HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

(*): ý chỉ người chỉ biết giải quyết khó khăn trước mắt mà không nghĩ đến hậu quả về sau.

Dương Mộc Yên liếc mắt nhìn Quý Bác một cái, lại cười lạnh: “Không có tiền đồ, một chút chuyện như vậy cũng chịu không nổi, về sau có thể làm được việc lớn gì!”

Trong dạ dày Quý Bác nôn nao như dời sông lấp bể, hắn giận tím mặt: “Lam Vũ, đây là nhà tôi! Cô giết người thì đi ra bên ngoài, không cần ở trong nhà tôi làm loại việc ghê tởm như vậy!”

Hắn biết thân phận của Dương Mộc Yên, nhưng chưa bao giờ kêu tên thật của cô ta, đề phòng tiết lộ thân phận thật của cô ta.

“Anh yên tâm, tôi sẽ không ở giết người ở trong nhà anh, này chỉ là cho người hại tôi một sự trùng phạt nho nhỏ mà thôi, thảm trạng của cô ta anh cũng thấy rồi đấy, thủ đoạn của tôi anh cũng đều hiểu rõ, tôi muốn tiếp theo đây, anh sẽ suy xét thật tốt việc kết hôn với tôi.”

Dương Mộc Yên đối mặt với Quý Bác, đưa lưng về phía cửa sổ, ánh mặt trời xuyên thấu qua tấm rèm thật dày, làm thân ảnh cô ta mơ hộ, cả khuôn mặt đều giấu trong bóng tối, thoạt nhìn càng thêm dữ tợn quỷ dị.

Giọng nói cô ta khàn khàn, càng làm Quý Bác khó chịu nói không nên lời. Ngày thường Dương Mộc Yên rất ít nói, tiếng nói chỉ bị khàn một chút, sẽ không đặc biệt khó nghe, nhưng chỉ cần cô ta nói chuyện nhiều một chút, tiếng nói giống như quạ đen kêu cực kỳ khó nghe.

Hóa ra Dương Mộc Yên cố ý chọn địa điểm ở nhà, cố ý để hắn nhìn thấy một màn máu me tàn nhẫn như vậy, muốn buộc hắn cùng cô ta kết hôn!

“Tôi không phải đã đáp ứng kết hôn với cô sao?! Cô còn muốn thế nào!”

Quý Bác đỡ tường, miễn cưỡng đứng vững, trên khuôn mặt anh tuấn nho nhã tất cả đều là chán ghét cùng tức giận.

“Anh đã đáp ứng rồi, chính là tôi không thấy anh có một chút hành động nào, tôi muốn cùng anh dùng tốc độ nhanh nhất kết hôn, anh không nhanh không chậm như vậy, tôi đành phải khiến anh nhìn thấy máu tanh kích thích anh một chút.”

Quý Bác đã sớm biết chính mình trốn không thoát, từ lúc đáp ứng hợp tác cùng Dương Mộc Yên, hắn đã không thể quay đầu lại!

Chỉ là, hắn lúc trước tin tưởng mười phần chính mình có thể khống chế được Dương Mộc Yên, có thể đạp đổ Cảnh Dật Thần, đánh sập Cảnh Thịnh vẫn luôn khống chế Quý thị, đạt được lợi ích lớn nhất.

Hiện thực lại tàn khốc xé nát giấc mộng của hắn, hắn không chỉ bị Cảnh Thịnh từng bước ép sát, hơn nữa còn bị người Quý gia ở sau lưng đâm một đao, mất đi một bộ phận thế lực rất lớn, hắn hiện tại gần như đã thành miếng cá nằm trên thớt mặc cho Dương Mộc Yên xâu xé.

Uống rượu độc giải khát, chính là câu miêu tả về hoàn cảnh bây giờ chân thật nhất.

Rõ ràng biết Dương Mộc Yên có kịch độc, hắn vẫn muốn tiếp tục hợp tác với cô ta, tiếp tục khiến cô ta đứng bên cạnh mình, lợi dụng thế lực trong tay cô ta, cướp đoạt cổ phần Quý thị chiếm lấy vị trí tổng giám đốc, sau đó mới có thể chống lại Cảnh Thịnh.

Quý Bác dựa vào trên tường, biểu tình trên mặt dần dần trở nên có chút chết lặng, hắn chậm rãi ngồi ở trên sàn nhà, cắn răng hỏi: “Cô muốn khi nào kết hôn?”

“Ngày mai!”

“Quá nhanh, tất cả mọi người sẽ cảm thấy cuộc hôn nhân có vấn đề!”

“Vốn dĩ là có vấn đề, hai đại gia tộc liên hôn, cái nào không có vấn đề! Tôi chỉ muốn một cuộc hôn nhân trên hình thức thôi, suy nghĩ của người khác không liên quan đến tôi!”

“Không được, ngày mai căn bản không kịp chuẩn bị, ít nhất cần thời gian một tháng!”

“Vậy thì được, tôi cho anh thời gian ba ngày để chuẩn bị, ba ngày sau, anh phải cưới tôi! Nhưng mà hôm nay, chúng ta phải đi nhận giấy chứng nhận! Sau khi làm xong, tôi có thể lập tức giúp anh ngồi lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn Quý thị, qua hôm nay, tôi liền mặc kệ! Anh cần phải suy xét cho rõ ràng!”

Quý Bác trước nay không nghĩ tới, hôn nhân của mình sẽ trở thành như vậy!

Hắn biết rõ hôn nhân của hắn tất nhiên sẽ vì ích lợi mà liên hôn, hắn biết chính mình không có khả năng cưới một người phụ nữ mà hắn thật lòng thích, cho nên hắn vẫn luôn áp chế tình cảm của mình, không cho chính mình động tâm với kẻ nào.

Tình yêu là một loại hàng xa xỉ, hắn không làm nổi.

Yêu một người phụ nữ, sẽ trở thành nhược điểm lớn nhất của một người đàn ông, sẽ là uy hiếp rõ ràng nhất với một người đàn ông.

Cảnh Dật Thần chính là một ví dụ tốt nhất, không cưới Thượng Quan Ngưng, hắn căn bản sẽ không chê vào đâu được, toàn thân không có một tia sơ hở, mà sau khi có Thượng Quan Ngưng, hắn có nhược điểm dễ dàng công kích nhất.

Đối phó với Cảnh Dật Thần rất khó, nhưng đối phó với Thượng Quan Ngưng lại dễ hơn nhiều!

Có được, tất có mất.

Có mất, tất có cướp đoạt.

Cảnh Dật Thần có được nhưng đồng thời cũng sẽ mất đi.

Mà Quý Bác, mất đi cơ hội yêu đương, lại có được trợ lực lớn nhất.

Hắn trầm mặc rất lâu, rốt cuộc dùng giọng nói khàn khàn mở miệng, chậm rãi phun ra một chữ: “Được.”

Trưa hôm đó, Quý Bác liền mang theo Dương Mộc Yên đi Cục Dân Chính, dùng thân phận cùng sổ hộ khẩu của Lam Vũ, hai người đăng ký kết hôn.

Ba ngày sau, Quý gia tổ chức hôn lễ long trọng.

Hôn lễ chuẩn bị rất vội vàng, nhưng Quý gia là gia tộc thế gia, có tài lực hùng hậu, ném ra một số tiền lớn, hôn lễ cuối cùng cũng có thể nhìn.

Chẳng qua trong buổi hôn lễ này, bà nội và ba mẹ Quý Bác sắc mặt đều rất khó coi.

Hôn lễ quá mức vội vàng, hơn nữa gia đình của cô dâu cực kỳ bình thường, tính cách cổ quái, thoạt nhìn giống như bị bệnh, giọng cũng rất khó nghe, khiến người khác cảm giác cực kỳ không thoải mái.

Nơi này không có người biết thân phận của Dương Mộc Yên, cũng không có người gặp qua cô ta, nhưng cô có thể gả cho đại thiếu gia Quý gia hào môn xếp thứ hai của thành phố A, này đủ để chứng minh, cô ta cũng không bình thường giống như vẻ ngoài.

Tất cả khách khứa tham gia hôn lễ đều ở phía dưới khe khẽ nói nhỏ, nhưng trên mặt đôi tân nhân không có biểu tình gì khác thường, toàn bộ quá trình đều nhàn nhạt ý cười, thật giống như bọn họ rất yêu nhau.

Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng cũng được mời tham gia hôn lễ, nhưng bọn họ đều không tới.

Cảnh Dật Thần sao có thể mang theo Thượng Quan Ngưng đi cổ vũ Quý Bác, hắn không đi đập phá hôn lễ của hai người đã rất không tệ rồi.

Đương nhiên, Quý Bác tuy rằng cho người phát thiệp mời, nhưng cũng hoàn toàn không muốn Cảnh Dật Thần tới hôn lễ của hắn, bởi vì Cảnh Dật Thần chỉ cần vừa xuất hiện, tất nhiên sẽ hấp dẫn tất cả các ánh mắt, sau hôn lễ ngày hôm nay, tin tức đầu đề ngày mai không phải người thừa kế tập đoàn Quý thị kết hôn, mà là tin tức chân dung tổng giám độc thần bí của tập đaonf Cảnh Thịnh bị lôi ra ngoài ánh sáng!

Cảnh Dật Thần đã sớm đoán được Dương Mộc Yên sẽ kết hôn với Quý Bác, chỉ có như vậy, Quý gia mới có thể để cô ta dựa vào, cô ta là vợ của Quý Bác, là con dâu của Quý gia, Cảnh gia không thể dễ dàng động vào cô ta.

Chỉ là, Cảnh Dật Thần sẽ không tuân thủ quy củ giống như cô ta tưởng tượng, hắn không thể trực tiếp ra tay, nhưng vẫn có thể sai người khác đi đối phó Dương Mộc Yên.

Người này đối địch với Cảnh gia, tâm cơ cùng thủ đoạn đều đứng đầu, cô ta cần phải chết đi!

Thượng Quan Ngưng đối với thân phận của Dương Mộc Yên cũng không rõ ràng, cô nằm trên đùi Cảnh Dật Thần, một mặt lột quả quýt cho vào trong miệng, một mặt nghi ngờ nói: “Quý Bác cưới Lam Vũ khẳng định có vấn đề, thân phận của cô ta là đại tiểu thư của gia tộc nào đó đi? Bằng không Quý Bác không có khả năng cưới cô ta, hắn rất chú trọng năng lực của người phụ nữ, nếu không thể giúp hắn, hắn không có khả năng cưới họ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi