HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Hoàng Minh rốt cuộc cũng đã hiểu, hóa ra việc quan trọng mà Yên Hàn muốn hắn giúp chính là việc này. Hoàng Minh không cần ngẫm nghĩ liền gật đầu. Thứ nhất hắn hiện tại cũng tính là học viên của Kiếm Thánh học viện. Tranh đoạt giúp học viện chính là việc nên làm. Thứ hai hắn cũng muốn đến Xích địa chi cảnh để tham kiến một chút vị Trần Thái Sư trong truyền thuyết kia. Thứ ba là hắn chính là dựa vào một lằn tranh đoạt này, muốn tiến vào Trần gia một hồi xem xét, liệu có phải mẫu thân hắn chính là người của Trần gia này không?

Hoàng Minh đồng ý khiến Yên Hàn hết sức vui mừng. Nàng dám tin chắc Hoàng Minh nhất định sẽ có một danh ngạch trong mười danh ngạch kia. Thực lực của Hoàng Minh rất mạnh, hơn hết thiên phú viễn siêu bình thường, lại có một vị cường giả sư phụ dạy dỗ. Hoàng Minh nếu không đánh bại đám thanh niên cùng lứa chiếm được một danh ngạch thì cũng quá mất mặt rồi. Yên Hàn sau khi nói cho Hoàng Minh ba tháng nữa sẽ đến lúc tiến đến Lôi Vĩnh Sơn tranh đoạt danh ngạch. Lại dăn Hoàng Minh một hồi không cần đi học, chỉ cần hắn tiềm tu ba tháng mà thôi. Hoàng Minh cũng rất vui vẻ đồng ý, hắn cũng không muốn đi tới mấy cái lớp học mà chẳng giúp đỡ được gì cho hắn bây giờ. Hoàng Minh có thời gian ba tháng để yên tĩnh tu luyện. Hắn muốn dành thời gian này để mua thêm một chút kĩ năng mới, tiến vào không gian phòng tập để nâng cao độ thuần thục của kĩ năng. Sau đó là tìm hiểu một chút về khả năng của Song kiếm, tiếp đó là tiến vào đánh tới tầng thứ ba kia.

Hoàng Minh được sự giúp đỡ của Yên Hàn, tiến vào một gian mật thất của học viện chậm rãi tu luyện không ai làm phiền hắn.

Chính vào lúc Hoàng Minh bắt đầu tiến vào bế quan tu luyện trong phòng tập thì ở một phương xa xôi. Thượng vị diện của Hoàng Thiên đại lục đang có năm thanh niên trẻ tuổi đang tụ tập tại một chỗ. Bọn hắn chính là Kiều Phong, Trương Vô Kỵ, Triệu Vân, Lệnh Hồ Xung và Tiểu Ngư Nhi. Nơi bọn hắn đang đứng chính là một hang động sâu trong lòng một ngọn núi. Nơi này đã tiếp cận gần vùng dung nham của núi lửa, nhiệt độ cao khiến người ta có cảm giác muốn tan chảy ra. Năm người Trương Vô Kỵ phát tán ra linh khí nhằm bảo hộ bản thân, chậm rãi tiến vào bên trong.

- Haiz, không biết ba vị đại ca hiện tại thế nào nữa!

Tiểu Ngư Nhi bất giác thở dài, vẻ mặt có chút buồn bã nói. Câu nói này của hắn làm bầu không khí có chút trùng xuống. Lệnh Hồ Xung hai mắt sắc lạnh hướng về thông đạo phía xa xa nói:

- Bọn họ vẫn tốt, thủy tinh cầu vẫn chưa có tổn hại!

Câu nói của hắn làm lòng người có chút yên ổn hơn. Thủy tinh cầu của Hoàng Minh, Chu Du cùng Đoàn Dự tại các tông môn đều còn ổn định chưa bị sứt mẻ. Rõ ràng đó chính là tín hiệu bọn hắn vẫn tốt đẹp.

- Mong rằng bọn họ sẽ trở về tốt đẹp!

Triệu Vân vốn ít nói, lúc này lại nắm chặt trường thương trong tay mà tự nhủ như vậy.

Trương Vô Kỵ lúc này đang đi đầu liền quay lại nói:

- Tốt rồi, chúng ta phải tin tưởng vào họ chứ. Lần này tụ họp ở đây, huynh đệ ta phải cố gắng lên. Ba tháng nữa chính là bước sang năm mới rồi. Theo tin tức mà Thiên Thai Lâu đưa tới, lần này Cao tẩu muốn chúng ta trở về đón lễ đấy!

Bốn người nghe Trương Vô Kỵ nói đều gật đầu. Lúc này Trương Vô Kỵ chính là đầu tàu của bọn hắn. Dù sao ngoài Hoàng Minh cùng Chu Du, Trương Vô Kỵ cũng chính là người có tiếng nói nhất. Thường thường Trương Vô Kỵ đều trầm lặng ở phía sau ít ra mặt, nhưng trong chín vị huynh đệ, địa vị của hắn cũng không thấp chút nào.

- Ngũ ca, lần này chúng ta liệu có bao nhiêu phần trăm bắt được Kỳ Lân đây?

Tiểu Ngư Nhi lên tiếng hỏi. Lần này bọn hắn tiến vào đây chính là muốn tìm bắt thần thú Kỳ Lân. Nửa tháng trước Thiên Thượng Nhân Gian đưa ra tin tức chuẩn xác vị trí của Kỳ Lân. Rất nhanh năm người Kiều Phong, Trương Vô Kỵ, Triệu Vân, Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi lập thành đội ngũ tiến tới muốn thu bắt Kỳ Lân thần thú.

- Chúng ta cũng không phải đội ngũ duy nhất tiến vào đây đâu!

Kiều Phong quan sát xung quanh một hồi rồi nói. Đích xác tin tức Kỳ Lân thần thú xuất hiện tại đây mặc dù bí mật nhưng vẫn có một số thế lực biết được. Lúc đám người Kiều Phong tới đã thấy qua một đội ngũ tiến vào. Đội ngũ này tu vi cũng khá cao, lại có đến mười người.

- Hừ, Kỳ Lân dễ bắt như thế sao, một lũ tìm chết mà thôi!

Lệnh Hồ Xung ánh mắt sắc bén hừ lạnh mà nói. Hắn từ khi tu kiếm thành tựu cực cao, hiện tại toàn thân lúc nào cũng phát ra khí tức sắc lạnh. Toàn thân như một thanh kiếm sẵn sàng chiến đấu vậy.

- Theo kế hoạch ta đã đưa ra mà tiến hành. Chúng ta có lợi thế nhiều hơn, nhất định sẽ thành công thôi.

Trương Vô Kỵ kiên định nói, cước bộ của bọn hắn lại nhanh hơn, thông đạo này tuy khó đi, thế nhưng vẫn không thể làm khó bọn hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi