệnh lệnh yêu cầu từ địa bàn điều động hàng nghìn Soái quân đi Hải Nam, áp dụng phương thức luân phiên đêm khuya nội trong vòng 3 ngày cần phải đến Hải Nam đợi lệnh, cùng lúc đó cánh đồng hoang vu, xuất 800 thanh đao khảm vận chuyển vào Hải Nam.
Khi Soái quân trên dưới cũng hết sức khẩn trương tự động triển khai, Russia sát vách Thiên Triều cũng không bình tĩnh.
Mat- Xco- va, khách sạn Viễn Đông,
Tokugawa Shirotrùm tổ Sơn Khẩu lớn nhất của Nga, cơm rượu no nê ôm hai cô gái đi ra, mấy chục tên thuộc hạ đi theo bảo vệ và hầu hạ.
Đến Nga gần nửa năm, y đã thích nghi với cái lạnh giá ở đây, thức ăn ở đây rượu ở đây, còn có cả mỹ nhân ở đây nữa.
Tokugawa Shiro là một người cẩn thận, cũng là người quyết đoán nếu không cũng sẽ không được tổ Sơn Khẩu cử đến trấn giữ Nga
Mâu thuẫn quyền lợi của Tổ Sơn Khẩu cùng với Mafia, chính là khống chế vũ khí buôn lậu nhưng qua hơn nửa năm đọ sức ác chiến bằng hỏa lực, được gọi là Mafia Nga trước sau không nuốt mất bọn họ.
Trong lòng của y dần dần nhẹ nhõm, thầm nghĩ Mafia uy lực cũng thường thôi, thậm chí bắt đầu bố trí tìm cách phản kích, muốn trong vòng 5 tháng phải đánh tan Mafia sau đó độc quyền toàn bộ quân hỏa của Mafia, vì thế y còn nghĩ xa hướng về phiá tổng bộ đề xuất, kế hoạch ám sát anh em Aleksander
Quần Long vô chủ, càng có thể bức bách địch!
Mấy chiếc xe ô tô con của tổ Sơn Khẩu chậm dãi chạy qua, Tokugawa Shiro ôm hai cô gái đến gần, đột nhiên, cửa kính xe mở chậm lại, y rõ ràng nhìn thấy bên trong nhô ra mấy khẩu súng tự động, một giây sau, y nghe thấy tiếng súng dày đặc, còn có thuộc hạ kêu thảm thiết, lập tức cũng cảm giác bụng đau nhức không ngừng.
3 chiếc xe, 9 khẩu súng tự động, đối phó với mấy chục thành viên tổ Sơn Khẩu.
Hiển nhiên kết quả không có chút trì hoãn nào, ngoại trừ Tokugawa Shiro toàn quân bị diệt ra, đợi khi Tokugawa Shirotỉnh lại, y hiện tại không ở bệnh viện, mà là máu tươi chảy ở mái nhà cao tầng, mười mấy thành viên Mafia đứng 4 phía, trong đó khiến người ta chú ý nhất đó là Tiểu Alexander, cười đến mức dị thường
Tokugawa Shiro biết mình rơi vào trong tay con gấu đen này, tuyệt đối sẽ không có cơ hội còn sống, vì thế cố gắng đứng lên chống đỡ, lung la lung lay gào thét:
- Tiểu Alexander, tiểu nhân đê tiện, có bản lĩnh thì giết ta!om