HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Rốt cuộc cô hận anh cỡ nào, thậm chí ngay cả điện thoại của anh cũng không nghe máy.

Bạc Tuấn Phong đi tới trước cửa sổ, ngón tay đẩy bức mành ra, thì thấy bên ngoài cửa sổ, Bạc.

Vũ Minh nắm tay Mạn Nhi đi tới vườn hoa, ôm cô bé ngồi lên bàn đu dây.

Mạn Nhi ngồi trên bàn đu dây, mái tóc đen buông xõa tới vai, đuôi tóc bay lên, đón gió bay lên cao.

Bạc Vũ Minh đứng sau lưng cô bé, nhẹ nhàng đẩy, bàn đu dây chậm rãi bay lên.

Lúc này trên mặt Mạn Nhi hiện lên má lúm đồng tiền Vân Giai Kỳ và Tống Hạo Hiên đi từ trong cục cảnh sát ra, trong lúc vô thức, sắc trời đã tối.

Bồng nhiên cô có cảm giác vô lực.

Đến bây giờ, vẫn không có thu hoạch gì.

Cục cảnh sát đang điều tra camera theo dõi ở các đoạn đường, nhưng đến nay vẫn không có tin tức gì Tống Hạo Hiên biết cô không mở miệng nói, nhưng trong lòng đã vô cùng lo lắng.

Mạn Nhi là sinh mệnh của cô, đột nhiên mất tích vào lúc này, tất nhiên là cô vô cùng lo lắng.


“Vân Giai Kỳ, em đừng lo lắng, Mạn Nhi nhất định không sao đâu”
Vân Giai Kỳ nói: “Em không nghĩ ra”
“Hửm?”
“Em thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc là ai đưa Mạn Nhi đi”
Không phải là Bạc Tuấn Phong, cũng không phải là nhà họ Vân, rốt cuộc là ai Vân Giai Kỳ đang định nói gì đó, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về phía đồng hồ của Tống Hạo Hiên, đột nhiên nhớ tới chuyện gì, cô nắm lấy tay anh ta: “Trên xe của anh có máy tính không?”
Tống Hạo Hiên nói: “Có, làm sao vậy?”
“Đưa em mượn”
Hai người quay về xe, Tống Hạo Hiên đưa máy tính cho cô.

Vân Giai Kỳ mở máy tính ra, rất quen thuộc thao tác một chuỗi lệnh, tiến vào giao diện hệ thống phức tạp.

Ngay sau đó, mười ngón tay của cô như bay, vừa nhập một chuỗi số liệu, vừa nói: “Còn nhớ rõ vòng tay em mua cho Mạn Nhi không?”
“Ừm.

Hôm nay anh nhìn thấy, Mạn Nhi có đeo trên tay”
“Trong vòng tay đó, có gắn chip định vị.

Em xem có thể thông qua định vị tìm được con bé hay không?”

Trong màn hình, giao diện không ngừng định vị.

Ngay sau đó, biểu hiện một tọa độ.

Vân Giai Kỳ mở tọa độ, định vị của vòng tay đang ở Thiên Ngạo Thiên Tỉ.

Thiên Ngạo Thiên Tỉ?
Vân Giai Kỳ không hề xa lạ đối với địa danh này.

Khu biệt thự cao cấp đứng đầu thủ đô, khu nhà cao cấp do tập đoàn Thiên Ngạo khai phá Cho dù thế nào cô cũng không nghĩ tới, định vị vòng tay của Mạn Nhi lại ở nhà họ Bạc.

Chẳng lẽ người ở chỗ Bạc Tuấn Phong?
Nhưng mà cô đi tìm Bạc Tuấn Phong, luôn chất vấn mãi, người đàn ông lại đáp, Mạn Nhi không hề ở chỗ anh.

Anh lừa cô.

Tống Hạo Hiên thấy sắc mặt Vân Giai Kỳ lập tức âm trầm, vội vàng nói: “Tìm được chưa?”
“Tìm được rồi”
‘Vân Giai Kỳ nâng mắt lạnh lùng thốt lên: “Ở’ nhà họ Bạc”
Tống Hạo Hiên ngớ ra một lát: “Không phải Bạc Tuấn Phong nói, người không ở chỗ anh ta sao?”
Vân Giai Kỳ hừ lạnh một tiếng: “Em cũng không biết, rốt cuộc là anh ta muốn làm gì”
Sau khi nói xong, cô nói: “Em đến nhà họ Bạc xem”
Tống Hạo Hiên đè tay cô lại, nói với cô: “Đế anh đưa em đi”
Vân Giai Kỳ chần chừ một lát, rồi nhanh chóng gật đầu đồng ý: ”… ưm”
“Quả bóng cao su, thật đáng yêu, nhẹ nhàng võ một cái bay lên, bạn võ một cái, mình vỗ một cái, mọi người cùng chơi đùa rất vui vẻ!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi