HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Quý Bác không thể tin tưởng nhìn Dương Mộc Yên, thất thanh nói: "Cô nói cái gì?!”

Dương Mộc Yên ngoài dự đoán rất có kiên nhẫn lặp lại lời vừa nói: “Cảnh Dật Nhiên hiện giờ đã là phó giám đốc của tập đoàn Quý thị các người, về sau các người cùng nhau ngồi ăn."

Cô ta nhìn sắc mặt Quý Bác càng ngqfy càng trắng, tâm tình trở nên không tồi, dựa ở cạnh cửa, móc từ túi ra một chiếc gương nhỏ nhìn gương mặt kiều nộn của mình, không hề để tí lời nói kích thích nào của Quý Bác.

“Đến nỗi gần đây anh ở vị trí tổng giám đốc làm tôi rẩ không hài lòng, cho nên Quý Mẫn Quyết tạm thời lên vị trí kia ngồi, chờ khi nào anh làm tôi vừa lòng, thì tôi lại đem hắn ta kéo xuống tới. Hắn ta có rất nhiều nhược điểm, tất cả đều được nắm trong tay ta, lúc nào tôi muốn hắn chết thì hắn sẽ chết. Anh cứ auy nghĩ cho kĩ đi, tôi phải về thành phố A, bên kia hình như coa rất nhiều việc!”

Quý Bác vẫn luôn chờ đến lúc Dương Mộc Yên hoàn toàn biến mất, cả người vẫn còn sự tức giận bên trong.

Làm sao có thể để Cảnh Dật Nhiên làm phó tổng giám đốc?!

Bọn họ từng có hiệp nghị, cầm giữ 20% cổ phần gia tộc, nhưng không thể nhân cơ hội thông qua cổ phần của gia tộc mà đoạt lấy tài sản của đối phương.

Quý Bác có thể công kích Cảnh gia, nhưng tài sản Cảnh gia đều phải giao hết cho Cảnh Dật Nhiên, mà Cảnh Dật Nhiên càng không thể lợi dụng cổ phần Quý gia để quấy nhiễu hoạt động bình thường của Quý gia.

Rốt cuộc, Quý Bác cũng không tín nhiệm Cảnh Dật Nhiên, ngay cả gia tộc của mình còn phản bội, sao có thể không động tâm với gia tộc của người khác!

Hắn không nghĩ Cảnh gia có thể bị lật đổ, giờ ngược lại định chiếm Quý gia!

Hắn lập tức về nước!

Hắn liền lập tức ngồi lên vị tổng giám đốc!

Trong tay Dương Mộc Yên có nhược điểm của Quý Mẫn Quyết, chẳng lẽ Quý Bác hắn không có? Chỉ là trước kia bận tâm về tình cảm, cho nên không làm quá mức, nếu không Quý Mẫn Du và Quý lão phu nhân cũng sẽ không yên ổn đến bây giờ.

Trước mắt đã tới thời khắc nguy cấp như vậy rồi, hắn còn có cái gì cần cố kỵ nữa!

……

Tại thành phố A, ở phòng hội nghị tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Cảnh Thịnh Tập Đoàn, có một đám đàn ông mặc tây trang giày da, những người còn lại thì đều là đám người mặc tây trang đen, áo sơ mi trắng, cà vạt màu trắng, chỉ duy nhất một người đàn ông là mặc một thân tây trang màu xanh ngọc, bên trong mặc áo sơmi hồng, không hề có cà vạt.

Cảnh Dật Thần mang theo Thượng Quan Ngưng và hai vị phó tổng, vừa mở cửa phòng họp ra, tất cả đều bị đội hình đối phương làm cho sửng sốt.

Dẫn đầu nam nhân ưu nhã đứng dậy, ngồi ở hắn hạ đầu một chúng tây trang nam tử cũng đi theo đứng dậy.

Hắn vương tay với Cảnh Dật Thần: “Cảnh tổng, lần đầu gặp mặt, mong anh chiếu cố, tôi là phó tổng của tập đoàn Quý thị Cảnh Dật Nhiên, lần này công việc quy mô khai phá hạng mục do tôi phụ trách, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!”

Những người hợp tác với Cảnh Dật Thần ai cũng đều biết, anh chưa bao giờ bắt tay với người khác, mặc kệ là nam hay nữ, cũng chẳng phân biết già trẻ.

Cho nên một đám người đằng sau Cảnh Dật Nhiên thấy ngại.

Không ngoài dự liệu, Cảnh Dật Thần căn bản không có bất luận ý tứ bắt tay nào.

Không khí ở trong nháy mắt lâm vào sự đáng sợ lạnh lẽo, nhưng là rất nhanh sẽ tan thành mây khói, tựa như sự tĩnh mịch vừa rồi chỉ là ảo giác

Cảnh Dật Thần chỉ là lạnh lùng liếc Cảnh Dật Nhiên một cái, anh nói một câu làm tất cả mọi người đều cảm thấy cuồng vọng không còn gì để nói.

“Cậu họ cảnh? Mau đem họ sửa lại, đây không phải họ mà ai muốn dùng cũng có thể dùn! Nếu không việc hợp tác khẳng định sẽ rất không thoải mái, tính tình tôi không tốt, chết cũng là việc hay sảy ra. Không biết có phải Quý Bác đã chết hay không, mới có thể để một người ngoài tới đàm phán, một phát súng của tôi chưa đến mức làm hắn chết chứ!”

“Thật sự ngại quá, cha tôi họ Cảnh, cái họ này tôi cũng không đổi được, họ cha không thể nói đổi là đổi, nếu không, anh giúp tôi đi khuyên nhủ cha tôi, kêu ông ấy sửa cái họ đi? Phó tổng Quý Bác đang hưởng tuần trăng mật lúc tân hôn, có mỹ nhân bỏ bê giang sơn thì rất bình thường, Cảnh tổng không phải cũng yêu mĩ nhân đến điên cuồng không phải sao, Thượng Quan phó tổng?”

Rõ ràng là hai huynh đệ, nhưng lại giương cung bạt kiếm, tựa như có thâm thù đại hận gì đó.

Hơn nữa hai người coi đối phương như là người xa lạ, lời nói ẩn chứa mũi dao, tựa như muốn băm đối phương thành trăm mảnh!

Thượng Quan Ngưng đứng ở bên cạnh Cảnh Dật Thần, nghe Cảnh Dật Nhiên chĩa mũi sang phía mình, lạnh lùng ngẩng đầu nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Đúng vậy, Cảnh tổng và Quý tổng đều là yêu mĩ nhân, nhưng lại không giống như ai đoa ăn cây táo, rào cây sung, ăn chơi vô độ với cả đàn ông và phụ nữ, kết quả bây giờ nam nữ đều không yêu được.”

Trên phố sớm đã có lời đồn đãi, nói là Cảnh nhị thiếu bởi vì túng dục quá độ, làm cho thân thể tiêu hao quá mức nghiêm trọng, năng lực phương diện kia giảm xuống rất nhiều, dù cho có việc trưởng của bệnh viện Mộc thị, thần y Mộc Thanh ra tay trị liệu, thì hiệu quả cũng cực kỳ nhỏ, hắn hiện tại đã không thể hoan áo và mua vui với phụ nữ.

Quả thật, Cảnh Dật Nhiên đến tập đoàn Quý thị làm phó tổng, khiến cho cả tập đoàn Quý thị chấn động rất lớn.

Thành phố A không ai là không biết công tử Cảnh Dật Nhiên?

Tuy rằng hắn hành động quỷ dị, tuỳ tiện hoang đường, nhưng lại có một tâm địa tàn nhẫn, trêu chọc hắn tất cả đều không có một kết cục tốt đẹp, huống chi, hắn đã bị Cảnh gia xoá tên, nhưng trên người hắn vẫn đang chảy huyết mạch của Cảnh gia, tập đoàn Quý thị là của Quý gia, sao lại có thể cho một người bên Cảnh gia tới lãnh đạo?!

Việc này quả thực là vô cùng nhục nhã!

Nhân viên ở tập đoàn Quý thị, rất nhiều người đều là thuộc dòng họ Quý, tất cả mọi người đều họ quý, tuy rằng không phải họ hàng gần, nhưng tất cả đều quan có quan hệ họ hàng, mục tiêu nhất trí, gắt gao tụ thành một đoàn, sao có thể để Cảnh Dật Nhiên nhúng vào để khoa tay múa chân!

Hiện tại ở Cảnh Thịnh Tập Đoàn đã rất nhiều người đã biết, Cảnh Dật Nhiên là được Quý Mẫn Quyết một tay đẩy đi lên, không chỉ đem 20% còn sót lại trong tay mình giao cho Cảnh Dật Nhiên, hơn nữa còn cho hắn ngồi lên ghế phó tổng, phân công quản lý phần lợi nhuận địa ốc lớn nhất và công việc bên bộ điện tử.

Nếu không phải tất cả mọi người tin tưởng Cảnh Dật Nhiên là con trai của Cảnh Trung Tu, là người của Cảnh gia, thì khẳng định đều sẽ hoài nghi Cảnh Dật Nhiên có phải là đứa con rơi của Quý Mẫn Quyết hay không!

Việc này so với cách đối xử với con trai và con gái còn tốt hơn, Quý Lĩnh và Quý Già Mộng cũng chỉ có được 15% cổ phần, Cảnh Dât Nhiên thế mà lại lập tức liền có được 20%, việc Này tuyệt đối có vấn đề!

Kể từ đó, tổng giám đốc như Quý Mẫn Quyết ở tập đoàn Quý thị đã hoàn toàn bị biến thành vô dụng, ông ta đã không còn cổ phần, không có cổ phần thì đương nhiên sẽ không có quyền, người khác sẽ không ngge ông ta ra lệnh.

Đến nỗi Cảnh Dật Nhiên đã nhảy vào trở thành đại cổ đông đứng thứ hai của tập đoàn Quý thị, giờ chỉ tội cho người thừa kế tập đoàn Quý thị là Quý Bác.

Nhưng tất cả mọi người đều có một loại cảm giác tập đoàn Quý thị sắp bị Cảnh gia chiếm lĩnh, cho nên hôm nay mới cho Cảnh Dật Nhiên tới nói chuyện hợp tác cùng với Cảnh Dật Thần, tập đoàn Quý thị dốc toàn bộ lực lượng để làm.

Bọn họ muốn nhìn một chút, Cảnh Dật Nhiên có phải thật sự đến nhờ cậy Quý gia để có thể tranh thủ lợi dụng lợi ích của tập đoàn Quý thị.

Tất cả mọi người đều lo lắng, Cảnh Dật Nhiên bị đuổi ra khỏi Cảnh gia, đến nhờ cậy Quý gia, có phải là cùng Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần diễn khổ nhục kế?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi