HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Tháp trận lúc này hoàn toàn bị nghiêng ngả sang cả hai bên, một trận chiến bên trong có thể hiểu được độ nóng tới mức nào. Bên ngoài vạn người quan sát đều cảm thấy da đầu tê dại. Khí huyết khó có thể lưu thông, dường như là khó thở. Từ tầng mười năm của tháp trận có thể thấy được từng đạo ánh sáng chiếu ra xung quanh, tiếp đó là những tiếng nổ lớn kèm theo. Quá mức rung động tâm trí người quan sát.

- Lại tới!

Túc Đa đã rất lâu, rất lâu rồi chưa từng đánh một trận sảng khoái như thế này. Trường côn trong tay hắn như có linh tính. Mỗi côn đánh ra biến hoá không ngừng. Kiếm ảnh côn ảnh đánh đến tràn ngập. Túc Đa bản thể là Hoả Kim Thuỷ Viên, tuy bé hơn Hoàng Minh với Cửu vĩ bọc susano. Thế nhưng không thể xem thường hắn, lực chiến đấu của Túc Đa quả thực là kinh khủng, hơn nữa thực lực của hắn so với Hoàng Minh còn lớn hơn quá nhiều.

- Kinh Thiên Tam thập lục côn, thức thứ ba mươi mốt Triệt Cấn!

Túc Đa Gầm lớn, trường côn dài tới mấy trăm mét, cứ vậy hắn nhảy lên một nhát đập xuống. Trường côn trong tay hắn hoá thành mấy trăm đạo côn ảnh không phân biệt được thật giả. Hoàng Minh không dám đối đầu, quỷ kiếm cùng thần kiếm cắt chéo đón đỡ trên đỉnh đẩu quan trọng. Lúc này Hoàng Minh chỉ thấy đáng tiếc. Giá mà kĩ năng tường gió hắn có thể mô phỏng được khi sử dụng cửu vĩ thì tốt. Hiện tại chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi.

- Không đúng!

Hoàng Minh kinh hãi, mấy trăm đạo côn ảnh này không phải là huyễn ảnh, là chân thực.

Hoàng Minh đến lúc nhận ra thì đã quá muộn, ầm ầm âm!

Trên người của cửu vĩ vang lên tiếng nổ vang dội, toàn thân bị đập cho tan nát ra nhiều phần. Chín cái đuôi vậy mà bị đập cho nát mất sáu cái.

- Con mịa nó, Hoàng Minh ngươi chú ý một chút đi. Làm gì mà để tên khốn kia đập nát sáu đuôi của ta rồi, quá mất mặt, ta thật quá mất mặt mà!

Bên tai Hoàng Minh vang lên tiếng cằn nhằn của Kurama, nó quả thực bị đụng chạm đến danh dự rồi. Hồ ly coi trọng nhất là đuôi của mình, hơn nữa lại là giống đực. Đuôi của chúng là tượng trưng cho cái đẹp, tượng trưng cho sự hấp dẫn. Vậy mà bị đánh cho nát những sáu cái.

- Ngươi không thấy ta đang cố gắng sao?

Hoàng Minh cũng là đang đau đầu, hắn cũng đâu có muốn bị đánh tới mức này. Túc Đa quá mạnh, bản thể cũng là Thần thú cao cấp. Thực lực mạnh mẽ, kĩ năng chiến đấu điêu luyện, lại am hiểu nguyên tố pháp tắc. Đây là có thể trách Hoàng Minh sao?

Hoàng Minh tranh thủ phục hồi lại thân thể cho Cửu vĩ, một lượng lớn năng lượng của hắn lại đưa vào.

- Đã lâu rồi mới đánh một trận thống khoái như vậy, nào, tiếp đi!

Túc Đa cười lớn, không cần hỏi ý Hoàng Minh. Trường côn của hắn lại hoá thành rất nhiều bóng ảnh, Hoàng Minh làm sao dám coi thường nữa. Song kiếm huy động với tần suất cao nhất, mỗi kiếm mang theo tiếng xé gió ngăn chặn trường côn. Hai cánh huy động mạnh lui lại phía sau. Sau khi luo được một đoạn xa mới dừng lại. Bả vai vậy mà bị đập lõm xuống rồi.

- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!

Hoàng Minh lập tức phân ra gần trăm thân ảnh, lại một lần nữa hắn muốn quần ẩu.

- Tới đây, ha ha ha!

Túc Đa cười sảng khoái, không lui mà còn tiến. Hắn lao vào đám cửu vĩ hồ phân thân mà đánh. Túc Đa như một con hổ lao vào giữa bầy sói không một chút để ý nào. Hoàng Minh dám khẳng định, trong số những người dùng trường côn, Túc Đa là người sử dụng hoàn hảo nhất.

Ầm ầm âm!

Một đám phân thân tuy nhiều nhưng vẫn là không đủ, Túc Đa sau khi giải quyết hết thì đã đứng trên không cười cười, hai con mắt một vàng một xanh nhìn về Hoàng Minh như đang chờ đợi. Hoàng Minh lắc đầu cười khổ, hạ xuống phía dưới. Lúc này hắn đã trở về hình dáng bình thường, đứng trên mặt đất. Túc Đa ồ lên một tiếng, cũng thu lại bản thể, tiến sang hình dạng nhân loại. Một bộ chiến y bao phủ lại thân thể của hắn. Túc Đa nhìn Hoàng Minh mà nói:

- Sao vậy, vẫn còn có mười phút, chịu thua sao?

Hoàng Minh lắc đầu, mắt phải nhắm lại, sau khi mở ra, con mắt phải đã biến thành màu tím. Một đoàn dấu phẩy xuất hiện làm Túc Đa lại kinh ngạc. Hắn làm sao có thể ngờ Hoàng Minh lại có nhiều loại năng lực kì dị như vậy. Hắn chẳng lẽ không phải nhân loại?

- Tiền Bối, đắc tội!

Hoàng Minh vừa nói xong, Gekkouga lập tức từ trong thân thể hắn lao ra, trong tay đã xuất hiện hai thanh kiếm trong suốt.

- Cư hợp trảm!

Gekkouga không ngờ lao tới ra tay với Hoàng Minh. Một màn này làm cho Túc Đa giật mình. Thế nhưng Gekkouga tại sao lại nhắm Hoàng Minh mà đánh chứ? Túc Đa không thể hiểu được chuyện gì, trong lòng cũng hơi nghi ngờ nhưng lại cảnh giác. Dù sao hắn cũng không tin Hoàng Minh lại chịu thua dễ dàng như vậy.

Khi mà kiếm nước của Gekkouga chỉ còn cách Hoàng Minh mười phân, mắt phải Hoàng Minh ánh lên tia sang kì dị. Những dấu phẩy trong mắt hắn xoáy theo một tiêu cự kì quái, dị biến đột nhiên xảy ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi