ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Linh khí dồi dào ngưng tụ thành một mũi nhọn đâm thẳng vào Bạch Vũ.

Đồng tử Bạch Vũ co rụt lại, đột nhiên lui về phía sau.

Tiểu Hôi lập tức tiến lên ngăn cản.

Chỉ nghe một tiếng nổ tung, Đại Địa Hộ Thuẫn trên người Tiểu Hôi lại vỡ vụn, thậm chí mũi nhọn còn thương tổn đến da lông của nó, sức chịu đựng giảm mạnh   ba thành.

Lực lượng thật là khủng khiếp, quả nhiên là lực lượng của Thần Hoàng, không thể địch lại được.

Tuy rằng Đại Đế đã đứng ở đỉnh thế giới, nhưng vẫn kém Thần Hoàng một khoảng lớn.

Đi vào Thần Hoàng, sẽ đại biểu tiến vào một cảnh giới khác, chẳng những Triệu hoán thú đều có thể tu luyện đến mãn cấp, còn có thể thêm lực lượng của Triệu hoán thú lên người bản thân, uy lực linh thuật mà chủ nhân sử dụng tuyệt sẽ không kém hơn Triệu hoán thú.

Cho dù Triệu hoán thú không xuất hiện, bản thân cũng đủ để đối phó với tất cả Triệu Hoán Sư dưới cấp bậc Đại Đế.

"Ngọc Ưu Liên, ngươi đang làm cái gì? Đây là tỷ thí lôi đài, đối thủ của ngươi là Dạ Quân Mạc!" Tề trưởng lão hét lớn.

Ngọc Ưu Liên hừ lạnh một tiếng: "Chẳng phải vừa rồi Dạ Quân Mạc cũng muốn cứu Bạch Vũ sao?"

Dạ Quân Mạc đuổi giết đến nới, lạnh lùng khinh thường liếc qua Thượng Quan Vân Trần nửa chết nửa sống nấp ở phía sau Ngọc Ưu Liên: "Ta chỉ là muốn, chưa ra tay."

Ngọc Ưu Liên cắn răng: "Coi như trận này hắn thua, ta và ngươi tiếp tục tỷ thí."

"Không được, tỷ thí còn chưa xong, tỷ thí lôi đài ở Đại hội trăm phái cũng không phải nhận thua là có thể xuống, phải chết hoặc là tự bản thân đi xuống lôi đài. Rõ ràng hắn ta vẫn còn ở trên lôi đài!" Bạch Vũ quyết đoán từ chối.

Ánh mắt Ngọc Ưu Liên trầm xuống, đột nhiên vươn tay đánh Thượng Quan Vân Trần ra ngoài, ném xuống dưới lôi đài.

"Ngươi dám!" Bạch Vũ lập tức sai Tiểu Thanh đuổi theo, móng vuốt của nó nháy mắt bắt được Thượng Quan Vân Trần bay ở giữa không trung, nắm Thượng Quan Vân Trần quay lại, móng vuốt sắc bén thiếu chút nữa đã xé nát Thượng Quan Vân Trần.

"Khốn kiếp!" Vẻ mặt Ngọc Ưu Liên lạnh như băng, giận tím mặt, năm con Triệu hoán thú bên cạnh điên cuồng phát động công kích về phía Bạch Vũ.

Dạ Quân Mạc lập tức ngăn cản, Đế Vương Bạch Viên giống như ngọn núi che ở trước người bọn họ.

Ngũ Hành Thanh Long và Ngũ Hành Chu Tước cuồng bạo khởi xướng tiến công.

Bạch Vũ nhanh chóng lùi lại, thoát khỏi khu hỗn chiến, Tiểu Thanh và Tiểu Bạch cũng gia nhập chiến đấu, để Băng Hồ lập tức đi tru sát Thượng Quan Vân Trần.

"Ngọc Ưu Liên đã làm trái quy tắc, chúng ta cũng không cần vâng theo quy tắc làm gì, ngươi có bản lĩnh thì đánh bại hai người - ta và Dạ Quân Mạc, cứu Thượng Quan Vân Trần đi, nếu không... ngươi cũng cùng chết đi!" Bạch Vũ không chút khách sáo nói.

Trong lòng Ngọc Ưu Liên kinh hãi, đây thật là lời Bạch Vũ nói ra sao? Rốt cuộc cũng không chút khách sáo muốn tới giết bọn ta rồi.

Ngọc Ưu Liên kiều mị cười to: "Tốt lắm! Như vậy mới đúng, như vậy mới là công chúa Sáng Thế Thần Điện, dù sao ngươi cũng là đời sau của Thần Sáng Thế, sao có thể luôn luôn yếu đuối. Chỉ là, dieendaanleequuydoon – V.O, ngươi muốn giết ta cũng không dễ như vậy, ta để cho ngươi xem bản lĩnh của ta!"

Ngọc Ưu Liên lấy một lọ đan dược ra, trực tiếp nuốt vào miệng, đột nhiên linh khí quanh thân nàng ta tăng vọt gấp bội.

"Là Tạo Hóa Linh Thảo tăng linh khí và linh mạch!" Trong mắt Bạch Vũ phóng ra ánh sáng rực rỡ, cũng lấy ra một đóa giống như đóa hoa, ném cho Dạ Quân Mạc: "Ăn đi."

Dạ Quân Mạc không nói hai lời ăn vào, hiệu quả còn tốt hơn Tạo Hóa Linh Thảo Ngọc Ưu Liên ăn vào.

Không chỉ tăng vọt lực công kích, ngay cả Triệu hoán thú của hắn cũng lâm vào trong cuồng bạo, tăng trưởng lực công kích và lực phòng ngự ngẫu nhiên đánh trên diện rộng.

Sắc mặt Ngọc Ưu Liên trở nên rất khó coi.

Bạch Vũ mỉm cười: "Ngọc Ưu Liên, ta chính là Y Sư, nói về dược liệu lại rất quen thuộc, sao ngươi có thể hơn ta? Muốn dùng dược liệu đến đề thăng, ta càng biết đề thăng hơn ngươi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi