HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên nao nao, ngay sau đó liền nói: “Về sau không cần cô cứu tôi, tôi sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm như vậy.”

“Vậy là tốt rồi, hy vọng anh sau khi chết một lần có thể trở nên thông minh hơn một chút, không nên trêu chọc ngươi căn bản không thể trêu chọc. hiện tại kẻ địch lớn nhất chính là viên đạn ở trong đầu anh. Nó sẽ luôn áp bách thần kinh của anh, đương nhiên sẽ đau, nhưng chủ yếu chính là sau một thời gian anh có thể sẽ biến thành một người thực vật.”

Cảnh Dật Nhiên hoảng sợ: “Người thực vật?!”

“Cho nên, anh cần phải tìm biện pháp kiếm tiền, hơn nữa là rất nhiều tiền, tôi biết một ông bác sĩ giải phẫu, ông ấy,đã từng lấy đạn ở não, bà người kia giờ đã chết hai, ông ấy giải phẫn có xác xuất thành công rất cao."

Ba người mà chết hai người?! Nói cách khác chỉ có ba phần nắm chắc là hắn có thể sống sót! Việc này cũng cần có xác xuất thành công rất cao?!

Cảnh Dật Nhiên cảm thấy, Tiểu Lộc ngữ khí nhẹ nhàng như vậy, hoá ra là vì người có viên đạn trong đầu không phải là cô.

“Tôi nhớ rõ, Mộc Thanh làm giải phẫu xác xuất thành công 90% trở lên, cô tìm cái loại bác sĩ gì, đáng tin cậy sao?”

Tuy rằng Cảnh Dật Nhiên không vừa mắt Mộc Thanh, nhưng y thuật của cậu ta là không thể nghi ngờ, về điểm này thì Cảnh Dật Nhiên là người rõ ràng nhất. Y thuật không chỉ có kinh nghiệm là đủ, hơn nữa còn cần đến sự thiên phú, Mộc Thanh tuy rằng tuổi trẻ, nhưng thiên phú cực cao, hơn nữa từ lúc rất nhỏ đã đi theo Mộc Vấn Sinh học tập, kinh nghiệm mà bác sĩ bình thường không thể bì nổi.

Tiểu Lộc nhàn nhạt liếc hắn một cái: “Được, ghét bỏ bác sĩ tôi tìm không đáng tin cậy, vậy anh có thể đi tìm Mộc Thanh lấy cho anh viên đạn. Anh cầm tù Triệu An An nửa năm, ta đoán, khi cậu ta lấy viên đạn ra khỏi đầu anh thì sẽ thuận tiện hủy toàn bộ đầu óc anh ra."

Cảnh Dật Nhiên chỉ cần ngẫm lại, liền cảm thấy cái trường hợp kia sẽ rất đáng sợ.

Chuyện này Mộc Thanh tuyệt đối có thể làm được!

Nhưng Cảnh Dật Nhiên cũng không muốn tìm Mộc Thanh làm phẫu thuật, hắn chỉ là lấy Mộc Thanh làm ví dụ mà thôi.

Mộc Thanh mang một bụng ý nghĩ xấu, hạ thân hắn còn không phải là do bị Mộc Thanh cầm ngân châm châm vài cái,sao, kết quả một năm đều không có biện pháp làm chuyện ân ái!

Cũng may hắn hiện tại đã khôi phục, nếu không hắn chỉ sợ mình lại phải đi tìm Mộc Thanh một chuyến!

Cảnh Dật Nhiên nhớ tới cây châm dài của Mộc Thanh, cả người hắn liền rùng mình một cái, lông tơ đều dựng thẳng lên.

“Tôi khẳng định sẽ không đi tìm Mộc Thanh lấy viên đạn!” giọng nói Cảnh Dật Nhiên vô cùng kiên định, rất nhanh rồi lại suy sụp nói: “Nhưng là chỉ nắm chắc ba phần? Thà rằng để im viên đạn để chờ biến thành kẻ thực vậy, nói không chừng còn có thể sống thêm hai năm!”

Tiểu Lộc tức giận trừng mắt với: “Anh cho rằng không giải phẫu là tốt?! Mộc Thanh giải phẫu tan máu bầm thì đương nhiên xác xuất thành công cao! Còn anh đây là viên đạn, không phải u, càng không phải máu đông, xác xuất thành công đương nhiên thấp! Đây là bác sĩ tôi lựa chọn tử tế, anh có thể lựa chọn không phẫu thuật mà chờ biến thành người thực vật!”

“Chuyện này không có khả năng, viên đạn khẳng định còn dễ lấy hơn u! U đều sẽ mọc toàn bộ đầu nên phải tróc, muốn loại bỏ hoàn toàn phần u là rất khó khăn! Viên đạn lớn hơn một chút nhưng chỉ cần lấy ra là được, không cần tróc!”

Cảnh Dật Nhiên không tin, theo hắn biết, giải phẫu não bộ là sự học khó khăn lớn nhất của giải phẫu, bởi vì kết cấu đại não phức tạp, không cẩn thận sẽ khả năng làm cho não bộ tê liệt héo rút, cho nên người phẫu thuật phải có kinh nghiệm phong phú!l

“Anh còn hiểu cả y thuật?” Tiểu Lộc hơi hơi có chút kinh ngạc, lúc sau liền khinh thường nói: “Anh lý luận suông cũng tương đối lợi hại, có bản lĩnh thì chính tự lấy đi! Nói đơn giản là như vậy, giống như tôi sẽ làm phẫu thuật giống nhau là được!”

Cảnh Dật Nhiên trong tức khắc liền không biết nói gì.

Hắn quả thật chỉ là lý luận suông mà thôi, nhưng việc này có quan hệ đến tính mạng của bản thân nên sao có thể dễ dàng đem tính mạng giao cho một người bác sĩ mà hắn không rin tưởng.

“Được, chuyện này về sau lại nói, dù sao xem tình hìnhbtrước mắt đã, trong chốc lât tôi không thể biến thành người thực vật luôn được, trước hết nghĩ biện pháp kiếm tiền đi.”

Trong một đêm liền biến thành một kẻ nghèo hèn, Cảnh Dật Nhiên tức giận vò đầu, nhưng lại nghĩ đến việc đầu của chính mình hiện tại không được chạm vào, lại lập tức thu hồi tay, gắt gao nắm chặt tay.

Không có tiền, một bước khó đi!

Hắn không thể để một người phụ nữ nhue Tiểu Lộc nuôi hắn, loại việc này hắn căn bản không thể tiếp thu.

Huống chi, hắn đã biết Tiểu Lộc quả thật là một sát thủ, nói cách khác, cô ấy là giết người mà sống!

Sát thủ có thể có rất nhiều tiền, nhưng là tương đương với số tiền cao là mức độ nguy hiểm cực cao.

Từ đáy lòng hắn không nghĩ sẽ để Tiểu Lộc phải đi mạo hiểm.

Hiện tại loại tình hình này, hắn và Tiểu Lộc có chút cảm giác sống nương tựa vào nhau, nếu Tiểu Lộc xảy ra chuyện, trên thế giới này cũng còn lại một mình hắn.

Loại cảm giác lẻ loi này quá đáng sợ, Cảnh Dật Nhiên theo bản năng bài xích.

Huống chi, hắn đã nợ Tiểu Lộc rất nhiều, không thể lại nợ tiếp.

"Việc kiếm tiền giao cho tôi, cô không cần lại phải đi giết người.”

“Như thế nào, chê tiền tôi kiếm không sạch sẽ? Vẫn là cảm thấy tôi quá lãnh khốc đáng sợ?” Tiểu Lộc thanh âm có chút lãnh, có,chủ không giống cô vừa rồi.

Cảnh Dật Nhiên đầu đau muốn nứt ra, căn bản là không có phát hiện sự khác thường của cô, nhưng hắn lập tức phản bác nói: “Cô đầu óc nước vào?! Tôi chề tiền cô kiếm không sạch sẽ bao giờ? Cô lãnh khốc dính đầy máu đâu phải chỉ mình tôi biết, lần sau đừng nói loại thương cảm này nữa, tôi nghe rất phiền lòng!”

Tiểu Lộc bị hắn tức giận nói như vậy thì có hơi nghẹn lời một chút, nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, chung quy là không có nói nữa, chỉ là trên mặt cô sự lạnh lẽo đã thong thả tiêu tán.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi Cảnh Dật Nhiên biết Tiểu Lộc đến nay, ngay từ lần đầu tiên khí thế của hắn và ngôn ngữ hắn đã không áp đảo được cô.

Giờ hóa ra mới biết Tiểu Lộc có bộ dáng như này?

Xem ra về sau hắn phải biểu hiện hung hãn thêm một chút mới được!

"Cô về sau liền ở nhà là được, không được đi làm mấy công việc bỏ mạng như vậy! Bị người trong toàn cầu truy nã thú vị lắm sao?! Tôi có thể phát hiện được thân phận của cô thì người khác cũng có thể phát hiện!”

“Anh quá coi thường tôi.” khuôn mặt non nớt của Tiểu Lộc có sự tự tin, “Tôi không nghĩ sẽ để cho người khác phát hiện ra, nếu có ai phát hiện thì tôi sẽ không để cho người đó làm lộ ra.Trước mắt người biết thân phận tôi chỉ có ba người.”

Cảnh Dật Nhiên là người biết thứ ba, căn bản chỉ có Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần biết, hiện tại chỉ thêm hắn thôi.

“Cô tín nhiệm tôi như vậy?” Cảnh Dật Nhiên hơi hơi có chút kích động.

“Không, tôi không tín nhiệm anh.”

Tiểu Lộc nói một câu, liền đem sự kích động của Cảnh Dật Nhiên san bằng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi