ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Tướng mạo của chàng rất dễ bị lộ, người ta vừa thấy thì sẽ biết mà đi điều tra chàng." Bạch Vũ lục lọi lại lục lọi trong nhẫn Bách Vũ, lấy ra một tấm mặt nạ coi như tinh xảo, tuy không được chế tác từ vật liệu tốt, nhưng nhìn qua vẫn rất đẹp, hoa văn điêu khắc phía trên cực kỳ tinh mỹ (tinh xảo, đẹp đẽ). Là nàng mua lúc rảnh rỗi đi dạo ở Đế Đô.

Nàng đeo mặt nạ lên cho Dạ Quân Mạc, ngắm nghía tỉ mỉ một lúc, lại cúi mặt: "Sao vẫn đẹp như vậy?"

Dạ Quân Mạc buồn cười, gõ lên đầu nàng một cái: "Được rồi, ta sẽ đi theo sau lưng nàng, sẽ không có ai nhìn kỹ ta."

"Được rồi. Trước chỉ có thể như vậy." Bạch Vũ bất đắc dĩ sờ sờ đầu.

Chạng vạng cùng ngày, bọn hắn đã tới Sáng Thế Thần Điện.

Biết được nàng sẽ trở về, môt đám người đứng ở cửa nghênh đón, ba vị Điện Chủ của Thần Điện đều đã chờ ở cửa. Bạch Vũ cũng không chào hỏi bọn họ, vừa về đến liền lập tức đi xem Thạch cô cô.

Thạch cô cô bị thương thật đúng là rất nặng, hôn mê bất tỉnh, linh mạch và linh hồn đều bị thương nặng.

"Tại sao có thể như vậy? Sao Thạch cô cô có thể bị thương nặng như vậy?" Bạch Vũ tức giận trừng mắt nhìn Điện Chủ Pháp Thánh Điện, Điện Chủ Thượng Quan, phụ thân của Thượng Quan Vân Trần.

Giữ an toàn cho Sáng Thế Thần Điện, vốn là chức trách của Pháp Thánh Điện.

Điện Chủ Thượng Quan âm trầm nói: "Là thuộc hạ sơ sót. Thạch cô cô chỉ ra ngoài một lát, không nghĩ tới sẽ gặp phải thích khách của Ám Dạ Đế Quốc, còn bị bọn họ đâm bị thương."

"Bọn họ? Còn là nhiều người? Bắt được người không?" Bạch Vũ hỏi.

Trên mặt Điện Chủ Thượng Quan thoáng hiện lên ngạc nhiên, đám người Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên ở phía sau cũng có chút giật mình liếc nhau một cái.

Bạch Vũ vậy mà lại hỏi tông tích của thích khách? Trước kia Bạch Vũ chưa bao giờ hỏi, quả nhiên Thạch cô cô bị thương đúng là khác biệt như vậy? Cô nương vốn lơ mơ đã bắt đầu cẩn thận.

Lời nói chỉ đâm bị thương vốn là giả, Điện Chủ Thượng Quan bình tĩnh nói dối: "Ba tên thích khách, đều đã chết."

"Thi thể thì sao?"

"..." Khóe miệng Điện Chủ Thượng Quan co rút, kiên trì nói: "Vì lúc ra tay với thích khách đã quá mức tức giận, không cẩn thận đánh bọn họ tan thành mây khói rồi."

"A...." Bạch Vũ tỏ vẻ chấp nhận cách nói này, ngồi bên giường, lấy ra một lọ thuốc trị thương thành phẩm từ trong nhẫn, cho Thạch cô cô uống vào, sau đó tiếp tục hỏi: "Người lúc ấy vây bắt thích khách đâu, kêu đến cho ta hỏi một chút." Diendanlequydon – V.O

Sắc mặt Điện Chủ Thượng Quan bắt đầu không chịu được, lườm con trai ở sau lưng một cái, đều là ngươi! Nói ám sát cái gì! Hiện tại phải trả lời như thế nào đây?

Thượng Quan Vân Trần cũng là một đầu vạch đen, hắn ta chưa bao giờ biết Bạch Vũ cũng sẽ có lúc cẩn thận như vậy.

Vốn nói ám sát chỉ là lấy cớ để nói với Bạch Vũ, bọn họ hoàn toàn không sắp xếp kỹ càng gì.

Bởi vì bọn họ cảm thấy Bạch Vũ hẳn sẽ không hỏi, dù sao Bạch Vũ chưa bao giờ quan tâm, cũng hoàn toàn không hiểu.

Hiện tại xem ra, Bạch Vũ mặc kệ sự thật, không hiểu là giả. Rõ ràng chuyện gì nàng cũng đã biết! Hiện tại đi tìm một đám đệ tử giả bộ vây bắt thích khách đến thì có thể bị Bạch Vũ hỏi lộ ra hay không đây?

Bỗng nhiên, Ngọc Ưu Liên nói chuyện: "Lúc ấy người gặp ám sát không phải đệ tử Pháp Thánh Điện, là thuộc hạ của tỷ, muội muội muốn gặp, vậy tỷ đi gọi tới."

"Được, gọi tới thiên sảnh đợi, muội chữa thương cho Thạch cô cô trước. Các người đều đi về trước đi." Bạch Vũ đã bắt đầu viết phương thuốc.

Thượng Quan Vân Trần nhìn thoáng Bạch Vũ đang vùi đầu viết phương thuốc, không biết vì sao bỗng nhiên lại cảm thấy cách nàng rất xa, cái gọi là tình cảm thanh mai trúc mã bỗng nhiên trở nên mờ mịt giống như sương mù, khiến cho hắn ta không thể nắm bắt được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi