HẮC HÓA ĐI BẠN GÁI CŨ

Edt: Mítt

Bên hồ sóng nước lóng lánh ánh trăng bạc, Tô Vãn cùng Hồi Mâu Nhất Tiếu hai người lẳng lặng đối diện.

Tiểu Cước Băng Lương vừa mới truyền tống lại đây, rất xa liền thấy được hai người bên hồ, hắn thừa dịp không ai phát hiện, lập tức tìm cái đại thụ ở ven hồ tránh đi, trực tiếp mở ra công năng ghi hình.

Lúc này, Hồi Mâu Nhất Tiếu cũng không biết mình bị ghi hình lại.

Cô thấy Tô Vãn nãy giờ không nói gì, lại còn có vẻ mặt cười nhạo nhìn mình, cái này làm cho Hồi Mâu Nhất Tiếu cảm thấy trong lòng đặc biệt không thoải mái, vì thế cô lại lần nữa mở miệng.

“Tôi biết, ở trong lòng cô, thậm chí ở trong lòng rất nhiều người đều cảm thấy tôi không xứng với Thiên ca ca, các ngươi cảm thấy ý thức của tôi không được, thao tác không quá khả quan, không thích hợp chơi võng du, nhưng là……

Tình yêu là không thể miễn cưỡng, Thiên ca ca nói từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy tôi anh ấy liền thích tôi, tôi cũng thích anh ấy, tôi chỉ muốn an an tĩnh tĩnh bên cạnh anh ấy, làm anh ấy vui, làm anh ấy hạnh phúc, cô vì cái gì không chịu buông tha chúng tôi chứ?”

“Ha hả.”

Tô Vãn cười gượng hai tiếng.

“Thứ nhất, tôi chưa từng nghĩ tới muốn phá hư các người, hai người các người đừng nói là tự do yêu đương, cho dù kết hôn sinh con cũng không có một xu quan hệ nào với tôi cả.

Thứ hai, cô nói các người nhất kiến chung tình? Lưỡng tình tương duyệt? Tôi nhớ rõ khi đó tôi còn là phó bang chủ của Thí Thiên kiêm “Bang chủ phu nhân” nữa?

Thì ra hai người các người từ lúc bắt đầu liền thông đồng với nhau rồi, thật là làm tôi ngoài ý muốn a!”

Nói xong, Tô Vãn còn cực kì khoa trương làm một cái biểu tình ngoài ý muốn.

“Không, không phải, chúng tôi chỉ là…… Cầm lòng không đậu, Thiên ca ca, Thiên ca ca nói anh ấy chưa từng yêu cô.”

Nghe được Tô Vãn nói, Hồi Mâu Nhất Tiếu lập tức sốt ruột vì mình biện bạch, cả khuôn mặt lại làm ra biểu tình muốn khóc.

“Sao? Đế Thích Thiên nói như vậy? Thật hay a, tôi cũng trước nay chưa từng yêu hắn.”

Tô Vãn giống như là tri tâm tỷ tỷ lần nữa tiến lên một bước, ngữ khí ôn hòa mở miệng nói.

“Tôi không biết Đế Thích Thiên nói với cô như thế nào? Chúng tôi quen biết 5 năm, hắn nói trong trò chơi chỉ có thể chơi không thể động đến tình cảm thật, cho nên tôi cùng hắn tuy rằng từng bị trở thành "phu thê mẫu mực’ nhưng mà trên thực tế giữa tôi với hắn sự tình gì cũng chưa phát sinh qua, nắm tay cũng chưa từng đâu, bất quá xem bộ dáng các người, các người nói vậy chắc đã rất thân mật rồi?”

Nói xong, Tô Vãn híp mắt nhìn chằm chằm gương mặt Hồi Mâu Nhất Tiếu, Hồi Mâu Nhất Tiếu sắc mặt đỏ lên, lập tức hoảng loạn né tránh tầm mắt Tô Vãn.

“Không, không có chuyện đó.”

“A? Vậy là tốt rồi! Đế Thích Thiên trước kia còn khoe với tôi rằng hắn đã ngủ qua rất nhiều cô gái rồi! Tôi thật sợ cô……”

“Chuyện này không có khả năng!”.

Hồi Mâu Nhất Tiếu đột nhiên kích động đánh gãy lời nói Tô Vãn

“Thiên ca ca không phải người như vậy, anh ấy nói tôi là người đầu tiên của anh ấy……”

Tựa hồ ý thức được mình nói lỡ, Hồi Mâu Nhất Tiếu gắt gao mà ngậm chặt miệng, dùng sức cúi đầu.

Thật là nữ nhân ngu xuẩn!.

Tô Vãn khóe miệng giương lên.

“Có lẽ hắn đối với cô thật sự nghiêm túc, tôi thật tình chúc phúc các người.”

“Cái gì?”

Hồi Mâu Nhất Tiếu ngơ ngẩn không thể tin được ngước mắt nhìn Tô Vãn.

“Cô không phải tới bức tôi cùng anh ấy chia tay sao?”

“Cô vì cái gì cảm thấy tôi sẽ bức các người chia tay? Tôi thật sự không thích Đế Thích Thiên, hơn nữa…… Tôi sớm đã có người thích rồi, hắn cũng ở trong trò chơi này, chờ hệ thống kết hôn mở ra, chúng tôi liền sẽ kết hôn.”

Tô Vãn vẻ mặt chân thành nhìn Hồi Mâu Nhất Tiếu, từng câu từng chữ đều đặc biệt nghiêm túc thành khẩn.

“Thật sao, là người nào?”

Hồi Mâu Nhất Tiếu vẫn không chịu tin Tô Vãn, cô phảng phất muốn truy hỏi kỹ càng sự việc, cho đến khi vạch trần Tô Vãn “Vụng về nói dối”..

“Hắn rất điệu thấp không thích nơi nơi tuyên dương, bất quá có lẽ qua mấy ngày cô sẽ biết đến.”

Nhắc tới người mình thích, Tô Vãn ánh mắt cũng đặc biệt ôn nhu, biểu tình như vậy một chút cũng không giống như là đang gạt người.

Hồi Mâu Nhất Tiếu hoảng hốt một chút, theo bản năng mở miệng.

“Vậy cô hôm nay tới tìm tôi là vì cái gì?”

“Ân oán giang hồ.”.

Tô Vãn mỉm cười nâng lên mục sư trượng của mình.

“Lúc trước bởi vì cô, tôi bị Đế Thích Thiên phát truy sát lệnh bị một đám người đuổi giết hồi Tân Thủ Thôn năm lần, cởi chuông cần người cột chuông, nếu sự tình do cô dựng lên, liền phải ở chỗ cô kết thúc!”

Nói tới đây Tô Vãn đã bắt đầu triệu hồi kỹ năng mục sư cấp 60 thiên chi thần phạt!.

Theo từng đạo tia chớp màu trắng đánh xuống, lượng máu của Hồi Mâu Nhất Tiếu không ngừng giảm bớt, cô trước nay không cùng người khác PK, quá hoảng loạn, Hồi Mâu Nhất Tiếu thế nhưng đã quên mình có thể tự thêm máu cho bản thân, cô quay người lại liền tìm đường đào tẩu!

Mà Tô Vãn sau đó liền phóng thích thuật giảm tốc độ cùng suy nhược thuật, sau đó lại đối với Hồi Mâu Nhất Tiếu phóng một cái thánh quang thuật cùng quang đạn thuật!

Mục sư vốn là phòng thấp máu thiếu, trong khoảnh khắc Hồi Mâu Nhất Tiếu máu gần như thấy đáy, lúc này cô mới nghĩ đến thêm máu cho mình, đáng tiếc tất cả đều chậm, Tô Vãn lại ngay sau đó liên tục phóng vài cái quang đạn thuật, trực tiếp đem Hồi Mâu Nhất Tiếu đánh không còn máu ——

Chết rồi?

Hồi Mâu Nhất Tiếu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, chờ cô lại lần nữa mở mắt, nhìn thấy không phải điểm sống lại trong thành, mà là vẻ mặt tươi cười của Tô Vãn.

Đây là……

Tô Vãn mỉm cười, lần nữa đối với Hồi Mâu Nhất Tiếu thi triển một lần thánh quang thuật cùng ba lần quang đạn thuật, Hồi Mâu Nhất Tiếu lại lần nữa nằm xuống, sau đó cô lại bị Tô Vãn sử dụng “Cưỡng chế sống lại” sống lại tại đây, cũng khôi phục 20% lượng máu, chỉ là lượng máu này ở Tô Vãn liên tục không ngừng công kích có vẻ đặc biệt bé nhỏ không đáng kể.

Cứ như vậy, Tô Vãn đối với Hồi Mâu Nhất Tiếu lần lượt thi triển cưỡng chế sống lại, lại lần lượt đem cô ấy giết chết.

Lúc này bên hồ trăng bạc đã tới không ít người, có rất nhiều người đều là người của Phượng Vũ Cửu Thiên bang, còn có những người thuần túy đi ngang qua mua nước tương, còn có một ít là người của bang phái khác.

Tô Vãn đối với mọi người vây xem căn bản không thèm để ý, cô vẫn luôn biểu tình đạm mạc, không ngừng phóng kỹ năng, không đến mười phút liền đem Hồi Mâu Nhất Tiếu giết đến hồi Tân Thủ Thôn, trực tiếp giết đến cấp 10, tốc độ này cực nhanh thật là làm người ta cứng lưỡi..

Trên mặt đất rớt đầy trang bị, Tô Vãn cũng không đi nhặt.

Hồi Mâu Nhất Tiếu đã ở cấp 10, được bảo hộ cấp bậc, lúc này cô vẻ mặt phẫn hận nhìn Tô Vãn.

“Tô Thành Vãn Nguyệt, cô giết tôi tính là bản lĩnh gì? Có bản lĩnh cô đi giết Đế Thích Thiên kìa!”

