HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Tiểu Lộc, cô không cần khinh người quá đáng! Tôi căn bản là không làm gì cô, chỉ khiến cô ngủ mấy giờ mà thôi, căn bản không thương tổn đến cô! Tôi ngày thường đối tốt với cô như vậy, hiện tại cô lại giống như người điên tra tấn tôi, không làm tôi thất vọng sao?”

Mặt Cảnh Dật Nhiên đã bởi vì đau đớn kịch liệt mà trở nên vặn vẹo, ánh mắt hận thù nhìn Tiểu Lộc giống như muốn ăn thịt cô!

Tiểu Lộc trước kia cũng từng đánh hắn, nhưng chưa từng khủng bố giống như bậy giờ, không có chút tình cảm cùng tính người!

Tuy rằng hôm nay hắn lợi dụng Tiểu Lộc, nhưng xác thật không thương tổn Tiểu Lộc, vốn muốn trở về mua chocolate cho cô ăn, kết quả vừa vào cửa liền kém chút nữa bị kẻ điên này đánh chết!

Lúc hắn quay về cũng muốn xin lỗi cô, muốn cô đừng nóng giận, kết quả lại biến thành cục diện bế tắc thế này!

Miệng vết thương ở háng hắn không ngừng đổ máu, viên đạn bắn vào nóng bỏng đau đớn làm Cảnh Dật Nhiên gần như chống đỡ không được muốn kêu thảm thiết không ngừng, hai cánh tay đã đau tới mức không phải của hắn!

Cảnh Dật Nhiên tưởng rằng, Tiểu Lộc có tình cảm với hắn, nguyện ý chăm sóc hắn, đi theo hắn, nhất định sẽ không bởi vì bị lợi dụng mà quyết liệt với hắn.

Đây chỉ một việc nhỏ, vậy mà Tiểu Lộc lại tích cực như vậy!

Tiểu Lộc tháo bỏ hai cánh tay của Cảnh Dật Nhiên, tựa hồ mới hơi hơi yên tâm, có chút khinh thường nhìn về phía hắn: “Anh đừng có giở trò, tôi tháo hai cánh tay của anh, chỉ để ngừa vạn nhất mà thôi, đối với việc tra tấn anh tôi không có hứng thú gì, năng lực chịu tra tấn của anh quá kém, mới bắn một phát súng liền quỷ khóc sói gào, cũng không sợ mất mặt!”

Cô giống như biết suy nghĩ trong lòng Cảnh Dật Nhiên, nhàn nhạt nói: “Còn có, anh muốn đấu với Cảnh Dật Thần như thế nào cũng được, nhưng mà anh lại đánh chủ ý lên Thượng Quan Ngưng, tôi sẽ không cho anh cơ hội nào, trực tiếp đưa anh xuống địa ngục! Một người tàn nhẫn thô bạo cũng không sao cả, nhưng mà không biết điểm dừng, thì anh không phải là người, thậm chí còn không bằng một con chó! Anh vẫn không thể bằng Cảnh Dật Thần, bởi vì hắn là người, anh là chó!”

“Cô câm miệng, cô cmn mới là chó! Cô không bằng heo chó!”

Cảnh Dật Nhiên phẫn nộ kêu to, Tiểu Lộc lại giống như chưa nghe thấy gì, khinh thường nói: “Tôi cũng không phải là một người con gái si tình, anh có thể bán đứng tôi, ép tôi vào con đường chết, tôi sẽ không giống như đồ ngốc tung ta tung tăng đi theo! Người nhà Cảnh gia không giết anh, tôi tại sao lại không thể, thật là buồn cười! Tình cảm là thứ gì? Ở dưới bầu trời này là thứ không đáng tin nhất! Tình yêu? Tôi không có tình yêu, anh so với tôi còn đáng thương hơn, bởi vì anh không xứng đáng được yêu thương!”

“Ai nói bọn họ luyến tiếc giết tôi? Bọn họ hận không thể trực tiếp giết tôi!”

Tiểu Lộc lạnh lùng nhìn hắn: “Nếu anh không phải cảm thấy người nhà sẽ không đối với anh như vậy, làm sao có thể kiêu ngạo như vậy! Anh có thể sống tới hôm nay, Cảnh Dật Thần thật đúng là mềm lòng! Không cần chậm trễ thời gian của tôi, nhanh đem đồ vật giao ra đây, bằng không mạng của anh sẽ không còn, không tin anh có thể thử xem.”

Cô nói xong, liền bắt đầu lưu loát lột quần áo của Cảnh Dật Nhiên, rất nhanh hắn liền bị cởi sạch không còn một mảnh, ngay cả quần lót cũng không còn.

Trong quá trình cởi quần áo, tự nhiên sẽ đụng đến hai cánh tay và phần đùi trong bị súng bắn của Cảnh Dật Nhiên, Tiểu Lộc căn bản không biết cái gì gọi là dịu dàng, động tác thô lỗ, sức lực lại lớn, khiến Cảnh Dật Nhiên đau tới muốn chết.

Chờ đến lúc cởi xong quần áo, cả người hắn đã vô lực, sắc mặt trắng bệch nằm trên mặt đất.

“Cô là một người điên, cô cởi quần áo của tôi làm gì!”

Tiểu Lộc nhìn Cảnh Dật Nhiên không mặc gì, trên mặt không có nửa phần xấu hổ.

Cô đem Cảnh Dật Nhiên lăn qua lộn lại kiểm tra hai lần, phát hiện thân thể hắn không cất giấu thứ gì, mới kiểm tra quần áo của hắn.

Cảnh Dật Nhiên cảm thấy vô cùng nhục nhã!

Trước kia cũng có người phụ nữ cởi quần áo cho hắn, nhưng mỗi một lần đều hương diễm vô cùng, làm tim đập gia tốc, bộ vị nào đó sẽ ngo ngoe rục rịch!

Chính là hôm nay, cái gì cũng không có, chỉ có sự nhục nhã!

Hắn giống như một khối vải rách, bị Tiểu Lộc lăn qua lộn lại xem, lăn qua lộn lại sờ mó, nhưng mà Tiểu Lộc chỉ xem hắn như một khối gỗ, không có chút cảm giác của phụ nữ khi nhìn thấy cơ thể trần truồng của đàn ông!

Tuy rằng hắn bị thương, tuy rằng hắn không thể cử động, nhưng dáng người của hắn còn tốt hơn cả người mẫu nam! Làm sao có thể cho phép Tiểu Lộc đạp hư như vậy!

Đời trước hắn thiếu nợ kẻ điên này sao, vì sao muốn hắn chịu loại nhục nhã này!

Chính là, nhục nhã hơn nữa còn ở phía sau!

Tiểu Lộc đem toàn bộ quần áo của hắn tìm một lần, không tìm được giấy chuyển nhượng cổ phần cùng hiệp nghị từ bỏ quyền thừa kế mà Cảnh Dật Nhiên cướp từ chỗ Cảnh Dật Thần, một phen cầm hạ thân của hắn, dùng sức lôi kéo.

Bộ vị mấu chốt bị cầm lại bị lôi kéo, Cảnh Dật Nhiên bị dọa mất hồn!

Giọng nói thê lương của hắn không ngừng quanh quẩn trong phòng khách trống trải: “Tiểu Lộc, cô con mẹ nó khốn kiếp, buông tay cho lão tử! Lão tử muốn giết cô!”

Nếu là ngày thường, có cô gái xinh đẹp như Nai nắm phía dưới của hắn, hắn khẳng định sẽ thoải mái rên lên, nhưng mà hiện tại hắn chỉ có kinh hồn bạt vía, toàn thân đều không ngừng đổ mồ hôi lạnh!

Tiểu Lộc nhìn thấy trên khuôn mặt đẹp trai của Cảnh Dật Nhiên nổi lên đỏ ửng khác thường, lạnh lùng nói: “Đồ vật đâu? Anh nếu không nói, tôi liền bóp nát nó!”

Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc không chịu nổi “Phốc” một tiếng lập tức phun ra một ngụm máu tươi!

Hắn bị người phụ nữ điên này chọc giận!

Làm sao có người phụ nữ không biết liêm sỉ như vậy!

Hắn muốn tát Tiểu Lộc một cái, muốn mắng cô không biết xấu hổ!

Nhưng mệnh căn của hắn còn trong tay cô, hắn một chữ cũng không dám mắng, sợ chọc giận Tiểu Lộc biến thái như vậy, cô thật sự sẽ bóp nát hắn!

Sực lực của cô mạnh kinh người, thừa sức bóp nát hắn!

Tiểu Lộc trời sinh chính là khắc tinh của hắn, luôn có biện pháp làm cho hắn tức giận tới hộc máu.

“Chậc chậc, hóa ra của anh lại bó như vậy, héo rút nghiêm trọng, trách không được gần đây không đi tìm phụ nữ, hóa ra là lên không được! Báo ứng, xứng đáng!”

“Cô quả thật là một nữ ma đầu biến thái!” Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc nhịn không được, hoảng sợ kêu to.

Tiểu Lộc làm sao có thể trong một đêm liền biến thành dáng vẻ này! Xem dáng vẻ của cô, đúng là giết người không chớp mắt, tùy thời có thể bóp nát vật tượng trưng nam tính của hắn!

Tiểu Lộc bỗng nhiên cười ha ha hai tiếng, không hề có sự vui vẻ, cũng không có chút độ ấm.

“Nữ ma đầu?” Đôi mắt của cô giống như rắn độc nhìn chằm chằm Cảnh Dật Nhiên, lạnh như băng mở miệng: “Không sai, đây là tên tôi thích nhất. Có lẽ, anh còn chư nghe qua tôi có một cái tên khác, chờ anh nhớ lại tôi gọi là gì, sẽ không giống hiện tại không nghe lời như vậy!”

Một cái khác tên?

Cô còn tên gì nữa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi