HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Nhiều ngày nay trên người Mộc Thanh có rất nhiều vết thương nhỏ, trên cánh tay, trên đùi, trên cổ, trên ngực, hoặc là vết cào, hoặc là dấu răng màu đỏ tím.

Hắn một chút cũng không kiêng dè lộ ra “Thành quả” của người nào đó, bởi vì cái này làm cho hắn cảm thấy sung sướng mà hạnh phúc.

Đây đều do Triệu An An cắn, cào, có chút đau nhưng hắn vui vẻ chịu đựng.

Triệu An An mỗi đêm đều ngủ cùng hắn, ngay từ đầu sẽ liều mạng phản kháng, nhưng mà một lúc sau cô sẽ hoàn toàn quên lập trường của mình, mơ mơ màng màng hôn hắn, ôm chặt lấy hắn, sẽ trong lúc động tình vô ý thức kêu tên của hắn.

Mấy ngày nay, hắn 24 giờ đều ở cùng Triệu An An, mặc kệ cô mắng hắn như thế nào, nói hắn là kẻ điên cũng tốt, nói hắn giam giữ người trái phép cũng thế, hắn không cho cô rời khỏi mình nửa bước.

Hắn còn cố ý gọi điện thoại cho Triệu Chiêu, Triệu Chiêu tới bệnh viện xem qua con gái, thấy sắc mặt cô so với trước hồng hào hơn không ít, lại còn béo lên hai cân, trên mặt tươi cười yên tâm mặc kệ cô đi về, chọc Triệu An An hô to bà không phải mẹ ruột mà là mẹ kế.

Mộc Thanh cũng không muốn đối xử như vậy với Triệu An An, nhưng không còn cách nào, nếu để cô tự do, cô nhất định sẽ không chút do dự bỏ rơi hắn.

Nếu Triệu An An muốn hận hắn, vậy làm cô hận đi, hắn không quan tâm, chỉ cần có thể cùng cô ở bên nhau, thế nào đều được.

Có lẽ, hắn nên học Cảnh Dật Thần, cậu ta mới quen biết một tháng liền trực tiếp lấy người ta về làm vợ……

Tốc độ nhanh như như vậy, để hắn dùng phương pháp này từ mười năm trước còn không đem người cưới về nhà từ lâu rồi.

Mộc Thanh nhìn thoáng qua hai người ở góc tường tính cách khác biệt lại thân thiết như chị em đang thì thầm với nhau, đem thuốc đã được phối tốt đưa cho Cảnh Dật Thần, thấp giọng hỏi hắn kinh nghiệm.

“Cảnh thiếu, cậu cùng chị dâu là như thế nào kết hôn? Có thể dạy tôi không?”

Cảnh Dật Thần nhận thuốc, thản nhiên nhìn hắn một cái, sắc mặt bình tĩnh nói: “Cậu cho rằng, tôi sẽ dễ dàng bán em họ tôi như vậy sao?”

Mộc Thanh sửng sốt, hắn đã quên Cảnh Dật Thần cùng Triệu An An là anh em họ!

Cảnh Dật Thần ngày thường đối với mọi người cực kì lạnh nhạt, Triệu An An cũng không ngoại lệ, căn bản nhìn không ra hai người này có quan hệ thân thích, hơn nữa hắn còn cực kì ghét bỏ Triệu An An chiếm lấy Thượng Quan Ngưng, thế cho nên Mộc Thanh căn bản không nghĩ tới Cảnh Dật Thần sẽ che chở cô.

“Vậy cậu muốn tôi làm như thế nào, cậu mới có thể đem bán em họ cậu cho tôi? Tôi là bác sĩ phụ trách của cậu, cậu có muốn suy xét một chút hay không?”

Cảnh Dật Thần vẻ mặt không thay đổi, nhàn nhạt nói: “A, tôi muốn lại suy xét một lần, nhìn xem bệnh viện của cậu có đáng giá để tôi đầu tư hay không, có cần rút vốn hay không……”

Nụ cười trên mặt Mộc Thanh lập tức biến mất, liên thanh nói: “Ai, đừng, tuyệt đối đừng, ngài không cần lại suy xét chuyện gì! Tôi bảo đảm ngài thuốc đến bệnh hết, cùng chị dâu có hạnh phúc mỹ mãn nhất đời!”

Cảnh Dật Thần gật gật đầu: “Được, như vậy là tốt nhất!”

Mộc Thanh đối tốt với Triệu An An, Cảnh Dật Thần đều nhìn thấy, Triệu Chiêu cũng một lòng muốn gả Triệu An An vào Mộc gia, luôn trăm phương nghìn kế chế tạo cơ hội cho hai người.

Chỉ là Triệu An An biết bệnh của mình, cô luôn nói không cần thiết liên lụy người khác, liên lụy Triệu Chiêu đã làm trong lòng cô lo lắng áy náy, không thể lại liên lụy Mộc Thanh, liên lụy toàn bộ gia tộc Mộc thị.

Hắn là anh họ của Triệu An An, ngày thường tuy rằng đối với cô lạnh nhạt, nhưng việc quan trọng của đời người vẫn luôn tôn trọng suy nghĩ của cô. Cô nếu không muốn gả, vậy nuôi cô cả đời là được, dù sao lấy năng lực của hắn, mười Triệu An An hắn cũng nuôi nổi.

Hơn nữa, toàn bộ hy vọng của gia tộc Mộc thị đều ký thác trên người Mộc Thanh, bọn họ không hy vọng Mộc Thanh cưới một cô gái không thể sinh đẻ được.

Mà Mộc Thanh cũng rất có ý thức trách nhiệm với hy vọng của toàn bộ gia tộc Mộc thị, thậm chí lúc Triệu An An hoàn toàn cự tuyệt hắn, rời xa hắn, hắn đã một lần vì sự hưng thịnh của gia tộc chuẩn bị cưới Dương Mộc Yên của Dương gia.

Nghe đồn Dương Mộc Yên từ nhỏ đã thông minh hơn người, nhưng là dung mạo xấu xí, bệnh tật ốm yếu, người gặp qua cô ta đều e sợ tránh không kịp, mà cô ta lại rất tự cao tự đại, thế cho nên gần ba mươi tuổi còn chưa gả ra ngoài, nhưng mà cô ta lại là cháu gái mà Dương lão phu nhân thương yêu nhất, hơn một nửa tài sản gia tộc đều để lại cho cô ta làm của hồi môn, bởi vì của hồi môn vô cùng phong phú như vậy rất nhiều người bất chấp đến Dương gia cầu hôn.

Mộc Thanh đã từng bởi vì đi Dương gia xem bệnh cho Dương lão phu nhân, gặp qua Dương Mộc Yên không ra khỏi cửa. Theo chính hắn nói, Dương Mộc Yên xấu tới mực quỷ thấy cũng phải sợ, cả mặt toàn mụn mủ, làn da tái nhợt giống như quỷ, cả người gầy như que củi, căn bản không phải hình dạng con người! Cố tình Dương Mộc Yên đối với Mộc Thanh vừa gặp đã yêu, thích nói chuyện với hắn, dọa hắn sợ tới mức lần đầu tới bệnh cũng chưa trị xong liền chạy trối chết.

Nhưng vì có thể làm cho bệnh viện Mộc thị phát triển, hắn nguyện hy sinh chính mình, lấy người quái dị hù dọa hắn mất cả hồn phách làm vợ. Bởi vì Dương gia đã từng nói qua, chỉ cần Mộc Thanh đồng ý cưới Dương Mộc Yên, Dương gia sẽ đưa sính lễ vài tỷ, sính lễ đó tất cả đều dùng để xây dựng phát triển bệnh viện Mộc thị!

Về sau Cảnh Dật Thần phải thêm vốn đầu tư cho bệnh viện Mộc thị, Mộc Thanh mới từ bỏ ý nghĩ cưới Dương Mộc Yên.

Nhưng bởi vì từng có việc này xảy ra, Cảnh Dật Thần sợ mộc thanh sẽ vì gia tộc, hy sinh Triệu An An, cho nên trước kia Triệu An An muốn cùng hắn tách ra, hắn cũng ủng hộ cô.

Hiện tại, Mộc Thanh đối với Triệu An An tình cảm càng ngày càng sâu đậm, giống như muốn chống lại áp lực gia tộc, cưới Triệu An An làm vợ.

Nhưng đây chỉ là giống như, Cảnh Dật Thần muốn Mộc Thanh cho hắn một câu trả lời chính xác cùng hứa hẹn.

“Mộc Thanh, nhà cậu đồng ý cho cậu cùng An An qua lại hay sao? Tôi không hy vọng, cậu chỉ chơi đùa với con bé mà thôi.”

Trong giọng nói Cảnh Dật Thần lộ ra lạnh lẽo, ánh mắt cũng trở nên sắc bén, lại không có dọa lui Mộc Thanh.

Hắn không nghĩ tới Cảnh Dật Thần nhanh như vậy hỏi hắn vấn đề này, nhưng trong lòng hắn sớm đã có đáp án.

“Cảnh thiếu, nhà chúng tôi có đồng ý hay không đều chẳng liên quan đến tôi, đây là việc cá nhân của tôi, ai cũng không có quyền tới can thiệp cuộc sống hôn nhân của tôi. Tôi đối với An An là thật lòng thật dạ, mười năm trước, tôi không hiểu chuyện nhưng tôi thật lòng với cô ấy, mười năm sau, tôi đã hiểu rõ cái gì đối với tôi mới là quan trọng nhất, tôi sẽ không buông tay. An An chỉ có thể cùng tôi kết hôn!” Mộc Thanh vẻ mặt nghiêm túc, trong giọng nói tràn ngập kiên định.

Cảnh Dật Thần vô tình đánh nát mơ tưởng của hắn: “Nhưng mà An An giống như không muốn cùng cậu kết hôn, cậu cũng không có khả năng hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của người trong nhà, đặc biệt là suy nghĩ của lão gia tử.”

Mộc Thanh sắc mặt hơi có chút trắng bệch, lại như cũ kiên định nói: “Tôi chỉ có thể nói cho cậu biết, An An - cô ấy cũng thích tôi, cô ấy cũng muốn cùng tôi kết hôn, ba mẹ tôi cùng ông nội cũng rất thích cô ấy, bọn họ chỉ lo lắng, tôi và An An sẽ không có con nối dõi mà thôi. Tôi sẽ thuyết phục bọn họ, tôi trước nay đều không tính chơi đùa!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi