Đêm vắng vẻ, có cỗ xe ngựa đang đi.
Cuối mùa thu, gió phương bắc đã dẫn mang như vậy chút lạnh thấu xương. Giang Nam gió thổi tốt, mưa đa tình.
Mưa phùn roi roi nhuận thu ý, một chiếc xe ngựa lọc cọc một đường đi tới, cuối cùng, rất nhanh tới gần Đông Đô.
Đông Đô mặc dù lạnh, nhung lại làm cho người ta ôn hòa, như có cảm giác về nhà. Đỏng Đô mặc dù xa, nhưng lại làm cho người ta an bình, là nơi người ta quay về.
Bùi Minh Thúy ngồi trên xe, rốt cuộc đến khi không còn nghe tiếng mưa đánh vào thùng xe, thi xốc lên màn xe, bầu tròi đêm như rùa, mưa đã tản mác, bầu trời đầy sao điểm điểm.
"Tiểu thư. gió lớn. coi chừng bị lạnh" Ành từ nói.
Qua hồi lâu, Bùi Minh Thúy chậm rãi buông màn xe xuống nói: "Đa tạ!"
Ành từ nờ nụ cưòi, "Tiểu thư. người tại sao cùng ta khách khí như vậy?"
Bùi Minh Thúy muốn cười, nhung lại ho một hồi kịch liệt, khăn hồng che lại cặp môi đò. sau khi hạ xuống, bên miệng có một điểm máu. máu so với khăn hồng còn hồng hơn.
Ành từ trong mắt đã có vệt nước mắt. nhẹ nhàng giúp Bùi Minh Thúy vỗ ờ sau lung. Bùi Minh Thúy ho thật lâu mới ngừng, đột nhiên hòi, "Ngưai có oán ta không?"
"Tiểu thư cớ sao nói ra lời ấy?" Ành tử kinh ngạc nói.
"Nếu không có bời vì chiếu cố ta Ngươi quá nùa đã sớm lập gia đình. Ta hiểu rằng, ngươi muốn hoàn lại ân tinh của ta" Bùi Minh Thúy áy náy nói: "Ngươi tuy là Ảnh tử của ta Nhưng những năm qua, vô luận thiếu cái gi, thật ra đã sớm hoàn lại sạch sẽ. Ta ích kỷ không để ngươi đi. chỉ là bời vì ta hiện tại... ngay cả một người để nói chuyện cũng không có".
Nàng nói đến đây thi thờ dài, một lần nữa vén rèm xe lên, nhìn về phía bầu trời đầy sao đêm.
Đêm tĩnh. Sao sáng!
Ành từ thấp giọng nói: "Tiểu thư. Người chỉ cần không đuổi ta đi. Ta tình nguyện cả đời ở lại bên cạnh người".
Bùi Minh Thúy tim đập mạnh một hồi, rồi thờ dài chuyển hướng chù đề hỏi. "Hiện tại Hà Bắc nhưthế nào? Thật ra... không có chuyện của ta, nhung ta vẫn muốn hỏi một chút".
Ảnh từ nói: "Lý Huyền Bá từ khi chém một chân cùa lào gia thì không có xuất hiện nữa. Hắn thật giảo hoạt, mỗi lần ra tay, đều làm cho người khó có thể nắm bắt. Cho dù tiểu thư người cũng cho là hắn ờ tại Tây Kinh, hắn ờ tại thảo nguyên, muốn ôm cây đợi thò. Nhưng không có nghĩ đến. hắn đã sớm tiềm nhập Hà Bắc. Chúng ta cũng biết hắn quỷ kế đa đoan, nhung lại vĩnh viễn không biết bước tiệp theo hắn muốn gi".
Bùi Minh Thúy sau khi nghe tin tức phụ thân bị chém một chân, lại không có nừa phần giận dữ, chi có bi ai thắm thiết, "Cha ta đi con đường này. nên nghĩ đến kết quả nh vậy, nhưng người cũng giống như ta! Chúng ta không hổ là cha con, tính tình cũng giống như đúc. cũng quật cường, cũng chấp nhất, cũng làm cho người ta khó có thể giãi thích".
"Nhưng Lý Huyền Bá hắn có thể không?" Ảnh từ muốn nói lại thôi, mắt tràn đầy phẫn
Bùi Minh Thúy nói: "Lúc trước khi cha ta bị Tiêu Bố Y chặt một cánh tay, nếu có thể tỉnh ngộ, làm sao mà có kết cuộc hôm nay? Một trận chiến Lang sơn, là cuộc chiến ngươi chết ta sống, hắn chặt đứt cha ta một chân, đó cũng là chuyện không còn đường lui. Hắn như roi vào trên tay cha ta, với thủ đoạn cay độc cùa cha ta, chỉ sợ còn đánh hắn chết không toàn thây!"
"Tiểu thư, ngươi tại sao còn vì hắn mà nói chuyện?" Ảnh tử vội la lên: "Người chẳng lẽ..."
"Không có, một phẳn cũng không có" Bùi Minh Thúy tựa như hiểu Ành tử muốn nói cái gì. chém băng cắt tuyết cắt ngang.
Ành từ thấp giọng nói: "Đòi này, thật ra có một người bầu bạn ảu yếm. ngắm nhìn mặt trời lên mặt trời lặn cũng là quá đủ, không biết con người ta bời vì cái gì mà không dễ dàng thỏa màn như vậy?"
Bùi Minh Thúy nói: "Đó là cách nghĩ cùa ngươi và ta, nam nhân... suy nghĩ luôn luôn khác".
"Tiểu thư rất nhiều chuyện đều rất rõ ràng, vậy tại sao còn phải tìm hắn?" Ành từ cẩn thận hòi.
"Có lẽ ta cũng giống như cha ta, kiên trì một việc, thuyết phục không được chính mình buông tay" Bùi Minh Thúy điềm nhiên nói: "Ta thật ra chi muốn gặp hắn một lằn, cùng hắn nói vài câu, nhưng vi sao khó như vậy? Hắn hiểu rất rõ ta. nhưng mà giống như lại căn bản không biết ta! Ta buông tha Lý Hiếu Cung, một mực không hề ra tay. chẳng lẽ hắn vẫn không rõ?"
"Có lẽ hắn hòi lòng xấu hổ" Ành từ nói.
"Hòi lòng xấu hổ?" Bùi Minh Thúy giọng mỉa mai nói: "Hắn là loại người này, cũng phải hòi lòng xấu hổ sao?"
"Hắn lúc ấy cũng không có cùng lão gia liều đến ngươi chết ta sống. Chỉ chờ đến khi đại cuộc đã định mới ra tay. Hắn..Ảnh từ thấy Bùi Minh Thúy sắc mặt không vui, rốt cục ngừng lại.
Ngẫm nghĩ, Ành từ lại nói: "Hà Bắc ngoại trừ một trận chiến Lang sơn ra, thời gian gần đây cũng đã thay đổi bất ngờ. Ta nghe nói... Lý Thế Dân binh nhanh như gió. thế công mành liệt, đã trong thời gian ngắn, chẳng những hạ Thượng Cốc, hơn nữa qua Dịch Thủy, liên tục lấy mấy huyện, đại phá thành Lung Hòa, đã binh đến dưới thành! Mà Lý Hiếu Cơ, Lý Đạo Tông hai người cũng không phải bình thường, quân tiên phong đến đâu. quận huyện đều hàng tới đó. Bọn họ ra Tỉnh Hình Quan, chẳng những liên tục thu Hằng Sơn, Bác Lăng hai quận, xuôi nam đã nhập Triậi Quận, quân đông chinh Lý Đường trước mắt đã đánh tới Hà Gian Bác Dã, thẳng bức Nhạc Thọ, khí thế hung hàn! Thòi điểm Lý Đường cùng Đông Đỏ quyết đấu rất nhanh sắp tới rồi".
Bùi Minh Thúy nói: "Lý Huyền Bá một chiêu đã đem nừa số địa vực Hà Bắc nhanh chóng thu vào lòng bàn tay Lý Đường. Bọn họ đã không từ thủ đoạn, cùng Đột Quyết kết minh, đó là đương nhiên sẽ không cần Đậu Kiến Đức. La Nghệ vướng chân vướng tay. Lý Huyền Bá quả nhiên đại khí phách, chắc là quyết định cùng Tiêu Bố Y buông tay đánh cược một lẩn, Tiêu Bố Y kém một chiêu, thế nhưng không cần phải gấp".
"Tiêu Bố Y cũng không tính là gấp" nh từ khi nói đến Tiêu Bố Y. giọng điệu cao hứng chút ít, "Hắn vẫn như cũ, xuất binh trong ổn cầu thắng. Tiểu thư không phái đã sớm nói, trước mắt Lý Đường tuy có địa lợi, nhưng mà Tiêu Bố Y thực lực cũng không phải là hùng hậu bình thường, haìhổ tianh chấp, thắng bại khó liệu".
"Tiêu BỐ Y hai đòi làm người, xem tất nhiên nhiều hơn một ít" Bùi Minh Thúy lầm bẳm
Ảnh từ hỏi, "Người chết thật sự là hai đời làm người sao? Không biết đó là dạng như thế nào?"
Bùi Minh Thúy nói: "Ta chỉ là nghe nói như thể, tình hình cụ thể ngoại trừ chính hắn, ai cũng không thể khẳng định. Tiêu Bố Y hiện tại thế nào?"
"Hắn há miệng một cái, quả thực có thể chống đờ trăm vạn hùng binh. Ai cũng cho rằng, quân Lý Đường sát nhập Hà Bắc. hắn sẽ toàn lực đối phó quân Hà Bắc. Không ngờ hắn chỉ bằng miệng lưỡi, đã thuyết phục Tô Định Phưong mang hơn vạn binh sĩ mở cùa hiến Thành. Kết quả Tô Định Phương lại đi chiêu hàng Khương Dương. Khúc Sư Tòng hai người. Khúc Sư Tòng quyết định đi theo. Khương Dương lại quyết ý không chịu".
"Khương Dương quá nừa quay lại Nhạc Thọ?"
Ành từ bội phục nói: "Tiểu thư đoán rất chuẩn".
"Quân Hà Bắc bọn họ dù sao cũng khác quân Từ gia. càng thèm trượng nghía một ít. Quân Từ gia một phen giết chóc, kết quả lường bại câu thương, quân Hà Bắc đến hiện tại có nghĩa huynh đệ, có thể nói là cầu người được người, cầu nghĩa được nghĩa" Bùi Minh Thúy
"Đúng vậy, vốn Khương Dương cô lập, thủ hạ binh sĩ cũng bắt đầu ly tâm, Tô Định Phương rất có uy vọng, liên thù Khúc Sư Tòng muốn giết Khương Dương cũng rất dễ dàng. Nhưng Tô Định Phương thà rằng tự hạ chức quan của mình, cũng muốn xin Tiêu Bố Y thả Khương Dương trở về, Tiêu Bố Y không giống bình thường, lại đáp ứng".
"Tiêu Bố Y để cho chạy một Khương Dương, đồi được Tô Định Phương thề chết trung thành, cũng là đáng giá" Bùi Minh Thúy khi đề cập đến Tiêu Bố Y, hai mắt cũng có chút tỏa sáng.
Đó là bằng hữu của nàng, đó là tri kỷ cùa nàng, có lẽ một khắc mới gặp gỡ tại Mã Ắp. nàng đã biết, đó là một người làm đại sự. Bời vì nàng duyệt qua vô số người, đã sớm nhìn ra, người này có sự thong dong cùng thành thục vượt xa tuổi của bản thân minh.
Loại người này, cũng ít khi thẩy. cho nên nàng lập tức tiếp cận, nàng hv vọng Đại Tùy có dạng người như vậy.
về sau nàng mới biết được, thi ra Tiêu Bố Y vốn là người chết, có lẽ cùng Thái Bình đạo có liên quan, cho nên nàng giật mình, nhưng nàng cũng không có cùng Tiêu Bố Y trờ thành kẻ địch. Ngược lại là... nàng cho rằng trên đời nàý, chỉ có Tiêu Bố Y là hiểu nàng!
Nhưng nam nữ hiểu nhau, thường thường không thể trở thành người yêu cùa nhau. B ời vì qua rõ ràng, cho nên sẽ thấy có mông lung, điên cuồng, hơn là yêu thương khắc cốt minh tâm.
Cho nên nàng không hiểu Lý Huyền Bá, Lý Huyền Bá cũng vẫn không hiều nàng!
Giữa bọn họ, gút mắc không rõ, khó nói đúng sai.
"Lý Huyền Bá tự xung là thông minh, nhưng lần này chắc là sai rồi" Ành từ đột nhiẻn
nóL
Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com"ổ? Vì sao nói như vậy?"
"Hắn đánh chết La Nghệ, Đậu Kiến Đức. đồng thòi cùng u châu. Hà Bắc hai noi là địch, thật sự là hành động không khôn ngoan".
Bùi Minh Thúy nhắm hai mắt lại. thật lâu mới nói: "Ta còn chưa từng gặp qua Lý Huyền Bá từng có lúc không khôn ngoan".
Ành từ có chút ngần ra, thấp giọng nói: "Tiểu thư. ta sai rồi".
Bùi Minh Thúy mờ hai mắt ra, mỉm cười nói: "Hắn và Tiêu Bổ Y nghĩ gì. vốn chính là khó đoán. ân oán giữa La Nghệ cùng Tiết gia bốn hổ hiện tại ai ai cũng đều biết, La Nghệ năm đó ám toán Tiết Thế Hùng, làm cho u châu chấn động. Chúng ta về sau cũng tra ra, người trên Lang sơn lòng người bàng hoàng, tự mưu sinh lộ. nhung Tiết Vạn Triệt cũng chưa chết! Chỉ cần hắn không chết, Lý Huyền Bá một hơi vì hắn đánh chết hai đại cừu nhân, Tiết Vạn Triệt làm sao không mang ơn? Cho dù không có Tiết Vạn Triệt, ta nghĩ Tiết thị trước mắt cũng sẽ lựa chọn Quan Trang. Tiết thị tại u châu, vốn chính là môn phiệt lớn nhất, được Tiết Vạn Triệt giúp đờ, Lý Thế Dân lấy u châu có gì khó khăn? Cha ta chù mưu này đã lâu. mới nghĩ ra sách lược này, tìm được chỗ yểu cùa La Nghệ. Lý Huyền Bá vừa ra tay, đã làm tu hú chiếm tổ, thu đại ranh giới u châu, nếu như cái này cũng không trí tuệ. thật không biết cái gì gọi là trí tuệ".
Ành từ ngượng ngùng cười nói: "Loại đàn ông làm đại sự này, cũng chỉ có tiểu thư mới có thể đo lường được, ta là một tiểu nữ từ, nghĩ không được nhiều như vậy. Nhung tiều thư... quân Hà Bắc cũng còn có chút thực lực, khẳng định sẽ cùng Lý Đường liều mạng. Đậu Kiến Đức cùng Từ Viên Làng khác nhau, Từ Viên Lãng chết, mọi người tán, Đậu Kiến Đức chết, ta chỉ sợ quân Hà Bắc càng thêm đổng lòng".
Bùi Minh Thúy nói: "Hiện tại quân Hà Bắc thực lực sọ với,Lý Đường, yểu hơn quá nhiều. Quân Hà Bắc chinh chiến nhiều năm, đại tướng chết hầu như không còn. Một trặn chiến Dịch Thủy, Tiêu Bố Y đã cho quân Hà Bắc một kích trầm trọng, sau lại trước sau phân hoá đả kích, thực lực quân Hà Bắc đã sớm suy giảm vô cùng thê thảm. Hôm nay Tô Định Phương lại hàng, La Sĩ Tín ờ đâu không rõ, không biết sinh tử, Vương Phục Bảo đã lâu không có xuất hiện, thậm chí sau khi Đậu Kiến Đức chết cũng không xuát hiện, với huynh đệ tinh thâm cùa hắn và Đậu Kiến Đức. thi quá nửa cũng đã chết, bằng không ta nghĩ, hắn bò cũng muốn leo đến Lang sơn. Trước mắt có thề coi được thì chỉ là Lưu Hắc Thát cùng huynh đệ rải rác không có mấy nhiệt huyết, một cỗ lừa giận cừu hận, ít binh không ai giúp, làm sao có thể bền bi? Lý Thế Dân nếu ngay cả những người này cũng không thể giải quyết, thi làm sao có thể cùng Tiêu Bố Y chiến một trận?"
Ành từ như có suy nghĩ. "Ý cùa tiểu thư là, Lý Huyền Bá muốn cho Lý Thế Dân đánh bại quân Hà Bắc. phấn chắn sĩ khL sau đó lại cùng Tiêu Bố Y quyết một trận từ chiến?"
"Hai quân giao chiến, tuy phải xem thực lực, khí thế cũng có chút quan trọng" Bùi Minh Thúy nhắm hai mắt lại, "Lý Huyền Bá là người kiêu ngạo, quá nửa cũng muốn đường đường chính chính đánh bại quân Tây Lương thản thoại bất bại?"
"Cho nên hắn lựa chọn trắng trợn tuyên dương, từ chỗ tối ra chỗ sáng?" Ảnh từ hỏi.
Bùi Minh Thúy trên khuôn mặt tiều tụy, đột nhiên lộ ra vẻ cực kỳ cổ quái, nàng nhắm mắt, thật lâu mới nói: "Có lẽ đây là một trong dụng ý..
"Dụng ý càng sâu hơn của hắn là cái gì?" Ành tử nhịn không được hỏi.
Bùi Minh Thúy chậm rãi lắc đầu, "Không biết".
"Lý Huyền Bá một mực âm thẳm làm việc, lần này lại giống như trống khua chiên, làm cho mọi người đều biết, hắn làm vậy là có ý gì" Ảnh từ lẩm bẳm nói.
Bùi Minh Thúy lần này ngay cả đầu cũng không động, tựa như là đang ngủ say.