“Chờ tôi cấp 70, tôi sẽ đi giết hắn.”

Nói tới đây Tô Vãn bình tĩnh thu hồi mục sư trượng của mình

“Tôi không có bản lĩnh gì, nhưng giết cô một mục sư cấp 70, cư nhiên chỉ dùng có tám phần lực, thật là sỉ nhục mục sư!”

“Cô……”

Hồi Mâu Nhất Tiếu ngu ngốc đến thế nào cũng nghe ra Tô Vãn đây là đang trào phúng mình.

“Tôi so với cô cấp bậc cao, nhưng là tôi, tôi chưa bao giờ giết người!”

“Sai, cô hiện tại cấp bậc so với tôi thấp hơn nhiều, còn có……”

Tô Vãn híp mắt, ánh mắt sắc bén nhìn Hồi Mâu Nhất Tiếu.

“Cô chưa bao giờ giết người, chẳng lẽ không phải bởi vì cô ai cũng giết không chết sao? Nếu cô thật sự có kỹ thuật khả quan, tôi tin cô giết người tuyệt đối sẽ không ít hơn so với tôi.”

“Không, không có khả năng! Tôi và cô không giống nhau! Tô Thành Vãn Nguyệt, cô là sát nhân cuồng ma!”

Tựa hồ là bị Tô Vãn bức đến hồ đồ, Hồi Mâu Nhất Tiếu cũng bất chấp, trực tiếp hướng về phía Tô Vãn mắng to lên.

“Sát nhân cuồng ma? Hồi Mâu Nhất Tiếu, cô vì cái gì luôn muốn đem mình đẩy đến điểm cao của đạo đức chứ?”

Nói đến này, Tô Vãn quay người lại nhìn về phía những người vây quanh cách đó không xa ở một bên bàng quan rồi lại không dám tiến đến xem.

“Mọi người chơi trò chơi chính là tìm vui vẻ, không PK còn có nhiệt tình gì? Tất cả mọi người đều là người trưởng thành rồi, lại không phải học sinh tiểu học tâm trí chưa phát triển đầy đủ, bang chiến ai không có giết người qua? Chẳng lẽ mọi người ở đây đề là sát nhân cuồng ma sao?”

Nghe được Tô Vãn nói, mọi người chung quanh hai mặt nhìn nhau, đích xác, chơi trò chơi ai không có giết người? Ai lại không bị giết qua?

Này có cái gì cùng lắm thì!

Ở võng du, đây là chuyện bình thường nhất không phải sao?

“Tôi lúc trước bất quá là giận mình bị mọi người Thí Thiên vứt bỏ, tôi giết cô hai lần đã làm sao?

Hồi Mâu Nhất Tiếu, cô tự mình giết tôi hồi Tân Thủ Thôn Tô Thành Vãn Nguyệt tôi không lời nào để nói, nhưng là cô dựa vào bên gối để Đế Thích Thiên cùng Độc Lang đuổi giết tôi, còn ban bố truy sát lệnh, cô thật là lợi hại nha! Đem hai đại bang chủ của khu bốn chơi đến xoay mòng!”

“Cô, cô ngậm máu phun người!”

Lúc này Hồi Mâu Nhất Tiếu sắc mặt càng thêm khó coi, đích xác, cô cùng Độc Lang có một đoạn thời gian quan hệ rất tốt, bởi vì sợ Diệp Thiên hiểu lầm, cô vẫn luôn gạt hắn.

Mà lúc trước thời điểm Độc Lang tuyên bố truy sát lệnh, người chơi toàn khu đều tưởng bởi vì hắn đối với Tô Thành Vãn Nguyệt vì yêu sinh hận, không có người nào biết nội tình trong đó!

“Ngậm máu phun người?”

Thấy Hồi Mâu Nhất Tiếu bày ra vẻ mặt vô tội bộ dáng đáng thương, Tô Vãn cười cười.

“Muốn tôi hiện tại tìm Độc Lang tới đối chất không? Lúc trước thời điểm tôi lần thứ hai giết cô, hắn ở ngay bên cạnh cô, bởi vì khi đó đột nhiên xảy ra chuyện, hắn chưa kịp ngăn cản tôi mà thôi.”

Nói tới đây Tô Vãn tạm dừng một chút, bởi vì Vô Phong đã phát tin tức nói cho cô biết nhân mã của Thí Thiên đang tới, hơn nữa có người đã thông báo Đế Thích Thiên khi hắn offline, chỉ sợ không quá hai phút Đế Thích Thiên liền online rồi.

“Hồi Mâu Nhất Tiếu, nhiều lời vô ích, tôi hôm nay chỉ vì chính mình báo thù, cô nếu không phục, có thể đi tìm nam nhân của cô, kêu hắn lại đến đuổi giết tôi, Tô Thành Vãn Nguyệt tôi sẽ chờ!”

Nói xong Tô Vãn trực tiếp sử dụng truyền tống trở về thành, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ, ở sau khi Tô Vãn biến mất không lâu, thành viên Thí Thiên bang mới rì rì tới muộn……

~~~~~~~~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi