ĐƠN XIN LY HÔN

dương v*t ba một tiếng từ trong khoang miêng rút ra, phần đầu còn đem theo dịch thể màu trắng, thoạt nhìn dâm mĩ tới cực điểm.

Lục Đào hơi thở rồn rập, liền thấy Trình Cẩn đưa đầu lưỡi ra, liếm chất lỏng màu trắng vào trong miệng, yết hầu cuộn lại, lượng lớn dịch thể được cậu nuốt xuống.Thượng tướng đại nhân bị hình ảnh trước mắt kích thích gần như lại muốn cương lên, anh dùng đầu ngón tay xoa lên môi Trình Cẩn, thấp giọng nói: "Không chê khó ăn sao?""Thật ngon.” Trình Cẩn cười nhẹ, lại vươn đầu lưỡi liếm dịch thể còn sót lại nơi khoé miệng, giống như một con mèo con thỏa mãn.

Lục Đào nhịn không nổi nữa, đem cậu từ dưới thảm ôm lên, nhắm chuẩn môi cậu mà hôn tới, nhưng sau khi nếm thử mùi vị trong miệng, cau mày ghét bỏ mà tách ra, "Một chút cũng không ngon”Trình Cẩn vội vàng che miệng, khóe mắt và lông mày mang theo ý cười, "Có chút tanh đúng không?""Ừm." Lục Đào dùng tay bóp bóp sống mũi thẳng tắp của cậu, thật ra bắt gặp “cái nhìn đầu tiên” của Trình Cẩn, anh liền muốn xoa nắn người này, tuy rằng không còn nhớ rõ điều gì nhưng Lục Đào cảm nhận được chính mình rất thích diện mạo của cậu.

Trong chớp mắt khi nghe được Ferry nói rằng, cậu chính là bạn đời của mình, tâm tình của anh vô cùng yêu thích.Anh đã mất trí nhớ, nếu như nói đã kết hôn, vậy thì anh nguyện ý một nửa kia là Trình Cẩn.Mặc dù lúc đó Trịnh Cẩn vẫn là “người lạ”.Làn da Trình Cẩn rất mịn, sau khi môi bị hôn đến đỏ, cả người trông càng đẹp hơn, có chút nữ tính, hơn nữa còn có điểm giống búp bê vải, lông mi rất dài, đôi mắt tròn to sáng, làn da vừa trắng vừa mêm.

Sau khi Lục Đào nhéo mũi cậu lại không nhịn được đưa tay xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp kia, xúc cảm vô cùng tốt, sau đó lại nhéo cằm cậu, ánh mắt dừng lại ở vành tai trắng nõn, mềm mại vẫn còn vương lại chút ửng đỏ, liền đưa tay ra xoa bóp.Bi anh động như vậy, Trình Cẩn không có một chút bài xích, chỉ là vẫn cứ không nói.

Lục Đào nhận ra sự im lặng của cậu, lại lần nữa nhéo cái mũi, "Sao lại không nói rồi?"Nửa người trên của Trình Cẩn hơi lui về sau, "Sợ anh cảm thấy khó nghe”Lục Đào khẽ dừng động tác, không biết tại sao, hành động như vậy của cậu hoàn toàn đánh trúng nội tâm của anh, khiến cho trong lòng anh sinh ra một sự thương cảm mạnh mẹ.

Anh đang muốn nói chính mình không chê cậu, Trình Cẩn đã từ trong lòng hắn đứng lên: "Em đi tắm trước." Sắc mặt cậu đỏ bừng, "Có thể hơi lâu một chút, anh đợi em."Người máy nhỏ đã thay cậu chuẩn bị nước tắm, có lẽ là biết hôm nay hai vị chủ nhân đều ở nhà nên nó đem tất cả đồ dùng cần thiết bày ra.“Giống cái mới” rốt cuộc thì vẫn là nam nhân, trên người cũng không có bộ phận sinh dục giống phụ nữ, cho nên ở phương diện làm tình vẫn là sử dụng cửa hậu, chỉ khác là bên trong tràng huyệt còn liên kết với một khoang sinh sản, chỉ cần bắn vào bên trong khoang sinh sản là có thể mang thai giống như phụ nữ bình thường.

Mà trước khi làm tình, rửa sạch đạo tràng là bước vô cùng quan trọng, bởi vì trước đây các nhà khoa học đã phát minh ra dụng cụ dành riêng cho “giống cái mới” nên việc này cũng không quá phiền toái, hơn nữa cũng không đau.Sau khi tắm xong, Trình Cẩn ngồi trên một chiếc máy tương tự như bồn cầu, tràng huyệt được bôi trơn, một thanh keo mềm mại tiến vào, chất lỏng được bơm vào trong, không bao lâu, bắt đầu tiến hành đào thải, một vài lần đến khi nước sạch được xả ra ngoài, toàn bộ quá trình hoàn thành trong 10 phút.Đánh răng cẩn thận tỉ mỉ, Trình Cẩn nhìn chính mình trong gương, cơ thể đã sạch sẽ, mặt sau cũng sạch sẽ, khoang miệng không còn mùi lạ, hết thảy đều có vẻ hoàn mĩ.

Nhưng cậu nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định xịt thêm một chút nước hoa, xong xuôi mới đi ra ngoài.Cửa phòng tắm mở ra kéo theo chút hơi nóng, thấy Lục Đào lật xem album ảnh, Trình Cẩn nghĩ đến bên trong còn có ảnh khoả thân của mình, sắc mặt tức khắc biến đỏ, chạy tới từng bước nhỏ, có điểm chột dạ nói: "Anh có muốn đi tắm không?""Đương nhiên muốn tắm" Khóe miệng nam nhân kéo lên ý cười xấu xa, đột nhiên rút ra một tấm ảnh quơ quơ trước khuôn của Trình Cẩn, "Xem xem anh phát hiện được thứ gì hay ho này!”Trình Cẩn không cần nhìn kĩ cũng biết đó là tấm ảnh khoả thân của mình, xấu hổ muốn chộp lấy, "Đừng nhìn, đừng nhìn..." phát hiện không thể cướp được, liền che mặt phủ nhận: "Đấy không phải em!"Lục Đào nhìn chữ viết ở mặt sau tấm ảnh, khẽ đọc thành tiếng: " Kỉ niệm một trăm ngày chào đời của tiểu bảo bối Trình Cẩn, có dòng chữ, không phải em thì là ai?" Sau đó anh lại nhìn người đối diện "Thật đáng yêu, mắt giống như bây giờ to như vậy, mông trần, xem ra xúc cảm trên tay không tồi.”Mặt mày Trình Cẩn đỏ bừng, cậu dứt khoát không chối nữa, nhìn Trình Cẩn, trong giọng nói mang theo chút háo hức, "Em hiện tại…xúc cảm trên tay cũng không tồi…” Cậu nhắm mắt, thật quá mất mặt rồi, “Đơi tí nữa cho anh xoa…được không?”Hô hấp của nam có chút loạn, đem album cất trở về, duỗi tay nhéo mông cậu một cái, nói: "Đợi anh, anh rất nhanh thôi."Nghe được phòng tắm vang lên tiếng nước, mặt Trình Cẩn lại càng đỏ hơn, địa phương vừa nãy được cậu rửa qua bắt đầu có chút bứt rứt.

Cậu đã không còn ôm hy vọng xa vời, hiện tại mọi việc có thể chân chính phát sinh, tuy rằng chỉ là tạm thời nhưng cũng đủ khiến cậu vui sướng.

Ví dụ như nói cậu đã từ bỏ ước mơ cùng Lục Đào lăn lộn trên chiếc giường này, nhưng lại không ngờ rằng hiện tại mọi thứ lại sắp thành sự thật.Giường đệm vốn dĩ đã được thu dọn cẩn thận nhưng cậu vẫn sửa sang lại một chút, sau đó lại đem gel bôi trơn cùng áo mưa đã lâu không dùng đến.

Kỳ thật, sau khi bị cậu rửa sạch phía sau cơ hồ đã không cần dùng đến gel bôi trơn nữa, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, cậu vẫn nên chuẩn bị tốt một chút.

Trình Cẩn lấy một cái bao cao su ra để lên khăn trải giương màu lam, nhìn chằm một lát lại lấy thêm một cái nữa.Hai lần, có lẽ không sai lệch lắm?Chuẩn bị xong, âm thanh cửa phòng tắm được mở ra.

Lục Đào quả nhiên tắm rất nhanh, thời gian từ lúc anh vào đến lúc anh ra chỉ trong 7 đến 8 phút.Trình Cẩn nghe được âm thanh, vô thức quay đầu nhìn anh, nhưng khi thấy nam nhân không một mảnh vải che thân trước mặt, tầm mắt liền không biết nên đặt đi đâu, lại xấu hổ mà quay đầu đi.

Lục Đào đang đứng thẳng, thứ giữa hai chân của anh đầy sức nặng, theo bước chân của anh mà còn lắc nhẹ qua lại, đợi khi ánh mắt rơi xuống bắp chân trần của Trình Cẩn, nó lại dần dần cương lên.Đem người bạn đời thấp hơn mình ôm gọn, Lục Đào hít một ngụm khí, cười nới: “Người em thật thơm”.Trình Cẩn bối rối, nhỏ giọng đáp: “Em, em xịt nước hoa rồi…” Áo choàng tắm không dày, có thể cảm nhận được dục vọng của nam nhân đang trỗi dậy, sau một lúc, cái thứ vừa to vừa nóng kia chạm vào eo lưng cậu, khiên cậu không dám động.

Lục Đảo chú ý đến những thứ đồ đặt trên giường, hiếu kỳ hỏi: “Đây là cái gì?”Trình Cẩn nói: "Chất bôi trơn...!và bao..."Thượng tướng đại nhân khẽ cau mày: “Tại sao phải cần bao? Là bao caosu? Hay còn gọi là bao tránh thai?” Khi nghiêm túc anh giống như trước đây, khiến Trình Cẩn có chút sợ hãi.

Cả người cậu run lên, có chút khó khăn nói: “Đúng…”“Tại sao?” Lục Đào nhướn mày nhìn cậu, ánh mắt sáng lên một cách đáng sợ: “Chúng ta không phải bạn đời sao? Nguyên nhân kết hôn bảy năm mà chưa có còn, là bởi vì mỗi lần làm tình em đều yêu cầu dùng bao? Em tại sao không nguyện ý có con?”Câu hỏi khiến Trình Cẩn không biết trả lời làm sao, cậu đương nhiên muốn sinh con cho Lục Đào, sinh thật nhiều, thật nhiều, cậu thậm chí còn nghĩ đến việc dùng đứa con để trói anh lại bên mình, ngay cả trước khi kết hôn đối diện với sự lạnh lùng của anh, cậu cũng đều nghĩ như vậy, cảm thấy chỉ cần có con, mối quan hệ giữa hai người tự nhiên có thể thân thiết, thái độ của Lục Đào đối với mình cũng sẽ khác biệt.

Nhưng cậu không nghĩ rằng suy nghĩ này đã bị chặt đứt vào đêm tân hôn, điều kiện của Lục Đào là nhất định phải sử dụng bao caosu, nếu không anh sẽ không làm.Trình Cẩn đương nhiên muốn cùng anh thân mật, nên liền đáp ứng yêu cầu của anh.

Sau đó vì khao khát mãnh liệt có con của mình mà cậu đã chọc thủng bao caosu, nhưng đã bị Lục Đào phát hiện, đối phương ngay đêm đó rời nhà đến quân bộ, hơn nữa nửa năm sau cũng không quay lại, Trình Cẩn càng không dám có suy nghĩ như vậy nữa.“Không phải là yêu cầu của em” Câu nói vừa định thốt ra liền thu lại.

Nếu để Lục Đào biết quan hệ hai người trước đây không tốt, anh nhất định sẽ nảy sinh nghi ngờ, nếu nghĩ kỹ hơn, có thể ngay sự ấm áp hiện tại cũng không có, Trình Cẩn nhẹ giọng nói: “Em, em chính là cảm thấy tuổi mình còn quá nhỏ, vẫn không vội…”Sắc mặt Lục Đào dịu đi một chút, nhưng trông anh vẫn rất bất mãn, “Em nhất định là không đủ yêu anh!”Câu nói cứa vào trái tim Trình Cẩn như một lưỡi dao sắc bén, cậu phải nỗ lực kìm nén bản thân để không lộ ra biểu cảm đau đớn.

Cậu ôm Lục Đào, ôm như một chiếc phao cứu mạng, thấp giọng: “Không có ai yêu anh hơn em.”Yêu đến hèn mọn, yêu đến đánh mất lý trí, đánh mất bản thân, đánh mất tự tôn, đến cuối cùng vẫn là rơi vào hoàn cảnh chê cười.Lục Đào nghe câu nói này, vẻ mặt đắc ý hôn lên đỉnh đầu cậu nói: “Bây giừo cẫn chưa chuẩn bị xong sao? Anh vừa hay có 8 tháng nghỉ phép, không bằng sinh một đứa con cho vui?”“Sinh còn là dùng để chơi sao?” Trình Cẩn thích thú cười, “Hơn nữa 8 tháng sinh làm sao ra, ít nhất cũng phải 9 tháng.”“Anh có lẽ lại nộp đơn xin nghỉ, làm sao? Sinh không?” Nam nhân nâng mặt cậu, dáng vẻ đầy trờ mong.Nếu như câu hỏi này Lục Đào hỏi lúc anh tỉnh.

Trình Cẩn nhất định sẽ gật đầu thật mạnh, nhưng lí trí nói với cậu, Lục Đào này “có hạn”, anh bây giờ nói những lời này, chỉ vì anh không nhớ, đợi anh tỉnh lại, sẽ chỉ cảm thấy là mình cám dỗ anh ấy, sẽ cho rằng đây là một thủ đoạn khác.Nếu thật sự mang thai, đễn lúc đó phải làm sao?Nó sẽ càng làm một sinh mệnh gia tăng thêm thông khổ của một sinh mệnh.

Lục Đào không yêu cậu, thì cũng tuyệt đối không yêu đứa con cậu sinh ra.Sợi dây lý trí thắt lại, Trình Cẩn cười nhẹ, lộ ra vẻ nhượng bộ, “Đợi thêm nhé, được không? Đợi em thêm một tuổi nữa, liền không sợ sinh con.

Đến lúc đó anh muốn bao nhiêu, em đều sinh cho anh, sinh một đàn.”Mặc dù Trình Cẩn cười khi nói câu này, nhưng trong tim vô cùng đau đớn.Bởi vì cậu biết, Lục Đào tuyệt đối sẽ không muốn..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi